- Trang chủ
- Thất Giới Truyền Thuyết
- Chương 656: Phản mục thành cừu (Phản thành thù địch)
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Thiên Ảo Quỷ Tiêu cười ha hả một tiếng, nhỏ giọng nói:
- Mắt ngươi thật là độc a, chỉ liếc mắt qua đã nhìn thấu rồi. Chỉ có điều ngươi không phải cùng một dạng với ta, cũng đang mưu tính chuyện gì sao?
Trúc Tiên mỉm cười đầy cảm xúc, nhẩm nói: "Thiện duyên khả đắc, nghiệt duyên mạc cầu, như nhược cường cầu, tự thực ác quả."(1)
Thiên Ảo Quỷ Tiêu ngưng cười nói:
- Thiện là gì ác là gì, bây giờ Thái Âm đã xuất hiện, còn có vật gì không nhiễm tà ác đây? Nhân gian trước mắt, bởi vì trận chiến này của Chính Đạo, Sát Huyết Diêm La trọng thương, thế lực giảm mạnh, Huyền Phong môn bại vong, Chính Đạo chỉ còn Kiếm Vô Trần cùng Diệp Tâm Nghi, còn lại chỉ có Trừ Ma liên minh và Ma Thần tông, Thiên Ma giáo, ngoài ra thì không còn ai đáng để nghĩ đến.
Trúc Tiên lắc lắc đầu đáp:
- Ngươi nói nghe thật dễ dàng, Địa Âm cùng Thiên Sát tuy ít khi lộ diện, nhưng là vật tà nhất trong trời đất, sợ là con người không đủ năng lực chế ngự, ngoài ra phương Nam Vu Thần đã sống dậy, Yêu vực Yêu Hoàng cũng đã xuất thế, còn có Ma vực Ma Thiên tôn chủ đã ma hóa, khiến cho Ma vương ngủ yên tỉnh lại. Ngươi nói xem về phương diện này đối phó thế nào cho tốt đây?
Thiên Ảo Quỷ Tiêu biến sắc, cất tiếng hỏi:
- Ngươi khẳng định Yêu Hoàng đã xuất thể rồi?
Trúc Tiên đáp:
- Điều này là tất nhiên, quyết không thể sai được.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu trầm mặc một lúc lâu, ngữ khí trầm trọng nói:
- Yêu Hoàng ngày đó tung hoành thất giới, nếu như lần này lại xuất thế, sợ khó có người nào có thể gây trở ngại cho y. Còn có Cửu Thiên Hư Vô giới và Vân Chi Pháp giới thêm cả Thiên Chi đô, cả thất giới cao thủ nhiều như mây, đích xác không đơn giản như trong tưởng tượng. Bất quá tình thế càng hỗn loạn, càng có thể lợi dụng cơ hội, chỉ cần chúng ta ngầm lưu ý, nắm lấy cơ hội bất ngờ gây kinh động mọi người(2), chắc hẳn hoàn toàn không quá khó.
Trúc Tiên không tán đồng ý kiến của hắn, phản bác lại:
- Ngươi nghĩ quá đơn giản rồi, chỉ nghĩ đến mặt tốt đẹp mà bỏ qua mặt xấu của nó. Lấy ngươi mà nói, ngươi đã tiềm nhập nhân gian một thời gian dài, ngươi một mực nghĩ đến vật đó nhưng đã từng lấy được chưa?
Thiên Ảo Quỷ Tiêu cười khổ, thấp giọng nói:
- Vật đó đã bị Lục Vân lấy đi, đương nhiên không dễ lấy lại được rồi. Ngươi cũng đã biết, Lục Vân đang nắm giữ Hóa Hồn phù, chính là khắc tinh của bọn ta, nếu không tự nhiên sao ta lại phải né tránh hắn.
Trúc Tiên nhãn thần phức tạp nhìn hắn một hồi, cảm thán nói:
- Ngươi suy tính lấy cho được Càn Khôn Ngọc Bích, không còn phải sợ Sát Huyết Diêm La, ngươi lại có thể làm gì đây? Lẽ nào ngươi thắng được hắn là có thể thống nhất Quỷ vực sao?
Thiên Ảo Quỷ Tiêu biện giải:
- Cho là suy tính đó tạm thời không được, nhưng ta ít nhất vẫn còn cơ hội a. Chỉ cần phong ấn được Sát Huyết Diêm La, dùng thuật "Thiên Hồn Diệt Thần" của Hóa Hồn trì, tuyệt đối không thể thua bất kì ai.
