- Trang chủ
- Huyền Thiên Tôn Đế
- Chương 1541
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả:
- Giết chết hắn, người này ngày hôm nay nhất định phải chết, bằng không tương lai của Đấu Vũ Hội ta, chắc chắn hủy ở trên tay người này.
Thời khắc này, trong lòng Trác Nhất Phàm sát cơ nồng nặc trước nay chưa từng có.
- Vèo!
Thân hình hắn hơi động, đột nhiên bắn về phía ba người Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Hừ?
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, liền thôi thúc Trấn Nguyên Thạch, lần thứ hai trấn áp tới Trác Nhất Phàm.
- Một đòn phá thiên!
Trác Nhất Phàm thiêu đốt tinh huyết, mắt lộ tinh mang, dốc hết toàn lực phách bay Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền ra ngoài, dưới oanh kích kịch liệt hắn rên lên một tiếng, liều mạng bị thương, thân hình không chút ngừng lại, cùng ba người Hỏa Quyền Vũ Đế hợp lại cùng nhau.
- Thay đổi chiến thuật, cuốn lấy bọn họ, chỉ cần chờ đám người Chu Phàm lại đây, chúng ta liền thắng định.
Trác Nhất Phàm cùng ba người Hỏa Quyền Vũ Đế hội hợp, cấp tốc truyền âm nói.
Sau khi phát hiện thực lực của ba người Diệp Huyền vượt xa mình dự liệu, Trác Nhất Phàm ngay lập tức liền thay đổi sách lược, bọn họ chỉ cần vây nhốt ba người Diệp Huyền, đến thời điểm những cường giả khác của Đấu Vũ Hội vừa đến, mặc cho thực lực của ba người Diệp Huyền mạnh đến đâu, cũng khó thoát khỏi cái chết.
- Phải!
Ba người Hỏa Quyền Vũ Đế liền đáp lại nói.
Sau đó ba người bọn họ đều thay đổi chiến thuật, không cùng đám người Hoàng Phủ Tú Minh liều mạng nữa.
Tứ đại Vũ Đế của Đấu Vũ Hội cấp tốc hình thành một thể thống nhất, đứng vững vị trí từng người, lẫn nhau trong lúc đó tiếp ứng, chỉ cần bất luận người nào hơi có không kiên trì được, người bên cạnh liền cấp tốc bổ khuyết.
Mà thực lực của ba người Diệp Huyền tuy mạnh, nhưng dù sao thiếu một người, dưới vài lần ra tay, đều là tay trắng trở về.
Huyết Kiếm Vũ Đế hơi nhướng mày:
- Diệp thiếu, bây giờ chúng ta nên làm gì?
Nếu như liều mạng tranh đấu, lấy thực lực của hắn hoàn toàn có thể đánh giết Vũ Đế hộ pháp của Đấu Vũ Hội, nhưng hôm nay đối phương vô ý ham chiến, chỉ là quấy rầy, vậy hắn muốn đánh giết đối phương sẽ trở nên cực kỳ khó khăn.
Dù sao cửu giai nhất trọng đỉnh phong cùng cửu giai nhất trọng trong lúc đó thực lực là có khoảng cách, nhưng còn chưa đủ lớn đến mức độ dưới bất kỳ tình huống gì cũng có thể đánh giết đối phương.
Đứng ngạo nghễ trên không trung, Diệp Huyền lạnh lùng nhìn đám người Trác Nhất Phàm, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh lùng:
- Là muốn kéo dài thời gian sao?
Lấy hắn thông tuệ, làm sao không hiểu ý nghĩ của Trác Nhất Phàm.
- Bốn người bọn họ đứng, hẳn là một loại chiến trận nào đó, tứ đại Vũ Đế liên thủ, xác thực rất khó gặm.
Diệp Huyền không thể không thừa nhận, đám người Trác Nhất Phàm liên thủ lại chỉ tiến hành phòng thủ, xác thực rất khó công phá, nếu như cho hắn đầy đủ thời gian, như vậy còn được, nhưng hiện tại đám người Diệp Huyền thiếu hụt nhất chính là thời gian, một khi chờ trợ giúp của đối phương đến, vậy bọn họ liền xong.
Tình cảnh tựa hồ lập tức rơi vào giằng co.
Vào giờ phút này, ở trong Hỗn Loạn Chi Thành.
Vô số võ giả tiếp thu được tin tức đang chen chúc mà đến, toàn bộ vị trí đông thành, trong nháy mắt liền tụ tập hơn trăm vạn võ giả, thậm chí lượng lớn võ giả còn đang không ngừng lao tới.
