- Trang chủ
- Yêu Giả Vi Vương
- Chương 798: Hậu đại của Man tộc?
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Yêu Dạ
Mọi ánh mắt cùng nhìn vào Man Thần Yêu Kiệt, chờ đợi gã quyết định vận mệnh. Thế giới này tàn khốc như vậy đấy, cường giả là vua. Chỉ khi có được thực lực thì ngươi mới có thể chúa tể... Sự sống chết của nhiều người.
Man Thần Yêu Kiệt đùa cợtn hìn mọi người, nhìn Tiêu Lãng, cuối cùng nhìn chằm chằm Mộc Tiểu Đao.
Man Thần Yêu Kiệt hỏi:
- Ngươi thật sự nguyện ý chết thay cho ca của ngươi?
Mắt Mộc Tiểu Đao sáng lên, gật đầu, nói:
- Nguyện ý nguyện ý! Man Thần hãy mau giết ta, thả bọn họ đi!
Tiêu Lãng quát to:
- Tiểu Đao, câm miệng lại!
Đao phong Vô Tình kiếm lại vào sâu trong thịt một phần, Tiêu Lãng hơi dùng sức là đầu sẽ rơi xuống đất ngay.
Tiêu Lãng nhìn chằm chằm Man Thần Yêu Kiệt, gằn giọng:
- Xin Man Thần thành toàn!
Mọi người nhìn nhau, bọn họ chưa từng thấy ai giành chết! Trong lòng mọi người thấy bi thương, phập phồng lo sợ, không biết kết quả cuối cùng là gì.
Man Thần Yêu Kiệt cho ra đáp án.
Một đáp án làm mọi người kinh ngạc, khó hiểu.
Man Thần Yêu Kiệt nhìn Mộc Tiểu Đao, mỉm cười nói:
- Huynh đệ tình thâm... Tốt! Ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi trông núi mười năm cho ta, lão phu sẽ thả bọn họ an toàn rời đi, bỏ qua chuyện hôm nay!
Mọi người ngẩn ngơ.
Man Thần Yêu Kiệt không giết ngươi mà chỉ cần Mộc Tiểu Đao, gã chứ không phải Tiêu Lãng, làm thủ sơn nô cho Man Thần Yêu Kiệt trong mười năm?
Hôm nay người của Tiêu Lãng giết nhiều Man nhân, Man nhân cấp thấp bình thường có vài vạn người chết, Thiên Đế thì ít nhất hơn hai mươi người chết. Mặc dù ba Chí Tôn Thiên Đế và Man Hách không bị thương tổn thực chấtn hưng đổi lại thủ lĩnh nào đều sẽ truy cứu đến cùng. Cho dù bản thân Man Thần Yêu Kiệt không tức giận nhưng làm sao khiến dân chúng Man tộc tâmp hục khẩu phục?
- Thật sao?
Mộc Tiểu Đao không tin nổi, vẻ mặt vui sướng hỏi một câu, sau đó kinh kêu:
- Man Thần, là người đã nói, ngươi là đại nhân vật, không thể nuốt lời. Đừng nói là trông núi mười năm cho ngươi, dù là hai mươi năm cũng được.
Man Thần Yêu Kiệt lạnh nhạt nói:
- Lời lão phu nói tất nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh!
Man Thần Yêu Kiệt liếc Tiêu Lãng, Mộc Sơn Quỷ ngơ ngác ngồi dưới đất, quát:
- Sao các ngươi còn chưa cút? Sau này dám xâm phạm Man tộc của ta thì giết không tha!
Đám người Tiêu Lãng nhìn nhau. Tiêu Lãng định nói gì thì bên tai vang thanh âm.
- Tiêu Lãng, lập tức rút đi, lát nữa rồi nói!
