- Trang chủ
- Liên Hoa Bảo Giám
- Chương 423: Trận chiến vì đảo Borg – Lễ vật đặc thù
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Du Tạc Bao Tử
Arthur nở nụ cười, nghi vấn của Đỗ Trần chẳng những không làm hắn lo lắng, ngược lại thêm mấy phần đắc ý.
- Hết thảy đều trong ý liệu!
Đứng lên chỉ bản đồ, Arthur ý khí phong phát, khí độ của Đại nguyên soái đã mơ hồ hiện lên trên người thiếu niên 19 tuổi này:
- Sainz là một trong những người mạnh nhất, bộ thống soái nước ta thành lập tham mưu phân bộ chuyên nghiên cứu phong cách hành sự tính cách bản chất của hắn! Nhiều năm nghiên cứu kết quả cho thấy, tình tình của Sainz không đổi, nhưng phong cách hành sự so trước đó khác biệt hoàn toàn! Cho nên chúng ta hoài nghi bên người Hải Hoàng thêm một nhân vật hành sự hung tàn, hơn nữa sức ảnh hưởng của hắn đối với Hải Hoàng rất lớn!
Đỗ Trần vỗ lên trên bàn "Bốp" một tiếng:
- Ta nói tên gia hỏa này như thế nào luôn làm ta cảm thấy đặc biệt quái dị.
Hắn nhướng mày cười:
- Nếu biết Hải Hoàng có ẩn giấu thứ bẩn thỉu, vậy các ngươi cũng sớm có dự án ứng phó rồi chứ?
Arthur cười cười:
- Thủ hộ đấu thần của ta - tướng quân Leonardo, còn có cột trụ của đế quốc Renault ta - Lancelot lão thừa tướng sẽ giúp chúng ta quét sạch chướng ngại này.
Arthur lại nói:
- Vả lại, gia gia của ta nói, kế hoạch lần này của Renault ta có thể không gạt được Junker, nhưng tính tình lão lừa bướng này quá dễ nắm được, hắn cho dù biết rõ chúng ta đang sắp đặt đối phó với minh hữu của hắn, cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt! Cho nên mặt thành Emerald sẽ không phải là vấn đề!
Hắn nhún vai giang tay:
- Ngươi còn vấn đề gì nữa không?
Đỗ Trần sờ mũi:
- Nếu ngươi an bài tốt rồi, ta ngồi "đếm tiền" chẳng phải được sao? Ha ha!
- Được! Vậy kế hoạch toàn diện cứ định như vậy! Ngươi liên lạc với người Mickey và tam giác hải quân một cách nhanh nhất đi!
Arthur nắm chặt chuôi cự kiếm:
- Lần này, ta phải dùng máu tươi của Hải Hoàng tới cho ta rửa cái danh vương tử phế vật của Renault!
Đỗ Trần cười nói:
- Bảy ngày sau khi Arthur vương tử dương danh, ta chúng mừng trước… đáng tiếc không thể tự mình quan chiến!
Arthur đưa tới ánh mắt nghi hoặc cùng chờ đợi:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn tự mắt nhìn thấy sức mạnh ngươi ban cho ta mạnh mẽ tới mức nào sao?
- Ta muốn! Nhưng ta phải trong bảy ngày này trở lại đảo Borg, lấy thứ trong tử sắc bì giáp, ngoài ra...
Đỗ Trần cười thần bí:
- Ta sẽ cấp cho hành động quân sự của Sư Tâm vương một chút tiện lợi.
- Ngươi định làm như thế nào?
Đỗ Trần giơ tay búng ngón tay, từ cửa chạy ra một con thỏ, nhảy tưng tưng, tới gần phía trước Arthur, "Bụp" một tiếng, nó biến thành hình dạng Hải Hoàng, không sai biệt lấy một chút.
Arthur trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy con thỏ kia hào sảng vỗ ngực mô phỏng ngữ khí của Hải Hoàng nói:
- Sainz ta đoán trước âm mưu của Renault, cho nên âm thầm bí mật trở về đảo Borg chỉ huy đại cục! Padalecki, lập tức đem đại quân tập hợp lại, đưa đến bên mép Sư Tâm vương cho hắn ăn tươi, sau đó nhanh hết sức đem thứ trong tử sắc bì giáp trong huyệt động đào ra cho ta.
Arthur sửng sốt nửa ngày trời, đột nhiên quơ lấy chén rượu trên mặt bàn uống cạn, cười to nói:
- Hay, thật sự quá hay! Có Snoopy đi đảo Borg giả mạo Hải Hoàng, đại kế của chúng ta sao chẳng thành!
Đỗ Trần cung khẽ nâng chén rượu lên:
- Chúc chúng ta thành công, bất quá ta cũng phải đi đảo Borg, mà Đỗ Tư ở đây giả mạo ta! Hắn không biết nói chuyện, chỉ có thể đem tiểu Bối Bối giấu ở miệng thay hắn lên tiếng, ngươi giúp ta chiếu cố cho hắn.
- Điểm này ngươi yên tâm!
