- Trang chủ
- Võ Đạo Đại Tông Sư
- Chương 94: 94: Thần Đạo Công Pháp
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hoa Tiến Tửu
Không tin số mệnh, chỉ tin chính mình!Sự phóng khoáng của Lâm Huyền khiến cho Mộ Dung Giai Văn lộ vẻ xúc động.Mặc dù mọi người đều nói, võ công nghịch thiên vạn lí, nhưng càng ngày càng nhiều người luyện võ đều thuận theo ý trời.Nếu như ông trời không cho phép, không cho ngươi một chút thiên phú võ đạo nào, mà ngươi cứ cố gắng mãi thì được lợi ích gì?Người đời thường nói, thiên địa tự có thiên tính riêng của nó, thống lĩnh vạn vật.
Nếu như có người dám đi trên con đường nghịch thiên, sao thiên địa có thể không biết được, khi ấy nó đã sớm giáng Cửu Thiên Huyền Lôi xuống đánh ngươi tan thành bột mịn rồi.Hôm nay, khi nhìn thấy sự phóng khoáng như vậy của Lâm Huyền, Mộ Dung Giai Văn lại có chút nghi ngờ cái tín nhiệm này.Sau trận đấu võ ở ngoại môn, sự tích của Lâm Huyền đã được truyền đi khắp mọi ngõ ngách của tông môn.Quanh người người hầu, kẻ quét rác trong Tàng Kinh Các đều là bí tịch, nhưng lại không được phép lật sách, nghiền ngẫm bất kỳ công pháp, võ kỹ nào.
Đây là kiểu tra tấn gì vậy chứ, ý trời sao?Lâm Huyền chịu đựng rồi lại chịu đựng, cuối cùng cũng trở thành võ giả.Trận khảo hạch ngoại môn, Lâm Huyền chỉ ở mức luyện thể cảnh tầng ba, mà lại phải đụng độ một trận với khó khăn nhất từ trước tới giờ, xông xáo vào Khôi Lỗi tháp mà trước kia chỉ có mỗi thất vị hào kiệt mới có thể thông qua, đây là ý trời sao?Lâm Huyền dùng tốc độ kinh người để vượt rào thành công.Lần đầu tiên ra ngoài để tiến hành nhiệm vụ, đã đụng độ với một đoàn người tiểu ma nữ tiếng xấu truyền xa, còn xảy ra chút mâu thuẫn với cháu trai bảo bối của Khang Đông trưởng lão, đây là ý trời sao?Mà Lâm Huyền vẫn còn mạng để an toàn trở về, thực lực còn gia tăng gấp bội, trận đấu võ ở ngoại môn, khiến cho tiểu ma nữ luôn ngang ngược kia phải cúi đầu xin lỗi hắn trước mặt mọi người.Trận đấu võ cuối cùng, Lăng Vân đột phá ngay trên lôi đài, muốn giết chết Lâm Huyền, trưởng lão phán quyết lại mắt nhắm mắt mở, giả bộ như không thấy gì hết, đây là ý trời sao?Cuối cùng, Lâm Huyền cũng đột phá, giết chết Lăng Vân ngay trên lôi đài!Nếu như những kinh nghiệm này đều là ý trời, thì nhất định ngày xưa nàng đã hận Lâm Huyền đến thấu xương, chỉ ước hắn mau đi đời nhà ma cho rồi.Nếu như thuận theo ý trời, thì Lâm Huyền đã sớm thịt nát xương tan.Nhưng không, Lâm Huyền vẫn sống tốt, không những thế, mà hắn còn ngày một mạnh mẽ.Đây không phải là nghịch thiên, thì là cái gì được chứ?Mộ Dung Giai Văn đứng bên cạnh Lâm Huyền, trong lòng nàng ẩn ẩn có chút cảm giác khó nói thành lời.Dường như đi bên cạnh Lâm Huyền, cho dù trời có sập xuống, cũng sẽ có hắn đỡ cho.“Ta cũng tin tưởng ngươi.”Mộ Dung Giai Văn khiến cho Lâm Huyền hơi run run, hắn cứ luôn cảm thấy, trong lời nói của Mộ Dung Giai Văn vẫn còn ẩn giấu một hàm ý khác.“Đi thôi, chúng ta đi lên núi nào!”Lâm Huyền và Mộ Dung Giai Văn xuống ngựa tiến lên núi, yêu thú bên trong Hoang Sơn Mạch hoành hành ngang dọc, loài ngựa bình thường đi vào sẽ bị dọa cho sợ chết khiếp, còn dễ bị phát hiện hơn, nên tốt nhất vẫn đi bộ thì hơn.Trên đường, Lâm Huyền khiêm tốn thỉnh giáo.“Giai Văn, lúc ngươi đối phó với Bạch Tôn Hùng thì ngươi ẩn thân kiểu gì thế.