Tiêu Lãng kinh ngạc, vì đó là Mộc Sơn Quỷ truyền âm cho hắn. Vẻ mặt Mộc Sơn Quỷ không có chút kinh ngạc, cố lết thân tàn bay hướng Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng vội lấy chiến xa Chí Tôn ra đón Mộc Sơn Quỷ.
Mộc Tiểu Đao trâm ngâm nhìn Mộc Tiểu Đao, vung tay nói:
- Rút lui!
Đám người Vô Ngân Thiên Đế vẻ mặt vui mừng. Kết cuộc hôm nay đã là quá tuyệt vời với mọi người rồi, tuy nhiều người lấy làm lạ vì thái độ của Man Thần Yêu Kiệt nhưng không chút do dự nhanh chóng chạy ra xa.
- Grao! Grao!
- Hú hú!
Các tàn hồn của Tà Chủ như thủy triều rút về trong biển phía bắc. Rất nhanh, năm trăm vạn hải thú vào trong biển. Tiêu Lãng dẫn dắt đại quân nhanh chóng rút khỏi Man Thần vực diện. Tiêu Lãng dừng lại trong biển cả bên ngoài Man Thần vực diện, ngoái đầu nhìn thành trì phía xa.
Tiêu Lãng nặng nề khẽ thở dài:
- Chương Qua, Huyết Tháp, Ngao Cổ, các ngươi trở về đi, đa tạ các ngươi hỗ trợ!
Mấy con thú hoàng Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải gật đầu với Tiêu Lãng, chậm rãi lặn xuống biển, dẫn theo đại quân hải thú từ trong biển quay về Loan Luân Hải. Tiêu Lãng dẫn mấy vạn đại quân quay trở về vực diện ban đầu, rồi sai Vô Ngân Thiên Đế đưa cường giả tây bộ dùng truyền tống trận trở về Thiên Châu, quay về tây bộ.
….. …. …. …. …..
Đám người mới vào phủ thành chủ thì một bóng dáng màu vàng xinh đẹp lao nhanh ra, vừa thấy mặt Tiêu Lãng liền hỏi:
- Tiêu đại ca, ca của ta đâu? Gia gia, sao gia gia bị thương?
Nữ nhân thấy Mộc Sơn Quỷ được Tiêu Lãng dìu thì luống cuống chạy qua nâng đỡ.
Vù vù vù vù vù!
Mới rồi trên đường đi Tiêu Lãng có trị liệu sơ cho Mộc Sơn Quỷ, bây giờ trở về, hắn lại phóng thảo đằng thần hồn màu đỏ ra chữa trị. Chờ khi Mộc Sơn Quỷ hơi lành vết thương, Tiêu Lãng ngồi xuống.
Tiêu Ma Thần vẫn còn ôm cục tức nói:
- Tiêu Lãng, sao ngươi lại lui binh?
Tiêu Lãng sắc mặt âm trầm nói:
- Không lui binh có thể làm thế nào? Chẳng lẽ muốn khai chiến với cường giả Bán Thần cảnh sao? Đừng nói là mấy mống chúng ta, dù nhiều gấp mấy lần thì vẫn là chịu chết!
Nắm đấm đập mạnh vào chiếc bàn bên cạnh, gỗ đỏ rắn chắc thành bột phấn.
Chuyện hôm nay khiến Tiêu Lãng càng cảm nhận được sự quan trọng của thực lực, cũng hiểu muốn sống thoải mái, tự do trong thế giới này, không bị nguy hiểm tính mạng thì chỉ có thể biến càng mạnh hơn, cường Đại Đến nỗi không ai là đối thủ của mình.
Mộc Sơn Quỷ điều dưỡng một lúc sau chợt lên tiếng:
- Tiêu Lãng, Ma Thần, các ngươi đừng giận. Có lẽ lần này chưa chắc là nguy hiểm với Tiểu Đao mà là kỳ ngộ.
Mắt Tiêu Lãng sáng lên. Tiêu Ma Thần kinh ngạc quay đầu lại. Mộc Tiểu Yêu không dám thở mạnh.