- Vậy tốt! Bảy ngày sau, ngươi bắt đầu quyết đấu với Sainz, đó là lúc ta động thủ ở đảo Borg!
Lễ sinh nhật ngàn năm của thành Emerald bắt đầu, hết thảy đều long trọng mà xa hoa. Sinh nhật hai ngàn tuổi của Tucker trở thành thịnh sự hiếm có của đại tam giác hải vực những năm gần đây. Khắp nơi đều là lễ hội đốt pháo hoa, trong ngoài thành Emerald ở ngày đầu tiên bắt đầu khánh điển, tràn ngập không khí lễ hội vui mừng, đường lớn ngõ nhỏ treo đèn kết hoa, biển người, núi người đi lại tấp nập!
Dưới không khí này, Đỗ Trần vượt qua năm ngày đầu yên lặng, tặng lễ, xem chương trình, cùng nhân vật trọng yếu của gia tộc Tucker giao tiếp mật đàm... làm việc mà tuyệt đại bộ phận tân khách đều sẽ làm. Bất quá sau khi chính mắt nhìn thấy, Đỗ Trần sâu sắc cảm thụ được sự cường đại của gia tộc Vẫn Thần ngàn năm, tuyệt không phải hắn tích lũy vài năm có thể so được!
Thành Emerald tên là thành, thực tế ngoài khu thành trung tâm ra còn có mảng đất lớn hải đảo ngoài thành, nghiêm khắc mà nói, nó là tiểu quốc hải đảo có hai trăm sáu mươi vạn nhân khẩu, gần thành Emerald, liền có ba mươi vạn quân chính quy, bên cạnh là một nhánh tinh nhuệ lôi đinh quân do bí pháp lôi thần thành lập. Ngoài ra, thương lộ của gia tộc Tucker trải rộng tam đại lục khống chế bao nhiêu dong binh, thương đội hộ vệ... cái này đều không thể tính được, nhưng dùng ngón chân mà nghĩ cũng biết, đó hẳn là dùng con số trên mười vạn.
Những cái này, vẫn chỉ là thứ bên ngoài Đỗ Trần có thể nhìn thấy.
Thời gian không để cho Đỗ Trần cơ hội hiểu sâu thêm một bước, sáng sớm ngày thứ sáu, tất cả mọi người đều đang chờ đợi trò diễn quan trọng ngày mai - lúc Hải Hoàng và Arthur quyết đấu.
Đỗ Trần cùng Liên Hoa pháp bảo, chỉ mang theo Snoopy lặng lẽ rời khỏi thành Emerald! Bất quá bên người Arthur xuất hiện một hình ảnh Francis - Đỗ Tư và tiểu Bối Bối phối hợp với nhau giả mạo!
Tựa hồ hết thảy đều rất thuận lợi, nhưng Đỗ Trần rời khỏi thành Emerald không lâu, ngoài đại tam giác hải vực bơi tới một chiếc thuyền buồm hai cột, một nữ tử áo trắng tóc đen đứng ở đầu thuyền, đầu vai đậu một con chim nhỏ giống Ma Tước.
Chính là Tuyết Cơ.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?
2. Ngắm Bắn Hồ Điệp
3. Vị Hôn Phu Hoàn Mỹ
4. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
=====================================
Kiếm Nô đứng ở phía sau Tuyết Cơ, trong tay cầm một chiếc hộp nhỏ:
- Vì món lễ vật này làm chậm không ít thời gian a! Thiết nghĩ tế điện sinh nhật của Nguyên soái Tucker đã bắt đầu mấy ngày rồi...
Trong miệng tuy là ôm oán hận, nhưng sắc mặt Kiếm Nô đeo vẻ đắc ý, ả đối với lễ vật mà đám người mình tỉ mỉ chuẩn bị vô cùng vừa lòng, tự nhận tuyệt sẽ không mất mặt Thấm Thủy Hồ.
Tuyết Cơ quay đầu mỉm cười:
- Kiếm Nô, không có gì đáng ngại! Nghe nói quy củ gia tộc Tucker rất nhiều, lúc này khánh điển mặc dù bắt đầu rồi, nhưng quan trong nhất là nghi thức tế điện phải cuối tháng mới...
- Grào!
Đang nói, Long Tước trên đầu vai Tuyết Cơ khẽ cất một tiếng long ngâm, trên khuôn mặt nhỏ xinh xắn đầy vẻ không hài lòng:
- Kiếm Nô, đem "lễ vật" của ngươi xa ra một chút, ta ghét tên gia hỏa này.
- Khách khách.
Trong hộp tiến ra tiếng cười rất cổ quái, nguyên lai lễ vật các nàng chuẩn bị không ngờ là một món vật sống!
- Long Tước, ngươi cho ta không ghét ngươi sao? Ta ở trong biển sâu sung sướng tự tại, nhưng ngươi lại bằng vào dị năng chủng tộc bắt ta, hừ! Không ngờ còn muốn đem ta thành lễ vật tặng người! Ngươi cho ta và người cùng một dạng cốt khí, thích làm nô tài cho nhân loại sao?
