- Trang chủ
- Huyền Thiên Tôn Đế
- Chương 243: Hoàn toàn tỉnh ngộ (1)
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả:
Nghĩ một hồi, hắn mở miệng nói:
- Khô Trần trưởng lão, từ trận bàn này thì ta chỉ nhìn ra được không nhiều điều, nếu như muốn chính thức tìm hiểu rõ vì sao ngươi luyện chế thất bại thì e là cần phải xem kỹ trận đồ, hoặc là cần ngươi tự mình tiến hành luyện chế lại một lần thì mới có thể biết rõ được. Bất quá, nếu như làm như vậy, thì ảo diệu của thập phương thủ hồn trận này khó tránh khỏi sẽ bị ta nhìn thấy. Cho nên, rốt cuộc có muốn để cho ta xem trận đồ hay không thì còn cần Khô Trần trưởng lão ngươi tự mình quyết định.
Diệp Huyền trầm tư một hồi rồi nói ra suy nghĩ của mình.
Thực ra thì tuy rằng Diệp Huyền cũng có chút tò mò đối với thập phương thủ hồn trận này, nhưng cũng không để ý lắm, dù thập phương thủ hồn trận có là trận pháp thượng cổ đi nữa thì cũng chỉ là một trận pháp cấp thấp, cũng không phải thứ to tát gì.
Nhưng mấy thứ này lại không thể nói với Khô Trần trưởng lão, cho nên lúc này cứ để tùy Khô Trần trưởng lão quyết định mà thôi.
Nếu như Khô Trần trưởng lão cảm thấy thập phương thủ hồn trận này vô cùng quý giá với lão, không thể đưa ra cho người khác xem, sợ bị học lỏm thì Diệp Huyền cũng sẽ không nói gì nhiều, chỉ đành nghĩ cách khác tìm ngũ hành chi tinh mà thôi.
Nếu như đối phương nguyện ý lấy ra thì Diệp Huyền cũng không ngại xem kỹ một chút, rốt cuộc là Khô Trần trưởng lão làm sai ở chỗ nào.
Bất quá Diệp Huyền tin rằng Khô Trần trưởng lão là một người vô cùng cuồng nhiệt đối với trận pháp, cho nên sẽ không dễ gì từ bỏ.
Khô Trần trưởng lão nghe xong lời Diệp Huyền nói thì đôi mắt trở nên thâm thúy, dò xét Diệp Huyền từ trên xuống dưới hồi lâu, đột nhiên bật cười một cái:
- Ngươi đã có thể nói ra nhiều điều liên quan tới trận pháp này như vậy, nghi người thì không dùng, ta sẽ thử tin tưởng ngươi một lần, chỉ là trận đồ mà thôi, để cho ngươi nhìn một cái thì đã sao chứ, huống hồ gì, nếu như ngươi có thể tự mình luyện chế ra thì đó cũng là duyên phận của ngươi.
Khô Trần trưởng lão cười tiêu sái.
Không biết tại sao, tuy rằng ngữ khí của Diệp Huyền rất bình thản, cũng không có đại biểu quyết tâm đặc biệt gì, nhưng Khô Trần trưởng lão lại có thể thấy được một tia lòng tin rất mạnh mẽ trên người hắn, mặc dù không thể hiện rõ ràng mà giấu kín, nhưng vẫn khiến cho Khô Trần trưởng lão cảm nhận ra được.
Cho nên nếu đã tới nước này rồi mà lão còn câu nệ trận đồ trân quý, không muốn đưa ra trước mặt người khác, như vậy thì sợ là không biết phải tới khi nào lão mới có thể hiểu rõ trận đồ này.
Nghe thấy Khô Trần trưởng lão nói vậy, trong lòng Diệp Huyền liền thả lỏng, hắn chỉ sợ Khô Trần trưởng lão nhăn nhăn nhó nhó, nghi thần nghi quỷ, như vậy, nếu như xem trận đồ của lão thì tới lúc đó không khỏi sẽ sinh ra chút tranh cãi.
Hiện tại xem ra vị Khô Trần trưởng lão này vẫn rất có khí phách, cũng tương đối khí phách.
Rất nhanh, một trương trận đồ xưa cũ liền đưa tới tay của Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhẹ nhàng mở trận đồ ra, ánh mắt ngưng tụ lên.
Trận đồ này cư nhiên là một trương toàn đồ.
