- Trang chủ
- Tuyệt Thế Vũ Thần
- Chương 972: Tiến vào Bát Hoang cảnh
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Tịnh Vô Ngân
- - - Có thể rời đi!
Lâm Phong đầu tiên sửng sốt, sau đó khóe miệng nở nụ cười nhạt, dường như trút được tảng đá lớn trong lòng, hoàn toàn nhẹ nhõm.
- Viêm Đế, vậy nhanh động thủ đi.
Lâm Phong cười nói, Viêm đế gật đầu:
- Ta cần một ít thời gian, hơn nữa, nếu ta sửa chữa chiếc chiến hạm không này, nữ tử kia phải từ bỏ quyền khống chế, ta sẽ xóa liên hệ giữa nàng và chiến hạm hư không, ngươi tới nhận chủ.
- Ta nhận chủ? Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, lại nghe Cùng Kỳ tiếp tục nói: - Ta sửa chữa chiến hạm hư không, không có khả năng trả lại cho nàng.
Chiến hạm hư không sẽ thuộc về ngươi, an toàn ngươi sẽ được bảo đảm hơn. Sau này tới Bát Hoang cảnh, sẽ gặp không ít nguy hiểm. Lâm Phong trầm ngầm, nếu có được chiến hạm hư không, sẽ an toàn hơn nhiều, cũng khó trách Cùng Kỳ có loại ý nghĩ như vậy.
- Ta thương lượng với nàng một chút.
Lâm Phong mở miệng nói, dù sao nữ tử kia từng trợ giúp hắn. Nếu không có nàng, lúc trên chiến hạm Tử Ngọc, chỉ sợ có phiền phức không nhỏ, nàng từng giúp hắn tránh khỏi sự đuổi giết của Tiêu Dao môn chủ, hắn cũng niệm tình đối phương, vừa rồi mới xuất thủ giết ch.ết hai người cứu nàng. Hiện giờ, nếu lấy chiến hạm hư không của nàng, nên nói với nàng một tiếng. Nói xong, Lâm Phong tiến về nơi nàng chữa thương, Cùng Kỳ nhìn bóng lưng hắn, đôi mắt to lóe lên, đầu hơi lắc lư. Tuy ở chung với Lâm Phong không lâu nhưng nó biết người này rất niệm tình, đối với võ tu, nhiều khi cũng không phải chuyện tốt. Chiến hạm hư không nếu trên người nữ tử kia chắc chắn bị phế bỏ, Lâm Phong cứu nàng, hơn nữa có thể khôi phục chiến hạ. nó đương nhiên thuộc về Lâm Phong. Dựa theo ý của nó, trực tiếp xóa bỏ liên hệ giữa đối phương và chiến hạm hư không là được. Lâm Phong tiến vào giữa động phủ, nữ tử đang chữa thương mở to mắt nhìn Lâm Phong, thản nhiên hỏi:
- Có chuyện gì không? - Ta có chuyện muốn nói với ngươi, ta có thể sửa chữa chiến hạm hư không ngoài kia.
Cô nàng mở to hai mắt nhìn chằm chằm hắn hỏi.
- Thật sao? - Đúng.
Lâm Phong gật đầu.
- Vậy phiền ngươi giúp ta sửa chữa tốt, ngày khác ta nhất định cảm tạ.
- Ta sẽ sửa chữa chiến hạm, nhưng ta cần xóa đi liên hệ giữa ngươi và chiến hạm hư không.
Nữ tử nhíu mày, lập tức hiểu ý của Lâm Phong, gật đầu:
- Tốt, nếu ngươi có thể sửa chữa, mang ta tới Bát Hoang cảnh, chiến hạm hư không thuộc về ngươi.
- Được, ngươi dưỡng thương đi.
