- Trang chủ
- Ngạo Thị Thiên Địa
- Chương 189: Huyết Sát Huyền Chưởng
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Cao Thiết
Xa xa, đám người phía Băng Tuyết Các thấy trong liên minh mấy thế lực dĩ nhiên lại xuất hiện hai cường giả Thiên giai, đều ngẩn người một chút, Đường Vũ nhu khẽ nhíu đôi mi thanh tú, nhàn nhạt nói:
- Lại là hai cường giả Thiên giai, lần này chỉ sợ Băng Tuyết Các cũng phải bất lực.
Bên kia, Vệ Trạch nguyên bản nhìn thấy Hàn Phong độc chiến mười người, dĩ nhiên chiếm hết thượng phong, trong lòng còn đang vui vẻ, ai biết chỉ chớp mắt, dĩ nhiên lại xuất hiện thêm hai cường giả Thiên giai. Tình huống nghịch chuyển hiện tại đối với Huyền Thiên Tông mà nói mười phần bất lợi.
Bên phía hoàng thất, Tiêu Vũ nhìn thấy tình hình đột nhiên biến hóa, trong ánh mắt hơi lộ vẻ ngạc nhiên, không khỏi hạ giọng nói:
- Có hai người này gia nhập, Huyền Thiên Tông chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
- Điện hạ, chúng ta thực sự không ra tay hay sao? Dựa theo tình huống hiện tại mà nói, giữa các thế lực nhất lưu sẽ tương hỗ kiềm chế hai bên, nghĩ chắc hẳn sẽ không xuất thủ, nếu như chúng ta không ra tay, chẳng phải sau này sẽ khiến người khác cười nhạo hoàng thất chúng ta nói lời không giữ lời?
Nam tử trung niên đứng đằng sau Tiêu Vũ lần thứ hai khuyên.
Tiêu Vũ nghe vậy, trầm giọng không ngớt, giống như đang suy nghĩ lợi hại.
Bất quá, mấy cường giả Thiên giai lúc này đã bắt đầu có động tác.
Dưới sự dẫn đầu của lão giả mặc ma y, năm người triển khai khí thế ào ào, mục tiêu tập trung vào hai người Bố Lôi Địch và Phí lão.
Hàn Phong đứng phía sau, một mặt nhìn kỹ mấy cao thủ địa giai xung quanh, một mặt suy nghĩ biện pháp giải quyết phiền phức trước mắt.
Đúng lúc này, Phí lão cách đó không xa không khỏi thấp giọng nói:
- Hàn tiểu tử, dẫn theo những người khác chạy mau, nhất định phải bảo hộ tiểu thư an toàn.
- Phí lão!
Tiêu Linh nghe Phí lão nói như vậy, trong lòng nhất thời cả kinh, nàng cũng hiểu rõ thế cục hiện tại đối với bọn họ mà nói phi thường bất lợi, bằng không Phí lão đã không nói ra những lời như vậy.
- Tiểu thư yên tâm, cho dù lão phu liều mạng cũng sẽ không để những tên hỗn đản này thương tổn một sợi tóc của người!
Lúc này đấu khí trên người Phí lão tuôn ra, vẻ mặt sát khi đằng đằng.
Hiển nhiên, đồng thời đối mặt với năm tên cường giả Thiên giai, hắn cũng có chút bất lực, nhưng vì an nguy của Tiêu linh, hắn đã hạ quyết tâm đánh bạc tính mệnh của chính mình.
Bố Lôi Địch bên cạnh cũng hừ lạnh một tiếng, thân là cường giả Thiên giai, đấu khi mạnh mẽ tu tập toàn thân, hai đại Thiên giai đồng thời bộc phát toàn bộ lực lượng, nhất thời mơ hồ có chút đè ép khí thế của năm ngươi xuống hạ phong.
Mà nghe được lời Phí lão nói, Tiêu Linh cắn chặt hai hàm răng, nắm tay trắng noãn siết lại trước ngực, hai vành mắt có chút súc lệ nhìn Phí lão, há miệng muốn nói cái gì đó, nhưng không thể phát ra thành lời.
Hàn Phong cách đó không xa, thấy Phí lão nói thế, cũng hơi ngẩn ra, nhưng rất nhanh liền minh bạch, tình hình hiện tại không cho phép bọn họ có nửa điểm do dự.
Hơi thở dài, Hàn Phong lập tức phân phó nói:
- Để cho ta bám trụ mấy tên cao thủ Địa giai, sư phụ và Mạnh Hùng mau dẫn theo mọi người chạy khỏi nơi đây, có Tiểu Bạch phía trước, nghĩ vài tên còn lại chỉ có thực lực Nhân giai, căn bản không phải vấn đề.
- Tiểu Phong! Sao sư phụ có thể bỏ lại ngươi một mình rời đi!
Lâm Nguyệt gấp giọng nói.
Bất quá, Hàn Phong khoát tay chặn lại, lắc đầu nói:
- Sư phụ, không cần phải lo lắng, lúc trước mười người bọn họ cũng không thể thương tổn ta may mảy, huống chi hiện tại chỉ còn có năm, trong đó hai người đã bị thương. Chỉ cần giải quyết xong đám người này, ta lập tức đuổi theo.
- Nhưng…
Lâm Nguyệt còn muốn nói cái gì, thế nhưng bị Hàn Phong xua tay ngăn lại.
Hơi do dự một chút, Lâm Nguyệt biết hiện tại đây chính là phương pháp tốt nhất, đối mặt với cao thủ Địa giai, bọn họ căn bản không thể giúp đỡ cái gì.