Tiêu Lãng mở miệng hỏi:
- Sao Mộc gia gia nói vậy?
Mắt Mộc Sơn Quỷ lóe tia nghi ngờ, trầm ngâm nói:
- Các ngươi hãy ngẫm nghĩ thái độ của Man Thần đối với Tiểu Đao đi. Nếu Man Thần muốn trừng phạt Tiểu Đao thì cần gì lãng phí thời gian để Tiểu Đao trông núi cho Man Thần? Trực tiếp giết chúng ta là được!
Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần gật gù. Nếu đổi lại là bọn họ làm Man Thần Yêu Kiệt thì sợ là những người có mặt hôm nay đừng hòng đi khỏi. Ai chịu để một kẻ địch làm thủ sơn nô cho Man Thần sơn? Và chỉ tổng núi có mười năm.
Mắt Mộc Sơn Quỷ chớp lóe, lên tiếng:
- Lúc ta tiếp nhiệm tộc trưởng Mộc gia từng có thấy gia phả. Ta phát hiện một điểm rất kỳ lạ, Mộc gia chúng ta từng... Dời qua từ nam hoang thiên.
Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần liếc nhau, kinh kêu:
- Chẳng lẽ nhà các ngươi là hậu đại của Man tộc?
Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần nhớ đến lực phòng ngự khủng bố của Man tộc, Mộc gia cũng nổi tiếng Thiên Châu về lực phòng ngự. Thêm nữa Mộc gia đến từ Thiên Châu, đa số tộc nhân vóc dáng cao to, tuy không khủng khiếp như Man nhân nhưng rất có thể thật sự là hậu đại Man nhân.
Mộc Sơn Quỷ lắc đầu, nói:
- Ta không biết cóp hải thật không, bởi vì trên gia phả không nói đến chuyện này. Nhưng xem tình huống hôm nay, dù Mộc gia không phải thuộc Man tộc thì cũng có quan hệ rất lớn. Man Thần muốn Tiểu Đao đi làm thủ sơn nô cũng rất có khả năng là để mắt đến thần khải của Tiểu Đao. Cho nên mọi người không cần lo lắng an toàn của Tiểu Đao.
Tiêu Lãng ngẫm nghĩ thái độ của Man Thần Yêu Kiệt, thở phào.
Tiêu Lãng trầm ngâm một lúc, nói với Mộc Sơn Quỷ:
- Lão gia, ngươi sắp xếp Man nhân ở gần vực diện thâm nhập vào Man Thần vực diện dò xét tình huống đi, ta không quá yên lòng về Tiểu Đao.
Mộc Sơn Quỷ gật đầu, nói:
- Ta sẽ sắp xếp. Tiêu Lãng, ngươi đừng nghĩ nhiều, tăng cường thực lực mới là quan trọng nhất.
- Ừm!
Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần nhìn nhau, càng kiên định quyết tâm. Nếu hôm nay Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần có thực lực đối kháng với Bán Thần cảnh thì dù Man Thần Yêu Kiệt xuất hiện cũng là sức mạnh chống lại chứ không phải chờ người ta quyết định sự sống chết của mình.
Tiêu Lãng ở trong vực chủ thành một ngày, dẫn theo Tiêu Ma Thần, Mộc Tiểu Yêu trở về Thiên Châu. Mộc Sơn Quỷ sắp xếp nội gian, tuy không thể cứu Mộc Tiểu Đao ra nhưng từng giây từng phút biết tin tức của gã.
Một cuộc đại chiến bởi vì Man Thần Yêu Kiệt mạnh mẽ xuất hiện mà hạ màn, việc này nhanh chóng truyền khắp Thiên Châu.
Tuy cuối cùng Tiêu Lãng thua, nhưng có thể an toàn cho tất cả rút lui, từng suýt giết một cường giả Đại Đế làm mọi người thay đổi đánh giá thực lực của Tiêu Lãng.