Lâm Phong gật đầu với nữ tử, lập tức rời đi. Ba ngày sau, bên cạnh hoang đảo, một đạo thân ảnh từ hoang hải thoát ra, lập tức tiến vào trung tâm hoang đảo. Lúc này Cùng Kỳ đã dừng lại, chiến hạm lại lần nữa phóng ra quầng sáng áo nghĩa.
- Viêm Đế, sửa chữa xong? Lâm Phong hỏi một tiếng.
- Ngươi đã có quyền khống chế chiếc chiến hạm này, thử một lần chẳng phải biết sao? Cùng Kỳ nói với Lâm Phong.
Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, trong khoảnh khắc, chiến hạm hư không từ từ thu nhỏ, giống như lòng bàn tay, bay đến bàn tay hắn.
- Muốn luyện chế loại chiến hạm hư không này, có lẽ phải hao tổn rất lớn.
Lâm Phong thì thầm nói nhỏ, có thể tạo ra chiến hạm hư không lợi hại như vậy, phải là luyện khí sư vô cùng lợi hai. Hơn nữa, còn phải tinh thông trận pháp và nhiều loại thủ đoạn thần thông, phi thường khó khăn.
- Đương nhiên, có thể luyện chế ra loại chiến hạm hư không này, phải có thực lực vô cùng cường đại và mạng lưới quan hệ khổng lồ.
Cùng Kỳ trả lời. Lâm Phong đồng tình gật đầu. Bàn tay hơi nâng lên, chiến hạm trôi nổi giữa hư không, trong nháy mắt mở rộng, hòa thành chiến hạm to lớn.
- Quầng sáng áo nghĩa phải dựa vào áo nghĩa chi tinh để khởi động, chiến hạm hư không này tuy lợi hại nhưng tiêu hao cũng lớn, ngươi phải chuẩn bị tâm lý.
- Ta hiểu.
Lâm Phong gật đầu, muốn loại chiến hạm khủng bố này không dựa vào áo nghĩa chi tinh để duy trì thì không có khả năng. Lúc này, từ xa truyền đến tiếng bước chân, Lâm Phong và Cùng Kỳ quay đầu lại, nhìn nữ tử xinh đẹp từ từ đi đến.
- Đã sửa chữa tốt? Nữ tử nhìn chiến hạm trôi nổi giữa hư không, trong đôi mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
Lâm Phong mới có tu vi Thiên Vũ cảnh tầng hai, nhưng xem lực công kích của hắn, dù cho che giấu tu vi cũng không quá cường đại, nhiều nhất là Thiên Vũ cảnh tầng bốn, tầng năm, nhưng hắn lại đánh ch.ết hai cường giả Thiên Vũ cảnh tầng sáu. Càng chấn động hơn là, Lâm Phong lại sữa chửa được chiến hạm hư không, loại chiến hạm này ngay cả Tôn giả lợi hại cũng không sửa chữa được. Nhưng Lâm Phong, một tên Thiên Vũ vậy mà lại làm được, làm sao không khiến nàng sợ hãi.
- Ta có thủ đoạn đặc thù, nên mới dễ dàng sửa chữa được.
Lâm Phong nói cho có lệ, hắn đương nhiên không thể nói cho nàng biết là do con thú của mình sữa được. Bí mật của Cùng Kỳ, không thể để cho người khác biết. Trong lòng nữ tử tuy nghi ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều, trên người Lâm Phong có chút bí mật cũng là chuyện bình thường.
- Cám ơn ngươi đã cứu ta, ta tên là Dương Tử Diệp, chắc ngươi cũng biết thân phận của ta, người của gia tộc Dương thị ở bắc hoang, hy vọng ngươi có thể mang ta vượt Hoang Hải, hộ tống ta trở về Dương gia.
Nữ tử nói với Lâm Phong.
- Ta tên Lâm Phong, ngươi cũng đã giúp ta!
Lâm Phong gật đầu với nữ tử, nói:
- Ta cũng thuận đường tới Bát Hoang cảnh, chúng ta cùng nhau rời khỏi hoang đảo này.
