- Trang chủ
- Thiên Tài Tiên Đạo
- Chương 558: Khai chiến
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Bông Lan
Liên tục một tháng, đối với tu luyện mà nói, thật sự quá ngắn ngủi...
Thanh Phong hiên, một trong số ít tửu lâu tại Thông Thiên tháp tầng hai do nhân loại mở ra, bố cục của tửu lâu lịch sự tao nhã, nhân viên trong tửu lâu đều là các thiếu nữ xinh đẹp, có nhân loại, cũng có Yêu Tinh tộc.
Lúc này, tại đại sảnh Thanh Phong hiên, vài võ giả nhân loại mặc áo xanh cầm theo trường kiếm đi đến.
- Đưa lên một bàn Huyết Dương Yến!
Một thanh niên thét to, Huyết Dương là một loại hung thú cao cấp, chẳng những hương vị ngon, hơn nữa còn ẩn chứa khí huyết lực cường đại, ăn vào thì rất có lợi cho thân thể.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
2. Ngắm Bắn Hồ Điệp
3. Vị Hôn Phu Hoàn Mỹ
4. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
=====================================
Đương nhiên, giá cả của loại Huyết Dương Yến này cũng cực kỳ đắt đỏ.
- Được, được, đến ngay đây!
Có khách hàng tới cửa, tiểu nhị ân cần đi ra đón.
- Ha ha, đại ca, mấy ngày nay, Nhân tộc chúng ta cuối cùng cũng coi như trút được cơn tức, không còn phải bị những tên kia xem thường nữa, lần này coi như dính phúc của Lâm công tử.
Ở Thông Thiên tháp, số lượng nhân loại ít, thực lực cũng tương đối kém, mặc kệ là tầng hai hay là tầng một, nhân loại đều là quần thể yếu thế, bị xa lánh thì cũng là điều rất bình thường, tuy nhiên lần này, bởi vì Lâm Minh đánh chết Huyết Man, thậm chí còn tiếp nhận khiêu chiến của Hình Thiên, đã làm cho Nhân tộc sảng khoái một phen, bởi vì kiêng kị Lâm Minh, các võ giả khác tại tầng hai cũng không dám ức hiếp Nhân tộc như trước nữa.
- Ân, tính ra, ngày mai chính là ngày Lâm Minh và Hình Thiên quyết chiến, không biết Lâm Minh có phần thắng là bao nhiêu đây!
Nam nhân được xưng là đại ca kia khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, trên đầu có quấn một chiếc khăn màu xanh, trang phục toàn thân cũng là màu xanh, bộ dáng tràn ngập uy nghiêm.
- Lâm công tử khẳng định là có chút nắm chắc.
Một cô gái khoảng hơn hai mươi tuổi nói chen vào:
- Lâm công tử từng chiến Huyết Man, chiến Lam Tinh, đều thắng cả. Lần này chiến Hình Thiên, cũng nhất định có chút nắm chắc thì mới tiếp nhận khiêu chiến, có thể đi đến một bước này, ai mà dám tiếp nhận khiêu chiến mà không hề nắm chắc đây.
- Ân... Nói cũng đúng, tuy nhiên Hình Thiên cũng sẽ không làm chuyện mà hắn không nắm chắc, tóm lại, trận chiến đấu này là cực kỳ khó đoán trước a...
Mấy người này đang bàn nghị luận, đột nhiên một thanh âm chen vào:
- Mấy vị huynh đài vừa rồi đang nói cái gì vậy? Lâm Minh muốn chiến Hình Thiên ư?
Vài võ giả quay đầu lại, người vừa nói chính là một thanh niên áo đen, hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, khí vũ hiên ngang, mà bên cạnh thanh niên áo đen này là một nữ nhân khoảng hai mươi tuổi, một thân áo đen, mang theo một tấm khăn che mặt.
Đôi nam nữ này chính là Mặc Cổ và Mặc Thanh.
Mặc Thanh đã tu luyện tại tầng hai nhiều ngày, Mặc Cổ thì vừa mới đến, trùng hợp thấy được cảnh này.
