- Trang chủ
- Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
- Chương 142
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Lý Dục Thần
Chương 142
Ông lão thở dài, từ từ nhướng mi.
Đột nhiên đôi mắt ông ta lóe lên tinh quang, ông ta vỗ nhẹ xuống bàn, bay đến trước mặt Kampot ngay lập tức.
Song cước của ông ta lăng không đá về phía vai của Kampot.
Kampot biết mình đụng phải cao thủ nên không dám khinh địch, gã ta liền đẩy Chiyoko vào ghế sô pha rồi tung song chưởng về phía trước để ngăn chặn song cước của ông lão.
Ông lão bất ngờ vung tay tóm lấy cánh tay của Kampot.
Khi thân thể đang ở trên không trung, ông ta lại như diều hâu xoay người, từ đỉnh đầu của Kampot nhào đến phía sau gã ta.
Chỉ với một cú xoay người, Kampot đã bị cứa sườn.
Ông ta duỗi chân phải về phía trước, đồng thời đặt đầu gối siết chặt thắt lưng của Kampot.
Lại lật lòng bàn tay móc tới, ông ta đã lấy được chiếc nhẫn từ bàn tay Kampot.
Búng chân phải một cái, Kampot liền bị đá ra ngoài.
Động tác vô cùng nhanh gọn, lưu loát.
Những người xung quanh đều ngây người.
Ông lão khí định thần nhàn, còn không thèm liếc mắt nhìn Kampot, chỉ bước tới vỗ nhẹ vào Chiyoko vài cái.
Chiyoko như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, cảm ơn rối rít.
Ông già đưa chiếc nhẫn cho Thái Vĩ Dân.
Thái Vĩ Dân liếc nhìn vài lần, lại cười lạnh một tiếng, nói: “Ông chủ Chu, anh còn điều gì muốn nói không?”
Sắc mặt Chu Lợi Quân cứng ngắc: “Anh muốn thế nào?”
“Anh gian lận ở chỗ của tôi, bị người ta bắt quả tang thì cũng không thể trách tôi được. Niệm tình anh cũng là nhân vật lớn một phương, cho nên tôi không yêu cầu nhiều, bây giờ chặt một ngón tay của anh xem như là lời giải thích cho bạn bè trên giang hồ vậy”.
“Anh dám!”, Chu Lợi Quân trừng mắt: “Thái đầu to, mau gọi điện thoại cho người chống lưng anh đến đây xem kẻ đó có dám chặt ngón tay của tôi hay không?”
Thái Vĩ Dân nghiêm mặt quát lớn một tiếng: “Người đâu, giữ anh ta lại!”
Ngay lập tức liền có người đi tới đè Chu Lợi Quân xuống ghế, một tay chống lên bàn.
Thái Vĩ Dân lấy ra một con dao găm quân dụng, từng bước tiến về phía Chu Lợi Quân.
Chu Lợi Quân rốt cục cũng đã biết sợ, liền lớn tiếng quát: “Đại sư Kampot, sao còn chưa ra tay đi?”
Kampot vừa bị ông lão đá đi, lúc này mới từ từ đứng dậy nói với Chu Lợi Quân: “Gấp đôi số tiền!”
Chu Lợi Quân vội vàng gật đầu nói: “Gấp đôi, gấp đôi”.
Kampot lại nhìn Chiyoko: “Cô gái này phải là của tôi”.
Chu Lợi Quân nói: “Của anh, tiền, phụ nữ, của anh tất!”
Kampot cười ha hả nói: “Được rồi”, sau đó gã ta lấy từ trong người ra một chiếc bát vỡ.
Nếu nhìn kỹ thì có thể thấy đó không phải là một chiếc bát vỡ mà là một mảnh sọ người.