Trúc Tiên thấy hắn nói như vậy, tiếp lời nói:
- Cho là ngươi thống nhất Quỷ vực rồi, vậy sau khi Thái Âm Tế Nhật xuất hiện, ngươi lại có thể thống lĩnh Quỷ vực tranh bá Thất giới, chiến thắng những người khác được chăng? Không nói đến Yêu Hoàng, lấy Ma vực Ma vương làm ví dụ, ngươi có khả năng thắng được hắn?
Thiên Ảo Quỷ Tiêu tranh biện:
- Dùng sức đấu thẳng không được nhưng có thể dùng trí. Ta để cho Chính Đạo hay Thiên chi tam giới đối phó hắn trước, đến lúc cuối cùng chỉ còn lại một phe ta mới lại ra quân.
Trúc Tiên trào phúng:
- Ngươi làm như những người khác đều là kẻ ngốc, chuyện gì cũng làm theo kế hoạch của ngươi.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu có chút giận dữ:
- Ngươi nói vậy là ý gì, lẽ nào ngươi không có cùng ý đồ như vậy?
Trúc Tiên trầm giọng nói:
- Ban đầu đích xác ta cũng có ý đó, nhưng sự việc càng phát triển, ta càng cảm thấy bất an, đến cuối cùng ta cảm thấy mất hết cả lòng tin. Mọi thứ trong thất giới đều vì Lục Vân mà bắt đầu, cũng sẽ theo hắn mà kết thúc. Những người có lòng tham, đến cuối cùng đều khó thoát khỏi số mạng. Bây giờ, ta đã quyết bỏ đi tất cả, chỉ làm một người bàng quan, chứng kiến tất cả là đủ rồi.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu đầy nghi vấn hỏi:
- Lời ngươi nói là thật chứ?
Trúc Tiên thản nhiên đáp:
- Tất nhiên là thật.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu tức giận hừ một tiếng, quay đầu đi không nhìn hắn, một lúc sau mới cất giọng trầm lạnh: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://trumtruyen.vn
- Nếu vậy, ngươi đưa lệnh bài đó cho ta, ta muốn cược một ván.
Trúc Tiên ánh mắt khẽ biến, trầm giọng nói:
- Ngươi tốt hơn không nên đánh cuộc, bởi vì ngươi chắc chắn sẽ thua, ta không muốn bọn họ theo ngươi mà mắc phải kiếp nạn.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu giận dữ nói:
- Ngươi nắm giữ đại quyền mà không sử dụng, vì sao không thể giao cho ta? Nếu như ngươi đã muốn làm người bàng quan, thì nên buông bỏ mọi thứ, chuyển hết thực lực trong tay ngươi cho ta, ngươi mở mắt mà coi ta có thể hay không hoàn thành đại sự.
Trúc Tiên lạnh lùng đáp:
- Giữa chúng ta chỉ có duyên trên vài phương diện, dù cho có một số quan hệ, ta cũng nhất định không đem thực lực trong tay giao cho ngươi được, ngươi cũng nên từ bỏ ý nghĩ đó đi, không nên đi vào vũng xoáy này.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu uy hiếp nói:
- Ngươi phải biết rằng, thân phận ngươi một khi bị tiết lộ, lúc đó ngày chết của ngươi cũng khó tránh được. Nếu ngươi không đem quyền lợi trong tay giao lại cho ta, ngươi cứ đợi mà chịu khổ đi.
Trúc Tiên thản nhiên đáp:
- Thái Âm xuất hiện, trước sau có khác biệt. Trước mắt dù cho có ai đó biết được thân phận của ta, Thiên chi tam giới cùng Chính Đạo cũng không để mắt đến ta, bởi vì Địa Âm, Thiên Sát, Yêu Hoàng, Vu Thần cũng đã đủ làm họ phải đau đầu rồi. Lại thêm Sát Huyết Diêm La và Ma Vương, còn có nhân vật nghịch thiên Lục Vân, ai còn có thể lo nghĩ đến ta nữa.
Thiên Ảo Quỷ Tiêu cất giọng oán hận:
- Dù cho Chính Đạo không chú ý đến ngươi, nhưng nếu Sát Huyết Diêm La biết được sự tồn tại của ngươi, với tình huống tổn hao binh tướng trước mắt hắn, hắn có thể buông tha cho ngươi ư?