- Tốt, tuy nhiên người của Cửu Long đảo có thể chặn giết ta trong hoang hải, tuy chúng ta không nhất định gặp phải bọn họ nhưng cần phải cẩn thận, một khi tới Bát Hoang cảnh, người Cửu Long đảo cũng không dám chạm đến ta nữa.
- Cửu Long đảo là thế lực gì? Bọn chúng cũng coi trọng huyết mạch lực lượng đặc thù của Dương tiểu thư sao? Vì thế mới chặn giết chiến hạm Tử Ngọc? Lâm Phong thử hỏi một tiếng, hắn đưa đám người U U lên chiến hạm Cửu Long đảo, hiện giờ không biết thế nào.
- Cửu Long đảo là một trong những bá chủ của Hoang Hải, cả tòa hoang đảo lấy tên là Cửu Long đảo, cực kỳ nổi danh, toàn bộ hoang đảo giống như một tòa thành trì, trên đó có không ít võ tu sinh hoạt.
Ngoại trừ cường giả Cửu Long đảo, còn có một số người ở ngoài tới Cửu Long đảo tiến hành giao dịch, những người này đều rất lợi hại, trên người bọn họ thường có bảo vật quý báu, một khi giao dịch xong đều lập tức bỏ đi, Hoang Hải mênh mông, ai cũng không tìm thấy.
- Còn chuyện Cửu Long đảo chặn giết ta, là vì gia tộc Dương thị và Cửu Long đảo có chút ân oán, mặt khác, một phần nguyên nhân cũng vì lực lượng huyết mạch của ta.
Dương Tử Diệp giải thích với Lâm Phong, xem ra Cửu Long đảo là một thế lực lớn, cũng không phải cái dạng cùng hung cực ác. Đám người U U và Quân Mạc Tích chắc không có việc gì, chỉ có điều không biết đã rời khỏi Cửu Long đảo tới Bát Hoang cảnh chưa? Lâm Phong hiện tại cũng chỉ có thể cầu nguyện bọn họ gặp may, rời khỏi Cửu Long đảo.
- Chúng ta đi thôi!
Lâm Phong không hỏi nhiều, mở miệng nói, di động bước chân, bước lên chiến hạm hư không. Thân hình Cùng Kỳ và Dương Tử Diệp lóe lên, đi theo hắn. Tâm niệm khẽ động, quầng sáng bao phủ chiến hạm hư không, tạo thành một đường cong giữa hoang đảo, lao về phía trong hoang hải, vội vã mà đi. Hoang Hải vẫn như trước mênh mông vô tận, Hoang Hải thâm uyên vô tận mang theo lực lượng hủy diệt khó lường, không ai biết cỗ hoang lực này đáng sợ tới cỡ nào, gặp phải phong bạo hủy diệt chân chính, võ tu Nhân loại cường đại cũng phải tránh. Chiến hạm hư không xuyên qua hoang hải rộng lớn, có vẻ vô cùng nhỏ bé, như một giọt nước trong biển rộng, căn bản không có chút gợn sóng. Nhưng tốc độ chiếc chiến hạm này cực kỳ nhanh, một đường vượt qua hoang hải, tiến về Bát Hoang cảnh. Phía trên chiến hạm hư không, Lâm Phong và Dương Tử Diệp cùng với Cùng Kỳ đứng đó, nhìn thâm uyên hủy diệt mênh mông vô tận rít gào ở dưới, Lâm Phong không khỏi cảm thấy nhỏ bé, đối mặt với lực lượng thiên địa mênh mông, tu vi hiện tại của hắn vô cùng nhỏ bé. Chiến hạm một đường xuyên qua, không gặp phải phong bạo hoang hải k.hủng bố, cũng không gặp Cửu Long đảo chặn giết, sau bảy ngày, nó cũng tới bờ bên kia hoang hải, Bát Hoang cảnh!