- Trang chủ
- Thần Đế Trọng Sinh
- Chương 542: Pol quyết tâm
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả:
Mà đợi tới khi cao tầng của các quốc gia biết được những chuyện này, vậy mà tất cả đều do một người gây nên, toàn bộ lập tức kinh ngạc không nói nên lời.
Tô quốc, bên trong điện Khắc Lý Mỗ Lâm, "Diệp Cuồng Tiên? Nghe nói hắn ở hơn nửa tháng trước đại chiến với lão Huyết Hoàng ở trên đỉnh núi Everest, sau đó thì mất tích, không nghĩ tới hắn chẳng những không chết mà còn làm ra một chuyện kinh thiên động địa như thế!"
Tổng thống Tô quốc là Khố Kinh có danh xưng là đại đế của Tô quốc, nhìn qua tình báo từ tiền tuyến gửi tới, trong đôi mắt thâm thúy bắ n ra vẻ mắt vô cùng kinh hãi, tiếp theo trên mặt lại lộ ra một vệt ý cười:
"Thật sự là nghĩ không ra, thực lực của người này lại kinh khủng như thế! Tuy nhiên, làm tốt lắm!"
"Mỹ quốc đã lớn lối nhiều năm như thế rồi, cuối cùng cũng có lúc phải kinh ngạc!"
"Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Mỹ quốc chắc có lẽ không từ bỏ ý đồ a?"
"Tốt nhất có thể bởi vậy mà bố lên đại chiến giữa Mỹ quốc và Hoa Hạ quốc, vậy thì không gì có thể tốt hơn!"
Khố Kinh nói một mình một lúc, tuy hiên hắn nhìn thấy tình báo phía dưới thì lập tức trừng hai mắt một cái, "Cái gì! Cái tên này sau khi tru diệt hải quân Mỹ, vậy mà không có ngay lập tức trở về Hoa Hạ, ngược lại đi tới lãnh thổ của Mỹ quốc, hơn nữa lại còn chặn lại được của tấn công bằng sáu quả tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân của Mỹ quốc?"
"Điều này sao có khả năng? Chẳng lẽ hắn thật sự là thần tiên hay sao?"
Sắc mặt của Khố Kinh từ mừng rỡ trước đó, lập tức biến thành vô cùng ngưng trọng.
Hắn nhìn thấy Mỹ quốc ăn quả đắng, tự nhiên cũng sẽ cười trên nỗi đau của người khác, thế nhưng nếu như thực lực của Diệp Trần quá mạnh, ngoài đối với Hoa Hạ ra, tất cả các quốc gia lớn còn lại thì đều không phải là một chuyện tốt!
...
Còn về phía quốc hội Mỹ quốc, từ sau khi Diệp Trần bước vào lãnh thổ của quốc gia mình, toàn bộ quốc hội đã hoàn toàn nổ tung.
Có người chủ chiến, cho rằng Diệp Trần có mức độ uy hiếp thực sự quá lớn đối với Mỹ quốc, nhất định mà phải không tiếc bất cứ cái giá nào tiêu diệt hắn.
Đồng thời cũng có người chủ hòa, cho rằng sau khi Diệp Trần tiến vào lãnh thổ Mỹ quốc, không đối với người dân bình thường của Mỹ quốc một chút nào, rõ ràng đối phương cũng không phải là loại ác ma giết người không chớp mắt kia, lại hoặc là trong lòng còn có cố kỵ, cần phải có chỗ để đàm phán.
Trong lúc nhất thời, phái chủ hòa cùng với phái chủ chiến tranh luận không ngớt, không phân ra thắng bại mà tự nhiên cũng không dám lại có hành động thiếu suy nghĩ đối với Diệp Trần.
Chẳng những không có tiếp tục phóng tên lửa đạn đạo mang đầu đạn hạt nhân đi công kích, ngay cả hải lục không tam quân, toàn bộ cũng đã bị cưỡng chế, không được tấn công Diệp Trần.
Dù sao lúc trước, cảnh tượng một mình Diệp Trần đồ sát toàn bộc ăn cứ hải quân còn rõ mồn một ở trước mắt.