Mà ở vị trí cách đông thành không xa, đám người Không Thành Vũ Đế nguyên bản chậm rãi tới, dồn dập cảm nhận được ngoài đông thành lan truyền đến gợn sóng chiến đấu yếu ớt, đồng thời trên thẻ ngọc truyền tin cũng tiếp thu được tin tức phía trước truyền đến.
- Cái gì? Đám người Diệp Huyền thật sự rời Hỗn Loạn Chi Thành? Cùng đám người Trác Nhất Phàm giao thủ?
- Bọn họ làm sao lỗ mãng như thế.
Sắc mặt của Không Thành Vũ Đế nhất thời đại biến, dưới sắc mặt lo lắng, tốc độ nguyên bản chậm rãi trong nháy mắt tăng vọt, cả người đột nhiên biến mất ở phía chân trời.
- Ba người Diệp Huyền dám rời Hỗn Loạn Chi Thành, được, quá tốt rồi, rốt cục chờ tới hôm nay, hừ, hôm nay chính là giờ chết của các ngươi.
Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế ở trong bóng tối bảo vệ Nam thành, ở sau khi nhận được tin tức, cũng nhắm hướng đông thành điên cuồng tới.
Không chỉ hắn, Phách Thương Vũ Đế Trần Quang Diệu, Trường Chu Vũ Đế Chu Phàm cũng lấy tốc độ nhanh nhất tới.
Ngoài ra, còn lại cường giả, Vũ Đế của các thế lực lớn, thời khắc này đều hăng hái bay lượn về phía đông thành, không muốn bỏ qua trận chiến kinh thiên kia.
Đông thành.
Vô số dân chúng đang ngẩng đầu nhìn phía chân trời.
Từ đám người Trác Nhất Phàm đột nhiên ra tay, đến đám người Diệp Huyền chiếm thượng phong, lại tới đám người Trác Nhất Phàm kéo dài thời gian, toàn lực phòng ngự.
Hơn trăm vạn dân chúng hết sức chăm chú, từng cái từng cái nhìn chằm chằm không chớp mắt, hô hấp dừng lại.
Đã nghiền, thực sự là quá đã nghiền.
Tuy Hỗn Loạn Chi Thành danh chấn Tây Vực, nắm giữ lượng lớn cường giả Vũ Đế, thế nhưng bởi vì quy củ nghiêm khắc, dẫn đến Vũ Đế đại chiến dân thường mấy chục năm cũng chưa chắc có thể nhìn thấy một hồi.
Bây giờ có một trận đại chiến như thế, bọn họ làm sao đồng ý buông tha.
Hầu như hết thảy dân chúng, đều nắm chặt hai tay, gắt gao nhìn chăm chú ngoài thành.
- Thực sự là mạnh mẽ a, đây chính là Vũ Đế giao chiến sao.
- Gợn sóng bực này, nếu Vũ Hoàng phổ thông tiến vào, e là trong nháy mắt sẽ bị oanh thành bột mịn?
- Ba người Diệp Huyền thật mạnh, Đấu Vũ Hội tứ đại Vũ Đế lại không làm gì được bọn họ?
- Các ngươi xem, Hỏa Quyền Vũ Đế bị thương, trời ạ, Vũ Đế tay cầm Huyết Quang Kiếm kia quá mạnh mẽ.
- Ồ, tại sao ta cảm giác thực lực của ba người bọn hắn so với thời điểm ở võ đài tái mạnh hơn rất nhiều nhỉ?
- Đám người Phá Quân Vũ Đế chuyển vào phòng thủ, xem ra là muốn vây chết đám người Diệp Huyền.
- Xong, chỉ cần chờ viện binh của Đấu Vũ Hội tới, mặc kệ thực lực của ba người Diệp Huyền mạnh đến đâu, cũng sẽ chết.
Nhìn tình cảnh chuyển hóa, quần chúng nghị luận sôi nổi, từng cái từng cái kinh ngạc thốt lên.
Khi nhìn thấy đám người Trác Nhất Phàm chuyển vào phòng ngự, càng đưa tới từng trận hư thanh.
Đường đường Đấu Vũ Hội tứ đại Vũ Đế, lại bị ba tên cường giả ngoại lai đè đánh, đến cuối cùng chỉ có thể sử dụng chiến thuật kéo dài, điều này làm cho không ít dân chúng đối với Đấu Vũ Hội cảm quan giảm mạnh.
Đúng lúc này, đột nhiên có người kinh ngạc thốt lên.
- Các ngươi xem, ba người Diệp Huyền muốn chạy trốn.
Chỉ thấy trên đường chân trời, ba người Diệp Huyền không cùng đám người Trác Nhất Phàm ra sức giao chiến nữa, mà điên cuồng lao vút về phía xa.
- Không thể để cho bọn họ đào tẩu, nhanh vây lên.