Thậm chí lúc ban đầu, ta còn không thể phát hiện ra sự tồn tại của ngươi luôn.”Lâm Huyền cũng không phải là muốn nghe ngóng tuyệt học của Mộ Dung Giai Văn, mà chỉ muốn mở mang kiến thức về Ẩn Nặc Chi Thuật một chút, nếu như sau này lỡ đụng phải thích khách ám sát, sẽ phiền phức vô cùng.Có được Thần Sơn, nhất định Lâm Huyền sẽ một bước lên mây, nhưng trước lúc ấy, hắn tuyệt đối không thể chủ quan, lơ là được, không thể biếu kẻ địch cơ hội lấy đầu của hắn xuống.Mộ Dung Giai Văn không hề giấu diếm chút gì: “Công pháp mà ta tu luyện là Phong thuộc tính, Đích Thứ Hành Quyết.
Lúc vận hành công pháp này, khí tức toàn thân tự động có thể hòa vào làm một với hơi thở của đất trời, thiên nhiên xung quanh, phối hợp với chút võ kỹ ám sát, hoàn toàn có thể giết người trong vô hình mà không ai hay.”Nói xong, nàng vận hành công pháp, quả nhiên, Mộ Dung Giai Văn vẫn còn ở rành rành trước mặt, nhưng khí tức của nàng lại yếu ớt vô cùng, không thể nhận ra được.Nếu như Lâm Huyền nhắm mắt lại, nói không chừng còn không cảm nhận được sự tồn tại của nàng cũng nên.Lâm Huyền nghĩ thầm trong lòng: “Thần Đạo Công Pháp của ta tu luyện đến mức nguyên khí trong đến nỗi không dính một hạt sạn nào nữa, có thể bao quát lại được tất cả sức mạnh.
Phải chăng, đến lúc đó, nó có thể giống như vầy chăng?”Lâm Huyền vẫn chưa thấu hiểu hết toàn bộ Thần Đạo Công Pháp, hắn chỉ biết, đến lúc nguyên khí trong không dính sạn nào nữa, thì có thể che dấu được tu vi của mình.
Những người có cảnh giới cao hơn người bình thường cũng khó lòng phát hiện ra, nhưng chuyện che khí tức đi, hắn vẫn chưa thử bao giờ.“Thế thì thử một lần vậy!”Lâm Huyền vận hành Thần Đạo Công Pháp, thấm nguyên khí trong vắt của hắn trong cơ thể ngấm đều hết toàn thân.
Mặc dù nguyên khí của hắn chưa thể thoát ra ngoài được, nhưng chuyện dùng nguyên khí trong vắt chặn hết lỗ chân lông trên cơ thể thì hắn vẫn có thể thực hiện một cách dễ dàng.Lúc khí tức của Lâm Huyền biến mất không thấy tăm hơi, đúng là mức độ ẩn giấu này tốt hơn Mộ Dung Giai Văn một chút.“Thành công rồi sao?”Mộ Dung Giai Văn che miệng cười khúc khích: “Không phải như vậy đâu.”Lâm Huyền không hiểu: “Ta làm gì sai rồi sao?”“Ngươi thử cử động một cái sẽ tự hiểu thôi.”Nghe xong, Lâm Huyền về tiến về phía trước một bước, khí tức của hắn vẫn biến mất không tăm hơi như cũ, nhưng bản thân lại phát hiện ra một điểm không ổn chút nào.Gió thổi quanh người hắn, hay nói cách khác là nguyên khí thiên địa ở xung quanh hắn di chuyển theo từng hành động của hắn, hắn động một cái, thì đồng thời nó cũng động theo.Gió di chuyển theo người, đây là quy tắc hiển nhiên của thiên địa, Lâm Huyền không thể phá vỡ được.Hắn dùng nguyên khí trong vắt của bản thân để chặn lỗ chân lông lại, đúng thật là có thể che giấu khí tức của bản thân, khiến cho người khác không thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn.Nhưng chỉ cần hắn khẽ động một cái thôi, dù chỉ thoáng qua một chút, nhưng gặp đúng kẻ địch có cảm giác nhạy bén, thì kẻ đó có thể dựa vào sự chuyển động của nguyên khí quanh người mà xác định ra vị trí của Lâm Huyền.