Trúc Tiên hơi biến sắc, lãnh đạm nói:
- Ngươi không cần phải bức ta, ta đã rất lâu rồi không xuất thủ. Nếu ngươi cứ từng bược lấn áp, người cuối cùng hối hận là ngươi.
Phát hiện thấy không khí không ổn, Thiên Ảo Quỷ Tiêu hừ giọng nói:
- Ta lần này chỉ đề tỉnh ngươi, lần sau ta sẽ còn đến tìm ngươi, nếu như ngươi vẫn cố chấp không đồng ý, lúc đó cũng đừng có trách ta.
Nói xong hắc mang lóe lên, hắn liền biến mất.
Nhìn không gian hư vô xung quanh, Trúc Tiên thở dài nói:
- Có lẽ ta nên trở về rồi, chỉ là còn kịp chăng?
Nhẹ giọng tự vấn, liền sau đó bóng người mờ dần, biến mất trong gió.
*************
Tầng mây trên cao, nơi thâm sâu trong vùng mây trắng. Trên Cửu Thiên Hư Vô giới thần bí, lúc này có hai người đang từ xa xa quan sát nhân gian.
Ngay lúc Vô Tâm phát động Ám Ảnh Tế Nhật, khi cơn lốc màu đen cuộn đến tận trời, thân thể hai người đang quan sát rung động, lưu quang vây quanh hai người bắt đầu dao động kịch liệt, ẩn ẩn có một loại tình trạng bất ổn. Tình hình này kéo dài một lúc lâu, cho đến khi Thái Âm xuất hiện mới dần dần bình ổn trở lại.
Thu lại tâm tình đang dao động, Tử Chuyết ẩn mình trong vùng tử quang bao quanh khẽ thở dài một tiếng, ngữ khí lộ ra ưu thương nhàn nhạt.
Bên cạnh, người trung niên toàn thân thanh quang lấp lánh nói:
- Tử Chuyết, ngươi đang cảm thán gì vậy, là vì Thái Âm Tế Nhật xuất hiện, hay vì lo lắng cho cục diện của Chính Đạo liên minh?
Tử Chuyết nhè nhẹ lắc đầu, thần sắc phức tạp nói:
- Đều không phải, ta đang nghĩ về Vô Tâm, sự xuất hiện của hắn gần như khơi dẫn Thái Âm Tế Nhật, điều này chỉ đơn giản như vậy sao?
Người trung niên hỏi ngược lại:
- Lẽ nào không đúng, hắn ban đầu xuất hiện ở Thái Huyền sơn, sau đó bởi vì tập luyện Ám Ảnh pháp quyết, theo sự xúi giục của Lí Trường Xuân phản lại Chính Đạo, hôm nay cũng chính là tự mình gánh lấy hậu quả. Cuộc đời của hắn, ngoại trừ khơi nên Thái Âm Tế Nhật, không biết còn làm nên chuyện gì nữa đây?
Tử Chuyết không hồi đáp vấn đề này, thản nhiên hỏi:
- Như vậy, sự xuất hiện của hắn khơi nên Thái Âm Tế Nhật, còn sự tồn tại của Kiếm Vô Trần, không biết có phải làm xuất hiện một Lục Vân, tìm ra người nghịch thiên hay không?
Người trung niên lặng đi, cổ quái nhìn lại lão một lúc, đầy nghi ngờ hỏi:
- Tử Chuyết, trong lời ngươi nói có thâm ý, ngươi có thể nói rõ hơn một chút không?
Tử Chuyết thản nhiên không để ý đến, nhẹ nói:
- Thần tiên có lên tiếng, không phải đều chỉ nói một nửa như vậy sao? Nếu như chuyện gì cũng nói tất cả, thì không còn thần bí rồi. Đúng không.
Người trung niên lặng đi, do dự nói:
- Điều đó cũng chỉ có đối với tục nhân mới vậy thôi, nào có đối với đồng đạo cũng như vậy chứ.
Tử Chuyết liếc nhìn lão, mặt không biểu tình đáp:
- Bởi vì ngươi không còn là người thế tục, ngươi chính là thần tiên trong mắt bọn họ.
Thấy lão tính khí quật cường, người trung niên thở dài:
- Được rồi, ta phát hiện ngươi gần đây ngày càng cổ quái. Được, chúng ta không nói về vấn đề này nữa, đối với việc Thái Âm xuất hiện, ngươi thấy như thế nào đây?
Tử Chuyết lãnh đạm nói:
- Điều này không phải chủ đề ta cần quan tâm, thật sự quan tâm hẳn chỉ có Tôn chủ và Lăng Thiên mới đúng.
