- Trang chủ
- Linh Vũ Cửu Thiên
- Quyển 1 – Chương 21: Sang sư huyền bí (1)
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Dạ Sắc Phóng Giả
Tin tức trưởng tử của huân tước Hàn Mộc Thiên bị người mạo hiểm tập kích trên đường, như mọc cánh vậy truyền ra khắp toàn bộ thành Tập Thủy.
Những quý tộc trong thành đối với những chuyện này vốn phi thường mẫn cảm, liền cùng nhau liên danh hướng tới thành chủ Egmont gây áp lực. Mà Egmont cũng là nam tước cho nên lập tức hạ lệnh phát lệnh truy nã.
Cùng lúc đó, Hàn Mộc Thiên thông qua công hội người mạo hiểm, tuyên bố trao nhiệm vụ và giải thưởng khiến cho toàn bộ người mạo hiểm ở trong Tập Thủy Thành oanh động không nhỏ. Không ít người mạo hiểm phất động điều tra âm thầm, mong muốn có thể rút được năm mươi đồng vàng tiền treo thưởng. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Mà Hàn Phi người khởi phát ra trường phong ba này đang ngây người ở nhà suốt một ngày đêm, vài tôi tớ hầu hạ bên người, y chỉ còn mỗi việc há mồm mà thôi, nhìn qua trong có vẻ như con cái nhà quý tộc rất được hưởng thụ --- Hàn gia giáo huấn nghiêm ngặt, bình thường Hàn Phi tuyệt đối không thể có loại đãi ngộ như vậy được.
Nhưng mà buổi tối, hắn bị Hàn Mộc Thiên gọi vào trong thư phòng.
Làm cho Hàn Phi cảm thấy có chút kinh ngạc chính là, trong thư phòng ngoại trừ Hàn Mộc Thiên ra, còn có hai di nương của hắn, Carol lão sư cùng lão quản gia Philipp nữa. Bầu không khí trong thư phòng có chút ngưng trọng.
Chờ khi Hàn Phi ngồi xuống, Hàn Mộc Thiên mở miệng nói rằng:
-Phi nhi, chuyện xảy ra sáng sớm ngày hôm nay con không cần phải lo lắng nữa, sau này khi đi tới xưởng kia ta sẽ cho Carol lão sư đi hộ tống con. Lệnh truy nãn cùng tiền thưởng cũng đã phát ra ngoài rồi, có thể không bắt được bọn họ, nhưng bọn họ chắc sẽ không dám tiếp tục xuất hiện bên trong Thành Tập Thủy này nữa đâu.
-Con không sợ, phụ thân cứ yên tâm đi!
Hàn Phi trả lời.
Đối với việc ba tên kia tập kích mình, Hàn Phi thực sự không hoàn toàn lưu ý, hắn đã quyết định phải mau chóng luyện công, mau chóng đột phát đệ nhị trong thiên cảnh giới “Huyền môn sinh tử quyết”, tới lúc đó đối đầu với vài người mạo hiểm phổ thông cũng không thành vấn đề.
Thấy biểu hiện trầm ổn của Hàn Phi, Hàn Mộc Thiên rất thỏa mãn gật đầu:
-Như vậy tốt rồi, Phi Nhi, lần trước con xông mạch thất bại, có thể nói là có đả kích không nhỏ đối với con. Thế nhưng nay thấy con vẫn nỗ lực, không buông bỏ, điểm này làm cho ta thật cao hứng!
-Tuy rằng hiện giờ con còn nhiều năm nữa mới thành niên, nhưng ta nghĩ có một số việc vẫn nên để cho con biết rồi.
-Chuyện gì vậy cha?
Hàn Phi hiếu kỳ hỏi thăm.
Hàn Mộc Thiên trầm ngâm một chút nói rằng:
-Ta muốn nói chuyện này với con, là về gia tộc Hàn thị chúng ta, cũng có quan hệ rất lớn với thời gian sắp tới của con.
