- Trang chủ
- Vạn Cổ Long Đế
- Chương 30: Giết đi!
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Lưu Vũ
Trương Huyền nhìn hang động trước mặt, trong mắt lướt nhanh qua vẻ phấn khích: “Kinh Lôi phủ! Nghe nói có một vị cao thủ cảnh giới Thiên Linh từng ngã xuống tại núi Tử Liên. Trước khi chết, hắn để lại tất cả những gì mình từng học được trong một hang động. Chắc là hang động này rồi!”
Đám người phía sau ông ta đều vô cùng kích động. “Phụ thân, nếu nhà họ Trương ta chiếm riêng mọi bảo vật trong Kinh Lôi phủ, thì chắc là có thể nhảy lên vị trí đứng đầu bốn đại gia tộc.”
Một thanh niên ngoại hình tuấn tú đi ra với vẻ mặt mong chờ.
Hắn ta tên Trương Lân, là con trai của Trương Huyền, thiếu chủ nhà họ Trương.
Huyễn thú của Trương Lân là Bò Cạp Đuôi Xanh, thực lực mạnh mẽ, rất là nổi tiếng.
Mà Lâm Ninh Nhi là phải gả cho Trương Lân làm thiếp! “Đúng vậy, lần này nhà họ Lâm bị tổn thất nặng nề, chờ sau khi chúng ta lấy được bảo vật bên trong Kinh Lôi phủ thì sẽ thâu tóm nhà họ Lâm.”
Trương Huyền cười lớn nói: “Tất cả các ngươi đều lên tinh thần cho tal”
“Vâng!” Mọi người gật đầu.
Sau đó, Trương Huyền gọi huyễn thú ra, dẫn đầu nhảy vào trong hang động.
Mọi người đều đi theo vào, không chừa một ai canh giữ hang động.
Xem ra là nhà họ Trương tin chắc rằng nhà họ Lâm đang loạn trong giặc ngoài, không thể đuổi theo tới đây.
Sau khi xác nhận đám người đã đi vào chỗ sâu trong hang động, Lâm Thần mới từ từ đi ra khỏi lùm cây, ánh mắt lóe lên.
Trên lưng, Lâm Ninh Nhi vì quá mệt mỏi nên vẫn còn đang ngủ.
Lâm Thần nhắm mắt lại, dùng ý thức nối liền với thực vật trong hang động.
May là bên trong có chút rêu xanh, tuy rằng rất ít nhưng cũng có thể mang đến một chút cảm giác cho Lâm Thần.
“Vút!” Lâm Thần tăng nhanh tốc độ vọt vào bên trong. “Grừt”
Lâm Thần mới đi được một lát thì có tiếng rít gào truyền ra từ trong hang động. Hiển nhiên là bên trong có yêu thú.
Một tiếng rít gào kia khiến cả hang động đều rung chuyển.
“Không xong rồi! Là Gấu Vảy Lạnh, yêu thú tầng sáu cảnh giới Địa Linh!”
“Giết đi! Cùng lên giết chết con súc vật kia đi!”
Đủ loại tiếng ồn truyền ra, sau đó là tiếng chém giết yêu thú.
Thú dữ rít gào, vô cùng dữ dội.
Lâm Thần thông qua cảm giác đến từ rêu phong đứng nhìn cả trận chiến đấu.
Gấu Vảy Lạnh cao khoảng năm mét, thực lực mạnh mẽ, cả người phủ kín vảy cứng như băng.
Mỗi một chưởng đánh ra đều mang theo tiếng đá vụn rơi rụng không trung.
“Giết đi! Tốt nhất là hai bên đều bị thương! Dù sao cuối cùng cũng là ta chiếm hời!”
Khóe miệng Lâm Thần không nhịn được cong lên.
Tinh thần chiến đấu đang tăng lên từng chút một.
Hắn đã lên kế hoạch cho mọi thứ trong tương lai rồi.
Trước khi rời khỏi Vân Thành, hắn cần phải giải quyết một số việc và người.
“Âm!” Một tiếng vang lớn chấn động hang động.
Lâm Thần cảm giác được Gấu Vảy Lạnh đã đột phá bao vây, chụp một chưởng lên người Trương Lân.
Tuy Bò Cạp Đuôi Xanh của Trương Lân đã liều mạng ngăn cản giúp hắn ta nhưng hắn ta vẫn không thể tránh
được một chưởng kia.
Trương Lân phun ra một ngụm máu tươi, cả người bị chưởng bay ra ngoài như một kẻ tàn phế.