- Đúng vậy, Lâm Minh chiến Hình Thiên, ngay tại ngày mai, các ngươi là người mới phải không, điều này cũng không biết ư?
Trong các võ giả tại đây, nếu không biết việc Lâm Minh với Hình Thiên chiến một trận, thì hơn phân nửa là người mới tới, trận chiến này đã sớm truyền đi ồn ào huyên náo rồi.
Mặc Cổ hít một hơi khí lạnh, mới mấy ngày không gặp, không ngờ Lâm Minh lại giao chiến với Hình Thiên?
Tuy rằng Mặc Cổ là võ giả tầng thứ ba, nhưng bàn về thực lực, hắn tự nhận là còn xa mới bằng được Hình Thiên, Hình Thiên đã ở trong tầng thứ hai nhiều năm như vậy, thực lực đã sớm sâu không lường được, Lâm Minh lại có lá gan khiêu chiến hắn ư? Mặc Thanh cũng cảm thấy khó tin, tuy rằng bị Lâm Minh áp chế không quá ưa thích, nhưng nàng không thể không thừa nhận thiên phú của Lâm Minh, hơn nữa Lâm Minh cũng không giống kẻ ngốc, hắn dám khiêu chiến Hình Thiên, hay là tự nhận đã có thực lực chiến một trận rồi?
- Vị huynh đài này, tại hạ coi như người mới tới tầng hai, phiền toái giới thiệu một chút tình huống cụ thể, Lâm Minh chiến Hình Thiên được quyết định từ khi nào vậy? Theo tại hạ biết, Lâm Minh đến tầng hai còn chưa được bao lâu, tại sao lại tuyên chiến với Hình Thiên?
- Một tháng trước đã quyết định rồi, Lâm Minh giết Huyết Man, Hình Thiên hạ chiến thư, sau đó Lâm Minh tiếp nhận.
- Giết Huyết Man?
Mặc Cổ sửng sốt, Huyết Man ở tầng thứ hai có hung danh hiển hách, một tháng qua hắn vẫn luôn ở tầng thứ ba tu luyện, cũng không biết Huyết Man đã chết.
Kẻ ngoan độc giết người không chớp mắt này lại chết trong tay Lâm Minh lý?
- Đúng vậy, hơn nữa trong trận chiến đó, Lâm Minh có lẽ còn ẩn tàng một chút thực lực, hắc hắc, Lâm Minh và Hình Thiên sẽ quyết chiến vào ngày mai, ngàn vạn lần không nên bỏ lỡ a, tuy nhiên giá vé đã cao tới tám trăm Huyết Sát tinh, hơn nữa còn rất khó mua, nếu muốn mua thì huynh đài phải sớm chuẩn bị đi.
- Ta biết rồi, cảm ơn huynh đài đã báo cho biết.
Mặc Cổ khẽ hít vào một hơi, lấy từ trong Tu Di giới ra một viên Huyết Sát tinh phách đặt lên trên bàn, nói:
- Tiểu nhị, tính tiền.
- Sư huynh, chúng ta muốn đi ư?
- Đương nhiên.
Mặc Cổ chắc chắn nói:
- Trận chiến này này, đối với ta, đối với ngươi thì đều có lợi rất lớn, hơn nữa... Ta đã báo tình huống của Lâm Minh cho tông môn rồi, tông môn đã bắt đầu chú ý Lâm Minh, có thể kết giao với Lâm Minh thì sẽ rất có lợi cho tông môn chúng ta.
Tại Thánh Ma đại lục, số lượng tông môn ngũ phẩm cũng không ít, nhưng thánh địa cóường giả phong hoàng thì lại rất ít, rất nhiều thiên tài cấp đế, tương lai có thể đột phá cảnh giới Thần Hải, nhưng thường lại ngã xuống giữa đường, nhân loại cường giả Thần Hải tại Thánh Ma đại lục thật sự là lông phượng sừng lân, nếu kết giao được, thì tông môn đó sẽ đạt được chỗ tốt vô cùng lớn.