-Nhân tộc trong Cửu Thiên đại lục rộng lớn này, những quý tộc giàu có, tiếng tăm lừng lẫy nhất phương đông phân biết làm Tô, Vũ, Lôi, Vân, Lam, Hạ, Hàn, Cơ, Đằng, Dạ, Đoan Mộc cùng Đông Phương, mười hai đại gia tộc.
Mười hai đại gia tộc này đều có truyền thừa cả ngàn năm rồi, trong đó Dạ thị là hoàng tộc của Quang Huy đế quốc, Đông Phương là họ hoàng tộc của Hãn Hải đế quốc (Hãn Hải = sa mạc Gobi). Lôi thị, Cơ thị đều có thân phận vương tộc.
-Mặc kệ là gia tộc nào đi nữa, đều có thế lực khổng lồ thâm căn cố đế, chi nhánh nhiều không đếm xuể.
-Tập Thủy Thành thuộc về Minh Lam vương quốc, chính là Tô thị vương tộc, còn Vân, Hàn, Hạ chính là ba đại gia tộc khác trong vương quốc.
-Chúng ta chính là đệ tử chi thứ của Hàn thị gia tộc, chỉ có thể cao hơn một chút so với đệ tử cấp thấp nhất trong ngàn vạn đệ tử của gia tộc.
Hàn Mộc Thiên cảm khái nói rằng:
-Cho dù là địa vị như vậy, cũng là ta hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết cùng đại giới mới thu được!
-Vậy Hàn Lâm Hải có phải là cấp thấp nhất hay không?
Hàn Phi lập tức hỏi.
-Vô lễ! tên bá phụ của con mà con cũng dám gọi như vậy hả?
Hàn Mộc Thiên trừng mắt liếc hắn nói.
-Hừ hắn ra dáng trưởng bối mới xứng để cho Phi Nhi tôn xưng!
Carlene ở bên cạnh thực ra lại bênh vực Hàn Phi:
-Hàn Lâm Hải hận không thể giết chết Phi nhi, nói không chừng mấy người hồi sáng là do hắn thuê thì sao?
Bị thê tử mình nói trước mặt mọi người, Hàn Mộc Thiên không khỏi có chút xấu hổ, hắn ho khan một tiếng nói rằng:
-Mọi người không nên suy đoán lung tung, truyền ra ngoài sẽ bị người ta chê cười!
Carlene tuy rằng không phục, nhưng cũng không nói gì nữa, dù sao Hàn Mộc Thiên là người đứng đầu một nhà. Nàng có muốn mạnh mẽ thế nào cũng phải để chút thể diện cho Hàn Mộc Thiên trước mặt người khác.
-Biểu bá phụ của con quả thực chính là cấp thấp nhất, cũng không có bất luận tước vị gì của Hàn thị đệ tử.
Hàn Mộc Thiên tiếp tục nói rằng:
-Thế nhưng chuyện này cũng không ý nghĩa hắn vĩnh viễn như vậy à… Bởi vì tước vị huân tước của ta là gia tộc ban tặng, không thể thế tập chính mình được. Hơn nữa tới một thời gian nhất định, sẽ có thể mất đi.
Tước vị của Hàn Mộc Thiên chỉ là huân tước do gia tộc ban tặng, rất khác với tước vị của đế quốc cùng vương quốc ban tặng. Tước vị này của hắn chỉ là tạm thời, đồng thời cũng có người cạnh tranh.
Người cạnh tranh này chính là Hàn Lâm Hải cũng ở trong Tập Thủy Thành này.
Tước vị gia tộc mỗi người có thể đạt được, cứ mười năm thì khảo hạch một lần. Chính là do mình và người cạnh tranh, hai bên chiếu theo thực lực cùng cống hiến cho gia tộc mà định ra. Mà phụ trách khảo hạch chính là trưởng lão nghi trượng trong gia tộc rút thăm tuyển ra, đảm bảo tính công bằng trong khảo hạch.