Sở dĩ gọi là toàn đồ là bởi vì tẩu thế của trận đồ, đồ án thành hình, lại có tài liệu trận dịch, phương pháp phối chế, thậm chí còn có chi tiết về kết cấu trận pháp.
Loại trận đồ thế này, đều tả rõ từng bước như trận dịch phải phối chế thế nào, trận văn phải đi như thế nào, trận pháp sư bình thường chỉ cần làm từng bước theo như trên trận đồ là được, giúp cho trận pháp sư luyện chế dễ dàng hơn.
- Khô Trần trưởng lão, đây chính là toàn đồ trận pháp.
Diệp Huyền xem qua một cái liền nhịn không được mà nói.
Khô Trần trưởng lão cười khổ một cái:
- Lão phu cũng biết nó là toàn đồ, nhưng lão phu cũng hoàn toàn căn cứ theo những gì ghi lại trên đó mà luyện chế, căn bản không sai sót chỗ nào. Nhưng lần nào luyện chế xong cũng đều thất bại, để cho ta cảm thấy khó hiểu không thôi, sau này ta nghĩ lại, cảm thấy có lẽ cũng không phải vì quá trình luyện chế của lão phu, mà có phải bản thân trận đồ này có sai lầm gì hay không?
Thất bại nhiều lần khiến cho Khô Trần trưởng lão nghĩ ra đủ loại khả năng.
Diệp Huyền cũng không trả lời, cẩn thận kiểm tra từng chi tiết trên trận đồ, đồng thời so sánh với trận bàn mà Khô Trần trưởng lão đã luyện chế.
Xem qua vài lần, hắn cũng phát hiện đủ rồi, liền nhếch môi cười khẽ.
- Khô Trần trưởng lão, ta xem trận đồ này liền có vài suy nghĩ thế này, kính xin trưởng lão kể lại từ đầu chí cuối quá trình luyện chế của ngươi cho ta nghe, đừng bỏ qua điểm nào hết, bắt đầu từ phối chế trận dịch, tới khi trận bàn hình thành, mỗi chi tiết nhỏ nhất cũng không thể bỏ qua.
- A?
Ánh mắt của Khô Trần trưởng lão sáng lên, lão cũng không ngờ, Diệp Huyền chỉ mới xem trận đồ một chút liền nghĩ ra điều gì đó rồi.
Lão nghĩ nghĩ, dù sao những kinh nghiệm thất bại này của lão có kể ra cũng không có gì, huống hồ gì, lão là một luyện hồn sư, cho dù có kể cho Diệp Huyền nghe chi tiết từng bước một đi nữa, lấy thực lực luyện hồn sư nhất phẩm của Diệp Huyền thì căn bản cũng không có khả năng phục chế được.
Sau đó lão liền bắt đầu kể rành mạch trình tự ra, từ mình phối chế trận dịch như thế nào, chuẩn bị trận cơ ra sao, chế trận vân kiểu gì, kể không sót chút nào.
Mà đụng phải mấy chỗ mấu chốt, Diệp Huyền thỉnh thoảng cũng sẽ cắt đứt lời kể của Khô Trần trưởng lão, hỏi một vài vấn đề.
Một khắc sau, Diệp Huyền coi như đã hoàn toàn hiểu rõ về luyện chế thập phương thủ hồn trận này.
Thập phương thủ hồn trận này chính là một trận pháp thượng cổ kinh điển, chủ yếu là dùng để cho luyện hồn sư đề thăng thực lực.
Bất kỳ một luyện hồn sư nào tu luyện trong trận pháp này thì hồn lực chẳng những đều sẽ nhanh chóng tăng lên, hơn nữa lại càng thêm ổn thỏa, không dễ dàng gì tẩu hỏa nhập ma, ngoài ra. Thập phương thủ hồn trận này còn có thể dùng để vây khốn huyền thú, hạn chế huyền thú phát huy hồn lực, có thể nói là có rất nhiều công dụng.
Chính bởi vì thập phương thủ hồn trận này là trận pháp thượng cổ kinh điển, cho nên khi luyện chế nó thì phải làm theo một ít quy tắc và phương pháp thượng cổ mới được.
Trận đạo thượng cổ và trận đạo hiện nay tuy rằng có thể coi như đại đồng tiểu dị, cách làm khác nhau nhưng kết quả lại dị thường giống nhau, nhưng ở một vài chi tiết thì lại hoàn toàn khác nhau, nhưng chính những điểm khác nhau rất nhỏ này lại dẫn tới thất bại của Khô Trần trưởng lão.