Tin tức Lâm Minh giao chiến Hình Thiên càng truyền xa hơn, giá vào cửa từ năm trăm Huyết Sát tinh lên tới tám trăm, chín trăm, thậm chí còn có xu thế đột phá một ngàn viên.
Nhưng dù vậy, cũng rất khó mua được một vé.
Rất nhiều võ giả bế quan mấy tháng, nửa năm, đều đặc biệt xuất quan, chính là vì một trận chiến này.
Cũng có một vài người không phải tới để thí luyện, mà là tới buôn bán làm giàu tại tầng hai, cũng rất có hứng thú đến xem một trận chiến này.
Vào ngày này, ngay khi trời còn mờ sáng, mọi người đã rời khỏi chỗ ở, âm thanh ồn ào vang khắp con đường, dòng người đông đúc chen nhau đi tới Võ Đấu trường, từ không trung nhìn xuống, ước chừng có cả vạn người, cực kỳ đồ sộ.
Vốn Võ Đấu trường chỉ có thể chứa được tám ngàn người mà thôi, vì một trận chiến này, lại được chuyên môn lắp thêm chỗ ngồi, có rất nhiều người thí luyện vốn không phải của tầng thứ hai cũng đến đây.
Cách lúc quyết chiến còn hai hơn canh giờ, toàn bộ Võ Đấu trường đã chật kín.
- Móa nó, trời tờ mờ sáng chúng ta đã đến rồi, không ngờ bọn họ còn đến sớm hơn cả chúng ta, hàng ghế đầu đều kín hết rồi.
Vé vào cửa Võ Đấu trường của Thông Thiên tháp không sắp xếp chỗ ngồi, muốn ngồi chỗ nào thì phải tự mình chiếm lấy.
- Đám người này có điên hay không vậy, chẳng lẽ đêm qua bọn họ đã tới rồi sao?
- Hắc, ngươi nói đúng rồi, bọn họ tới đây từ tối hôm qua, bọn họ đều ngồi đây tu luyện cả buổi tối rồi.
- Thật lợi hại a, sớm biết vậy, chúng ta cũng ngồi trong này tu luyện, ngồi ở đâu mà chẳng giống nhau.
- Quên đi, ngồi ở đây cũng được, hàng ghế đầu có khi còn bị dư chấn cuộc chiến cuốn vào, hộc máu trọng thương cũng nên! Thực lực yếu thì đừng nên đứng hàng đầu là hơn.
Không biết ai nói câu này, các võ giả tại đây đều nhìn nhau, đúng vậy, lần trước Lâm Minh chiến với Huyết Man, cũng làm bị thương vài người, lần này chiến với Hình Thiên, tất nhiên càng đánh hung ác hơn, thực lực yếu sẽ bị dư chấn đánh cho hộc máu thì cũng không có chút khoa trương nào.
- Đúng vậy, chúng ta vẫn nên ngồi ở đây đi.
- Ân, cái mạng quan trọng hơn, tại địa phương quỷ quái này, bị thương là một chuyện rất nguy hiểm.
Vài võ giả đang nhao nhao bàn luận, đột nhiên một người nói:
- Là Hình Thiên, Hình Thiên ra rồi.
Cả đám người lập tức nhìn tới, tại cửa vào Võ Đấu trường, Hình Thiên đang cởi trần thân trên, tùy ý khoác một tấm da thú, bước nhanh tới, quả nhiên đây chính là Hình Thiên.
Hắn đeo một thanh trọng kiếm màu đen trên lưng, mái tóc dài màu đỏ để xõa xuống, làn da màu xanh, cơ bắp rắn chắc như đá hoa cương, trên người còn quấn một sợi xích thô to mà Cự Ma tộc rất thích đeo, loại xiềng xích này đối với Cự Ma tộc mà nói, cũng giống như sợi dây chuyền, vòng cổ của nhân loại vậy.
Hình Thiên xuất hiện, lập tức làm cho khán giả nhiệt liệt hoan hô.
Nhất là Cự Ma tộc, thanh âm của bọn họ vốn đã lớn rồi, lại được ma nguyên rót vào trong thanh âm, hô lên làm cho toàn bộ hội trường rung động.