Khảo hạch mười năm một lần, đối với gia tộc đệ tử hàng chóp dưới như Hàn Mộc Thiên tuyệt đối là đại sự hạng nhất, dùng từ sống còn để hình dung cũng không quá đáng.
Hàn Mộc Thiên đã thắng Hàn Lâm Hải cái tước vị này vài chục năm rồi, để có cái tước vị này hắn bỏ ra không biết bao nhiêu tâm huyết cùng nỗ lực.
Đương nhiên gia tộc đồng thời cũng giành trợ giúp cho hắn. Hàn gia ở ngoài thành có ba trăm mẫu ruộng tốt, cùng trang viên này là được gia tộc phân phối cho Hàn Mộc Thiên. Không có tước vị này Hàn Mộc Thiên cũng không có khả năng có một cái ghế ngồi nho nhỏ trong hội nghị sự Tập Thủy Thành.
Loại khảo hạch này cũng không phải Hàn thị gia tộc một mình làm. Toàn bộ mười hai gia tộc lớn của phương đông cùng mấy đại gia tộc phương Tây cũng đồng thời dùng phương pháp như vậy để phân phối tước vị trong gia tộc ở bậc trung với thấp.
-Qua ba năm nữa chính là khảo hạch mười năm một lần rồi!
Hàn Mộc Thiên nói rằng:
-Từ bảy năm trước thất bại lần đó, biểu bá phụ của con vẫn hăng hái nỗ lực, cho tới bây giờ theo ta biết được, hiện tại mấy năm nay cống hiến của hắn với gia tộc cũng không ít hơn ta.
-Cho nên ta mới đưa hy vọng của ta lên trên người của con, nếu như nhà của chúng ta có thể có một võ sĩ đồng thời tiến giai tới cấp bậc võ giả mà nói. Đó chính là có thể tiến vào võ đường gia tộc mà học tập vũ kỹ, đồng thời khi khảo hạch cũng có thể tăng thêm phân lượng thật lớn cho nhà chúng ta! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nghe Hàn Mộc Thiên nói xong, Hàn Phi rốt cuộc mới hiểu vì sao Hàn Mộc Thiên nói với mình chuyện mình trở thành võ sĩ là phi thường trọng yếu đối với gia tộc, nguyên nhân chính là việc này à!
Tỉ mỉ suy nghĩ một chút, Hàn Phi đối với người nghĩ ra chế độ khảo hạch gia tộc này vô cùng bội phục. Thảo nào mười hai đại gia tộc có thể truyền thừa tới nghìn năm, cái chế độ này tuyệt đối là công bằng.
Việc này cùng chế độ khích lệ cùng cạnh tranh trong các xí nghiệp hiện đại cũng có chút tương tự. Nó thông qua thủ đoạn đấu tranh công bằng mà loại đi hạng người không có khả năng, đồng thời thu nạp số lượng chi thứ gia tộc vẫn còn có nhân tài cùng sức sống.
Nếu như nói Hàn thị gia tộc là một gốc cây đại thụ đỉnh thiên lập địa, thì những chi thứ đệ tử như gia đình Hàn Mộc Thiên chính là cành lá, sợ rễ, nó không ngừng cuồn cuộn cung cấp chất dinh dưỡng cho thân cây, mà ngược lại thân cây cũng cung cấp không gian sinh tồn cho cành lá, đầy gắn bó cùng sinh tồn. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Ta nói cho con vài chuyện này cũng không muốn tăng thêm áp lực cho con…
Hàn Mộc Thiên nói rằng:
-Chỉ mong muốn từ giờ trở đi con có thể gánh vác trách nhiệm của trưởng tử, trở thành một nam tử hán chân chính!
-Con nhất định sẽ không cô phụ kỳ vọng của người!
Hàn Phi không chút do dự trả lời.
Nghe thấy câu trả lời của hắn, tất cả mọi người trong thư phòng đều mỉm cười, bởi vì bọn họ đều là một phần tử của gia tộc này, cùng vinh cùng nhục!