Quân đội bình thường đối với hắn đã không tạo thành bất cứ uy hiếp gì, coi như lại phái đi nhiều hơn, sợ cũng không đủ để giết Diệp Trần, sẽ chỉ có hy sinh vô ích, thậm chí ngược lại có khả kích phát lửa giận của hắn.
Chỏ nên đối với Mỹ quốc bây giờ mà nói, chỉ có hai lựa chọn, hoặc là sử dụng bom hạt nhân cỡ lớn tính bằng trăm vạn tấn trở lên, thì hẳn là có thể tiêu diệt được Diệp Trần, thế nhưng lãnh thổ Mỹ quốc chắc chăn sẽ bị liên lụy ảnh hưởng, hoặc chính là giảng hòa với Diệp Trần, sau khi trao đổi điều kiện, hai bên không xâm phạm lẫn nhau.
Ngay vào lúc một đám nghị viện quốc hội đang tranh luận không ngớt thì bỗng nhiên có người kinh hô một tiếng, "Không tốt! Mọi người nhanh nhìn, mục tiêu của Ác ma này dường như là Siêu Năng cục!"
Mọi người vội vàng nhanh chóng nhìn vào.
Quả nhiên!
Lúc này Diệp Trần mang theo Tô San đã vượt qua ba ngàn cây số, đi tới đơn vị thứ chín có tiếng tăm lừng lẫy của Mỹ quốc."
Mà ở trong đó thì chính là đại bản doanh của Siêu Năng cục Mỹ quốc!
"Siêu Năng cục là căn cứ nghiên cứu quân sự quan trọng nhất của Mỹ quốc chúng ta, là cơ sở để chúng ta đi đầu trước các quốc gia khác trên thế giới, tuyệt đối không để cho có chuyện gì xảy ra!"
"Người này nhất định phải dùng toàn lực tiêu diệt!"
Trong lúc nhất thời, phái chủ chiến trong nhá mắt lại chiếm cứ thượng phong, bắt đầu dùng ngòi bút làm vũ khí đối với Diệp Trần.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc lại có người đưa ra ý kiến bất đồng:
"Nếu như bây giờ sử dụng đạn hạt nhân, đây chẳng phải là cũng hủy diệt toàn bộ căn cứ cùng một lúc sao? Hơn nữa căn bản là không có cách nào có thể cam đoan là có thể nhất kích tiêu diệt tên này được hay không?"
"Nếu như không có cách nào hoàn toàn tiêu diệt người này, Mỹ quốc chúng ta chắc chắn phải đội mặt với sự trả thù điên cuồng!"
"Vẫn là không thể hành động thiếu suy nghĩ!"
...
Lúc mọi người ở đây tranh luận không ngừng, trợ lý của tổng thống Phổ Lãng Khắc bỗng nhiên vội vã chạy vào, trong tay cầm lấy một cái trong suốt hình dạng điện thoai, bước nhanh đi tới trước mặt Phổ Lãng Khách, "Ngài tổng thống, Cục trưởng Pol muốn trò gọi điện thoại khẩn cấp với ngài!"
Phổ Lãng Khắc nhẹ gật đầu, trợ lý kia lập tức nhấn một cái trên điện thoại di động.
Bạch!
Một cái hình chiếu 3D xuất hiện ở trước mặt mọi người, bỗng nhiên chính là Cục trưởng Pol của Siêu Năng cục, ngoại trừ bóng người có chút hư ảo ra quả thực giống như bản thân thực sự đứng ở trước mặt mọi người.
"Pol cục trưởng, nghe nói Diệp Cuồng Tiên đã tiến về Siêu Năng cục của các ngươi, chắc là muốn ra tay với các ngươi,mời ngươi nhanh chóng mang thành quả nghiên cứu quan trong di chuyển ra ngoài!"
Đối mặt với đề nghị của Phổ Lãng Khắc, Pol lại lắc đầu, vẻ mặt tuyệt vọng nói:
"Ngài tổng thống, bây giờ chỉ sợ đã không kịp nữa rồi! Thực lực của Diệp Cuồng Tiên đã vượt xa dự tính của chúng ta!"
