- Trang chủ
- Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
- Chương 233
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Lý Dục Thần
Chương 233
Lý Dục Thần nhìn ông ta đánh giá từ trên xuống dưới vài lần, nhưng không cảm nhận được khí tức tu hành từ người này, liền hỏi: “Ông là ai?”
“Bạch hổ Đường chủ, Triệu Sơn”, người nọ đáp.
Lý Dục Thần lắc đầu nói: “Tôi không quan tâm ông là bạch hổ hay hắc hổ, mau giao kẻ làm bù nhìn ra đây!”
Cảm thấy bị coi thường, Triệu Sơn lộ ra vẻ tức giận, thủ thế nói: “Còn phải xem cậu có bản lĩnh đó hay không?”
Vừa dứt lời thì ông ta đã đạp chân xuống một cái, chân trước trượt lên, lực đạo cực mạnh khiến cho bụi mù cuồn cuộn nổi lên khắp nơi.
Hai đường quyền xé gió va chạm với nhau.
Tiếng răng rắc vang lên trong không gian.
Ám kình!
Lâm Vân kinh hãi.
Ông hai Lâm Thiền Minh đã từng thị phạm cho cậu ta thấy ám kình.
Nguồn năng lượng bùng nổ vô cùng bá đạo.
Cậu đã tận mắt chứng kiến Lâm Thiền Minh chỉ nhẹ nhàng dùng tay ấn xuống mặt bàn mà chiếc bàn gỗ dày ba tấc đã vỡ thành từng mảnh nhỏ, từ mặt bàn đến chân bàn không còn chỗ nào nguyên vẹn.
Đánh giá nguồn năng lượng trước mặt thì cậu ta thấy công lực của Triệu Sơn cũng không kém gì ông hai.
Trong nháy mắt thì nắm đấm của Triệu Sơn đã đến trước mặt Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần đưa tay ra chộp lấy nắm đấm của ông ta.
Triệu Sơn giật mình, chưởng lực của thanh niên đối diện phải mạnh đến cỡ nào thì mới có thể bắt được một quyền của ông ta chứ?
Ông ta còn chưa kịp thu hồi quyền cước thì đã thấy Lý Dục Thần nhẹ nhàng truyền vào nắm tay của ông ta một nguồn năng lượng cổ quái.
Thân thể của Triệu Sơn vặn vẹo, ngay sau đó có một nguồn năng lượng cường đại đã bắt ông ta phải lui về phía sau mấy bước.
Triệu Sơn lùi bước cho đến khi đụng phải thuộc hạ của mình thì mới buộc phải vận lực để dừng lại.
Lần này, cho dù ông ta có thể ngừng lại nhưng cơ thể cũng đã bị nội thương, khóe miệng chảy ra một vết máu.
“Lên hết đi!”
Triệu Sơn quát lớn, sau đó hơn 20 thành viên của Bạch Hổ đường đều xông lên.
Cùng lúc đó, Lý Dục Thần cũng giao Triệu Thần Dương lại cho Lâm Vân rồi xông về phía trước.
Trong mắt Lâm Vân, chuyển động của Lý Dục Thần đã hóa thành hư ảnh bởi tốc độ cực nhanh mà cậu ta chưa từng được nhìn thấy trước đây.
Tất cả các thành viên của Bạch Hổ đường vừa xông lên, chỉ cần bị anh chạm phải thì đều ngã xuống hoặc bay ra ngoài.
Nội tâm Lâm Vân vô cùng chấn động.
Lúc nãy là một chấp mười, bây giờ là một chấp mấy chục!