Xen lẫn còn có tiếng thét phóng đãng của các nữ nhân Yêu Tinh tộc, đối với các nàng mà nói, nam nhân cường hãn như Hình Thiên mới là “bạn tình” có lực hấp dẫn nhất.
Danh vọng của Hình Thiên tuyệt đối cao hơn Lâm Minh rất nhiều, bởi vì khán giả thuộc Cự Ma tộc và Man tộc chiếm đại đa số, bọn họ không có khả năng cổ vũ cho nhân loại, cộng thêm ảnh hưởng mà Hình Thiên đã dựng lên trong mấy năm nay, khiến cho số người ủng hộ Hình Thiên cao hơn ủng hộ Lâm Minh tận vài lần.
- Tên Hình Thiên này, đúng là sâu không lường được.
Trong một góc Võ Đấu trường, Mặc Cổ nhìn chằm chằm vào Hình Thiên, khí thế của đối phương đã nội liễm, không có chút tràn ra nào, nhưng dù vậy vẫn làm cho hắn có cảm giác hết hồn, dường như thấy được Hình Thiên thì sẽ run rẩy từ tận đáy lòng.
- Lâm Minh muốn thắng Hình Thiên, quả thật không dễ dàng a...
Mặc Cổ âm thầm lo lắng, Lâm Minh không phải là người lỗ mãng, hắn tuyên chiến Hình Thiên thì nhất định có một chút nắm chắc, tuy rằng tự an ủi mình như vậy, nhưng khi thật sự thấy Hình Thiên, thì Mặc Cổ vẫn không có chút tự tin nào, khi hắn ở tầng hai thì Hình Thiên cũng đã nổi danh rồi, hắn cũng có một chút hiểu biết về Hình Thiên.
Lực công kích của Hình Thiên cực kỳ khủng bố, lực phòng ngự đáng sợ, linh hồn lực cũng không yếu, thậm chí hắn cũng có lĩnh ngộ không tồi đối với ý cảnh, ngoài ra, tốc độ của hắn cũng nhanh, gần như không có nhược điểm nào, lúc trước hắn chính là một cái chiến sĩ toàn năng rồi, hiện giờ đã hơn một năm trôi qua, thực lực của hắn lại tiến thêm một bước, khó có thể đo lường được.
- Ta đã hoàn toàn không phải đối thủ của hắn, giao chiến chính diện thì có lẽ còn không chống đỡ được ba chiêu.
Mặc Cổ nói xong, thở dài một hơi, Mặc Thanh đứng bên cạnh Mặc Cổ, trầm mặc không nói, mặc kệ Hình Thiên hay là Lâm Minh, thì đều đã hoàn toàn vượt qua cấp bậc mà nàng có thể lý giải rồi, nàng chỉ biết im lặng xem trận đấu mà thôi.
- Lâm Minh tới rồi!
Sau khi Hình Thiên xuất hiện không lâu, Lâm Minh cũng xuất hiện, hắn mặc một bộ trường bào màu xanh đơn giản, cầm trong tay Tử Huyễn thương, sắc mặt bình tĩnh.
- Lâm Minh, cố lên!
- Lâm công tử, chúng ta ủng hộ ngươi.
So với tiếng hò hét như sóng biển khi Hình Thiên xuất hiện, thì tiếng ủng hộ cho Lâm Minh ít hơn nhiều, đại đa số đều là nhân loại, còn có một bộ phận là Yêu Tinh tộc, nhất là một vài cô gái Yêu Tinh tộc, còn có vài Bán Thú nhân nữa cũng gia nhập vào đội ngũ ủng hộ Lâm Minh.
- Hắc hắc, ngươi quả nhiên không thất ước.
Hình Thiên như cười như không, nhìn Lâm Minh nói.
- Nếu đã đáp ứng rồi, tất nhiên ta sẽ tới đây.
Lâm Minh đứng trên Võ Đấu trường lôi đài, Tử Huyễn thương ra khỏi vỏ, mũi thương chỉ thẳng vào Hình Thiên.
Hai người đứng cách nhau hai mươi trượng, đôi chọi gay găt.