Long Tước bị chửi đến hỏa diễm trên người bốc lên, lạnh lùng quát:
- Ngươi đã kí khế ước rồi, thành thật chút! Kiếm Nô, không nghe được ta nói gì sao?
Con Long Tước này là thần sủng của Margaret, Kiếm Nô cũng không dám bỏ qua sắc mặt của nó, cười một tiếng hối lỗi, liền đem chiếc hộp giao cho kiếm tỳ thu lại, nó cũng không có khả năng rời khỏi chiếc thuyền này, lực cảm ứng siêu việt của Long Tước khiến nó giống như ở cùng bên trong hộp với thứ đáng ghét kia, không khỏi oán giận nói:
- Đồ dơ bẩn đáng chết, ngươi sao nhớ tới dùng thứ này làm lễ vật?
Kiếm Nô cười bồi:
- Sinh nhật hai ngàn tuổi của nguyên soái Tucker, ngày lớn bậc này, Thấm Thủy Hồ ta nếu là chỉ tặng một lễ vật bình thường, chẳng phải khiến người ta xem nhẹ? Thành Emerald bốn mắt là biển, hậu nhân của Nguyên soái Tucker cũng là dựa vào biển mà sống, phần "lễ vật" này đối với bọn họ có chỗ tốt khó nói, đem tặng, càng thể hiện uy phong của thần ta!
Dừng một chút, ả lại nói:
- Hơn nữa thần của ta đã nói, mấy năm gần đây Junker và Hải Hoàng bằng mặt không bằng lòng, hôm nay ta tặng phần "lễ vật" cùng Hải Hoàng có một đoạn quá độ, cũng là đang cho thấy Thấm Thủy Hồ toàn lực ủng hộ thái độ của gia tộc Tucker, cho Hải Hoàng một lời cảnh cáo...
Nghe được Long Tước và Kiếm Nô tính kế với người ta câu tâm đấu giác, Tuyết Cơ hơi khẽ nhíu mày, cắt lời hỏi:
- Bỏ đi, đừng nhắc tới điều đó nữa! Kiếm Nô, hôm nay chúng ta đã tiến vào đại tam giác hải vực, trước tiên nên đi đảo Borg giết Francis, hay là đi thành Emerald đưa lễ trước?
Kiếm Nô suy nghĩ một chút:
- Ta lsợ rằng Francis cũng đã đến thành Emerald... Tiểu thư, không bằng chúng ta đến đảo Borg trước xem qua, nếu như Francis ở đó, giết hắn ngay tại chỗ! Nếu hắn đã tới thành Emerald, vậy chúng ta nghĩ biện pháp khác - khi đang khánh điển, quy củ của gia tộc Tucker nhiều tới mức khiến người ta đau đầu, nếu là Francis thân đã ở thành Emerald, e rằng còn có chút phiền toái.
Tuyết Cơ gật đầu, lại hiếu kỳ nói:
- Nhưng chúng ta mang theo "lễ vật" kia tới đảo Borg, sẽ có chọc giận Hải tộc hay không? Dù sao như người nói, "lễ vật" của chúng ta và Hải Hoàng một đoạn thời gian quá độ!
Kiếm Nô lắc đầu:
- Không vấn đề gì! Hải Hoàng cho dù trong lòng không thoải mái, nhưng chắc hẳn bọn chúng cũng không dám nổi giận với người của Thấm Thủy Hồ!
Mấy người thương nghị đã xong, chiếc thuyền buồm hai cột dưới chân cũng có phương hướng rõ ràng, chậm rãi điều chỉnh phương hướng hải lộ hướng tới đảo Borg, mượn gió phá sóng mà đi.
----------------
Lúc đêm khuya ngày thứ sáu sinh nhật Tucker, Đỗ Trần đã lặng lẽ bí mật tới đảo Borg, tới lầu các hành chính gần Nữ Thần cung. Giờ phút này trong lầu các đang sáng tỏ, lão ô quy Padalecki vẫn ở lại đang chăm chỉ vùi đầu vào xử lý công văn dầy đặc.
Đỗ Trần và Snoopy ẩn trong Liên Hoa, đi tới ngoài góc phòng ngoài cửa của Padelecki, len lén nhìn liếc lão ô quy trong phòng một cái, Đỗ Trần vuốt mũi cười nói:
- Snoopy, tiếp theo phải xem vào người rồi! Ta sẽ ẩn trên người ngươi tận lực nói ít lời, ngươi cũng thu liễm cái tỳ khí của ngươi lại, chớ lộ chân tướng.
Snoopy dậm chân nói:
- Gia là thỏ, nhưng chưa từng làm hỏng việc!
Nối rồi, hắn "phốc" biến thành hình dạng Hải Hoàng, ở trong Liên Hoa mặc y phục xong, đồng thời đem Đỗ Trần ẩn thân trong Liên Hoa treo ở túi bên, sau đó nghênh ngang mở cửa phòng.
- Padelecki, ta đã về!
Liên Hoa Bảo Giám