Trung niên nhân cau mày, nhẹ giọng nói:
- Ta biết, ta chỉ muốn hỏi về cách nhìn của cá nhân ngươi, không liên quan đến Cửu Thiên Hư Vô giới.
Tử Chuyết nhìn lão một lúc, trầm giọng hỏi:
- Ngươi thật sự muốn biết?
Người trung niên đáp:
- Tự nhiên là muốn, Vân Hư thượng nhân ta có bao giờ nói dối sao?
Nguyên lai người trung niên này vốn là Vân Hư thượng nhân năm xưa đã đại chiến cùng với Yêu Hoàng Liệt Thiên.
Nghe vậy, Tử Chuyết lặng lẽ nhìn Vân Hư thượng nhân một lúc, cuối cùng trầm trọng nói:
- Những lời ta sắp nói có lẽ ngươi sẽ không hi vọng nghe thấy, cho nên ngươi nên chuẩn bị tâm lí trước. Thái Âm xuất hiện, chánh tà đảo ngược, khí tà ác tràn ngập nhân gian. Trong trận chiến này tuy Huyền Phong môn chủ chết rồi, Sát Huyết Diêm La trọng thương, nhưng vừa rồi còn có bốn luồng khí tức mạnh mẽ, ngươi hẳn phải cảm thấy được. Ngươi cảm thấy thực lực của bốn luồng khí tức này thế nào?
Vân Hư thượng nhân trầm tư suy nghĩ một lúc, có phần nghiêm túc đáp:
- Nói thật ra, trong bốn luồng khí tức thì có hai luồng rất kì dị, không một chút tình cảm nào, chắc hẳn thuộc về Địa Âm và Thiên Sát. Còn lại trong hai luồng khí tức kia, có một luồng khí tức rất là quen thuộc, rất giống khí tức năm xưa của Yêu Hoàng Liệt Thiên, chỉ có điều hắn đã bị phong ấn, tại sao lại có thể xuất hiện, thật sự điều đó làm ta có chút kinh ngạc. Cuối cùng là luồng khí tức rất tà mị ở phương nam, trong âm tà lại hiện lên sự quỷ bí, loại khí tức này vô cùng khó gặp.
Tử Chuyết lãnh đạm cười nói:
- Ngày trước đồ nhi Chiến Tâm của ta đã từng đi tới Nam hoang, bị vu thuật thần bí đả thương. Nghe nói ở đó thờ phụng một Vu Thần quỷ dị tà ác, ta nghĩ luồng khí tức cuối cùng hẳn chính là Vu Thần đã sống lại. Theo suy luận này, chúng ta vốn trước đây chỉ cần ứng phó với Địa Âm cùng Thiên Sát, nhưng hiện tại lại xuất hiện hai địch nhân cùng đẳng cấp khác, ngươi nghĩ Cửu Thiên Hư Vô giới có khả năng ứng phó được chăng?
Vân Hư thượng nhân vẻ mặt trầm trọng nói:
- Những câu hỏi này của ngươi rất đáng quan tâm, chỉ dựa vào thực lực của chúng ta vốn khó có khả năng ứng phó với bốn đại cao thủ, bởi vì chỉ riêng một mình Yêu Hoàng Liệt Thiên năm xưa, đã có thể làm náo động cả thất giới, khiến chúng ta bấn loạn tay chân. Như hiện tại hắn một lần nữa tái xuất, tất nhiên phải có một trường khổ chiến. Song cũng còn một điểm may mắn, Kiếm Vô Trần có trong tay Hậu Nghệ thần cung, lấy uy lực thần cung hẳn có thể cùng bọn họ đánh một trận.
Tử Chuyết lại nghĩ khác đáp:
- Thần cung tuy mạnh mẽ, nhưng ngươi cũng đừng quên Lục Vân. Con kì thú đó của hắn uy lực mạnh mẽ, thần cung cũng khó đối phó. Đến cuối cùng chúng ta lại lấy gì để đối phó với tên nghịch thiên đây?
Ghi chú:
(1) thiện duyên khả đắc, nghiệt duyên mạc cầu, như nhược cường cầu, tự thực ác quả." = có được duyên may thì có thể đạt được, còn duyên oan nghiệt thì không thể cầu, bằng như cố gắng mưu cầu, sẽ tự ăn phải quả đắng.
(2)nguyên văn "nhất minh kinh nhân" = một tiếng kinh người, đã làm tất thắng.