Sắc mặt của Phổ Lãng Khắc lập tức hơi đổi, "Thế nào? Chắc là ngươi cũng có chủ trương cầu hòa sao?"
Không nghĩ tới, Pol lần nữa lắc đầu nói:
"Vừa đúng ngược lại! Người này nếu như không chết thì địa vị bá chủ thế giới mà Mỹ quốc chúng ta duy trì mấy chục năm qua đều không còn tồn tại, sau này sẽ bị quản chế ở khắp mọi nơi, cho nên người này phải chết!"
Hai mắt Phổ Lãng Khắc hơi trừng một cái, "Nói như vậy, ngươi có nắm chắc gi ết chết người này?"
Pol nói:
"Ngài tổng thống cùng các vị có chỗ không biết, ở phía nước Siêu Năng cục thật ra có chôn giấu năm mươi quả bom nguyên tử, chỉ cần có thể dẫn Diệp Cuồng Tiên vào trong căn cứ, đồng thời kích nổ năm mươi quả bom nguyên tử này, cho dù hắn có bản lĩnh lớn bằng trời thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"
Mọi người trong quốc hội Mỹ nghe được điều này thì lập tức thi nhau lộ ra vẻ vui mừng, tuy nhiên ngay sau đó lại có người lo lắng nói:
"Thế nhưng là kể từ đó, Siêu Năng cục cũng không còn tồn tại nữa!"
Pol lại nói:
"Dựa theo tính cách của Diệp Cuồng Tiên thì Siêu Năng cục vốn cũng không giữ được, còn không ở trước khi chết, để chúng ta vì liên bang chính phủa mà diệt trừ tai họa này!"
"Thời gian đã nhanh không còn kịp rồi, ngài Tổng thống, mời các vị sớm đưa ra quyết định đi!"
"Nếu Diệp Cuồng Tiên không chết thì trăm năm sau này của Mỹ quốc chúng ta, chỉ sợ đều sẽ ở dưới bóng mà của người này mà không thể vượt qua được!"
Pol nói đến lời nói cuối cùng, đã bắt đầu thúc giục.
Mà lúc này, mắt thấy Diệp Trần cũng đã đi tới trên không trung của đơn vị thứ chín, đang đi thẳng tới Siêu Năng cục.
"Các vị!"
Phổ Lãng Khắc đột nhiên đứng dậy, "Bây giờ thật sự đã đến lúc sinh tử tồn vong, cần phải nhanh chóng làm ra một cái quyết định, đề nghị của Pol cục trưởng, đồng ý thì xin giơ tay!"
Giọng nói của Phổ Lãng Khắc rơi xuống.
Một lát về sau.
Bá bá bá!
Gần như vượt qua tám thành nghị viên quốc hội, thi nhau nhấc tay biểu thị đồng ý.
Cuối cùng, Phổ Lãng Khắc tổng thống Mỹ quốc dứt khoát quyết định, "Được rồi! Đề nghị thông qua! Pol cục trưởng, vậy mọi chuyện nhờ vào ngươi!"
Pol nghe được điều này thì trong đôi mắt lập tức b ắn ra vẻ vô cùng nồng đậm, "Ngài Tổng thống, các vị nghị viên, các ngươi yên tâm! Sứ mệnh của Siêu Năng cục chúng ta, chinh là muốn phá hủy mọi tồn tại uy hiếp tới liên bang chính phủ, ta chắc chắn...xì xì xì"
Lời nói của Pol vẫn chưa nói xong, hình chiếu 3D bỗng nhiên lắc lư một trận, bóng người cũng đã biến mất không thấy gì nữa.
Mà cùng lúc đó, ở trên một màn hình khác, chỉ thấy, trên bầu trời xẹt qua một đạo kiếm mang màu tím dài tới ngàn mét, "Vào lúc này Diệp Trần đã giết vào căn cứ quân sự!"
P/S: Ta thích nào.....haizzz. ít Kim phiếu quá, động lực kém a....