Nghĩ vậy, Lâm Nguyệt gật đầu, đồng ý với đề nghị của Hàn Phong.
Về phần những người còn lại, còn muốn nói điều gì, nhưng bị Hàn Phong với khí thế không cho nói chuyện chấn trụ, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ chạy theo phía sau Lâm Nguyệt, chuẩn bị đột phá vòng vây.
Mà Hàn Phong cũng không để cho mọi người có cơ hội nói tiếp, thân hình chợt lóe, Thốn Ảnh một lần nữa thi triển tận cùng, chỉ chớp mắt đã xuất hiện phía trước một gã đệ tử Địa Minh Vực.
- Sư phụ, đi!
Theo tiếng nói của Hàn Phong vừa dứt, Hàn Phong từ lâu vận sức chờ phát động, quyền đầu bỗng nhiên oanh kích thẳng về phía gã đệ tử Địa Minh Vực.
- Bôn Lôi!
Năng lượng màu tím kinh khủng cắt qua không khí, mang theo tiếng rít vang vọng không ngừng, trong ánh mắt không thể tưởng tượng của gã đệ tử Địa Minh Vực, trực tiếp nện vào ngực hắn.
Gã đệ tử Địa Minh Vực từ đầu luôn cảnh giới đề phòng, thế nhưng hắn không ngờ tới tốc độ của Hàn Phong đột nhiên nhanh tới như vậy, tăng thêm bản thân hắn từ trước đã bị Tiểu Bạch kích thương, lập tức muốn phòng ngự nhưng cũng không kịp.
Cánh tay còn lại vừa mới chuẩn bị nhấc lên, hắn liền cảm giác được trước ngực truyền tới đau nhức kinh khủng.
Rắc rắc…
Một tiếng gãy xương vang vọng, một quyền bao hàm lực lượng đấu khí cường đại của Hàn Phong đã trực tiếp chấn vỡ toàn bộ xương cốt trước ngực gã đệ tử Địa Minh Vực, đồng thời để lại một lỗ hõm sâu.
Gã đệ tử Địa Minh Vực trợn trắng mắt, thân thể bỗng nhiên không thể ức chế rung động mãnh liệt, há miệng muốn nói cái gì đó, nhưng lại phát hiện có một cỗ dịch thể nóng hổi không thể khống chế mạnh mẽ phun trào ra ngoài, theo đó, gã đệ tử Địa Minh Vực mang theo nhãn thần không cam lòng, cuối cùng bịch một tiếng, té ngã trên mặt đất.
Sau khi Hàn Phong đánh một kích đắc thủ, thân hình không dừng lại, tiếp tục lao về phía bốn gã cao thủ Địa giai còn lại.
Mà mấy cường giả Thiên giai đang giằng co với hai người Phí lão, trong đó có một lão giả mặc hắc bào chính là trưởng lão Địa Minh Vực, khi hắn liếc mắt qua nhìn thấy Hàn Phong dĩ nhiên vừa ra tay đã trực tiếp đánh chết gã đệ tử phụ trách dẫn đầu đội hình Địa Minh Vực lần này, nhất thời hai con mắt trở nên bỏ bừng.
- Nơi này trước tiên giao cho các ngươi, chờ ta đánh chết tên tiểu tử kia lại quay về giúp các ngươi một tay!
Lão giả mặc hắc bào lưu lại một câu, cũng không quản bốn người còn lại có đồng ý hay không, lập tức thân hình chợt lóe, liền lao thẳng về phía Hàn Phong.
Hai người Phí lão và Bố Lôi Địch nhìn thấy vậy, nhất thời kinh hãi, không do dự, khí thế trên người một lần nữa bạo tăng, đồng thời thân hình chớp động, phi nhanh che trước người lão giả mặc hắc bào.
Chẳng qua, lúc này bốn người còn lại đằng sau cũng nhanh chóng xuất hiện trước người lão giả mặc hắc bào, lão giả mặc ma y trầm giọng nói:
- Minh Khấp, bốn người chúng tat hay ngươi ngăn cản, cần phải giết chết tên tiểu tử kia, đừng cho hắn xuất thủ với những đệ tử còn lại.
Lão giả mặc hắc bào âm hiểm cười, nói:
- Hắc hắc! Yên tâm, chờ ta giết sạch đám người kia, lại tới thu thập hai lão già này.
Dứt lời, Minh Khấp chớp động thân hình, trong nháy mắt đã lao về phía Hàn Phong.
Phí lão và Bố Lôi Địch đồng thời bị bốn cường giả Thiên giai khác ngăn cản, căn bản không thể phân thân trợ giúp.
Hàn Phong đang muốn xuất thủ đối phó với bốn tên cao thủ Địa giai còn lại, đột nhiên cảm giác được phía sau có một đạo khí tức sắc bén tập trung vào bản thân, tâm trạng nhất thời kinh hãi.
- Hàn Phong!
Tiêu Linh cách Hàn Phong gần nhất nhìn thấy Hàn Phong gặp nạn, nhất thời biến sắc, thân thể không chút chần chờ, phi nhanh che phía sau Hàn Phong.
- Hừ! Tiểu nữ oa muốn chết!
Minh Khấp thấy Tiêu Linh dĩ nhiên che chở trước người Hàn Phong, khóe miệng lộ ra nụ cười âm lãnh, lành lạnh nói.
- Công chúa!
- Linh nhi!
Phí lão và Hàn Phong nhìn thấy Tiêu linh gặp nạn, hai người đều trợn tròn mắt nhìn.