“Ngươi chú ý quan sát ta này.”Mộ Dung Giai Văn làm mẫu cho Lâm Huyền, nàng đi về phương xa, Lâm Huyền nhắm mắt lại, chỉ cảm ứng bằng khí tức.Hắn khiếp sợ phát hiện, trong cảm giác của mình, căn bản Mộ Dung Giai Văn không hề tồn tại.Như thể nàng đã hòa cùng làm một với thiên nhiên.Không chỉ như thế, động tác của Mộ Dung Giai Văn mỗi lúc một nhanh, nàng chạy nước rút, thậm chí còn thi triển cả võ kỹ.Nhưng cơ thể của nàng vẫn yên lặng như cũ, mặc kệ cho nàng có làm ra mấy động tác với cường độ mạnh cũng không hề phát ra tiếng động gì.Chỉ có rất ít thời điểm, Lâm Huyền mới có thể mơ hồ cảm nhận được một tia di chuyển của nguyên khí.Nhưng nó chỉ xảy ra trong tíc tắc, như thể khi Bạch Tông Hùng bị giết chết, lúc phát hiện ra đã quá muộn rồi.Lâm Huyền chăm chú quan sát từng động tác một của Mộ Dung Giai Văn, hắn đang cố tìm ra lỗi sai của mình nằm ở chỗ nào.Lỗ chân lông toàn thân của Mộ Dung Giai Văn không những không giống như hắn dùng nguyên khí để chặn lại, mà còn mở ra, để nguyên khí thiên địa xung quanh tràn vào.Nàng mềm mại như một tấm lụa đào, sáng bóng thướt tha không chút kẽ hở, nhưng thực chất lại dày đặc những mảnh lỗ, để cho gió có thể thổi thông suốt qua.Đây chính là bí quyết để nàng hòa cùng làm một với nguyên khí thiên địa!“Ta cũng thử một lần nữa nhé!”Lâm Huyền ép nguyên khí trong vắt trong cơ thể của bản thân vào trong đan điền, hắn mở toàn bộ lỗ chân lông ra, để nguyên khí thiên địa khắp bốn phương tràn vào trong cơ thể hắn.Giờ đây, khí tức của Lâm Huyền lại biến mất không thấy tăm hơi thêm một lần nữa.Hắn và Mộ Dung Giai Văn đều bước nhanh về phía trước, thậm chí là cùng nhau thi triển võ kỹ.Và chuyện thần kỳ đã xảy ra, từ đầu đến cuối, khí tức của Lâm Huyền đều không hề xuất hiện, khả năng ẩn nấp còn hoàn mỹ hơn Mộ Dung Giai Văn gấp trăm gấp ngàn lần.Kinh mạch, huyệt vị toàn thân Lâm Huyền đều được đả thông, nguyên khí thiên địa tràn vào trong cơ thể Lâm Huyền, không bị bất cứ thứ gì cản lại, đây là nguyên nhân vì sao Mộ Dung Giai Văn lại không thể sánh được với hắn.“Nắm giữ được kỹ pháp này rồi thì ngày sau lỡ có gặp kẻ địch, đã có thể hoàn toàn nắm chắc phần thắng trong tay!”“Kỹ pháp như này càng giống võ kỹ trong thân pháp hơn, không mấy đặt là Thần Đạo Bộ Pháp thì thích hợp hơn!”Ầm một tiếng, bỗng nhiên một bản bí tịch xuất hiện trong đầu của Lâm Huyền.Trên trang bìa của cuốn bí tịch có ghi “Thần Đạo Bộ Pháp”, bốn chữ lớn này lấp lánh như kim cương.Điểm khác với Thần Đạo Công Pháp và Thần Đạo Quyền Pháp là bộ bí tịch Thần Đạo Bộ Pháp này là bí tịch cổ xưa, nên trang sách cũng không còn đầy đủ, chưa được hoàn mỹ lắm.“Xem ra còn cần đại đế luận đạo cái đã, mới có thể một bước lên tiên được!”“Bây giờ chưa đến lúc thời cơ chín muồi, đợi Hổ Mập kiếm được linh dược cho ta luyện hóa, mới có thể hoàn mỹ không chút khiếm khuyết!”Thấy Mộ Dung Giai Văn mẫu đang làm mẫu cho mình như cũ, vẫn chưa phát hiện ra sự thay đổi của hắn, Lâm Huyền khẽ mỉm cười, nhanh chóng đi tới sau lưng Mộ Dung Giai Văn, nhẹ nhàng vỗ tay lên bả vai nàng một cái.Một tiếng hét to duyên dáng vang lên từ trong đôi môi đỏ mọng của Mộ Dung Giai Văn.“A!”.