- Trang chủ
- Hoành Tảo Hoang Vũ
- Chương 517: Lâu nguyệt vũ (2)
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
Ads
Con ngươi Lâm Lạc co rụt lại, thiên chi kiều nữ này quả nhiên đã tiến vào Thích Biến cảnh, khí tức khiến người trong thiên hạ đều phải thần phục càng thêm cường đại!
Có chút người trời sinh đã mang theo phong thái làm nhân vương, cho dù mặc một thân vải thô áo gai cũng không thay đổi được khí chất đoạt lòng người, không thể nghi ngờ Lâu Nguyệt Vũ chính là người như vậy, hơn nữa theo tu vi nàng tăng lên, lực ảnh hưởng càng lúc càng lớn.
Tin tưởng nếu như nàng tiến vào Linh cảnh, muốn công chiếm thành trì căn bản không cần tự mình ra tay, chỉ cần nhẹ nhàng hạ lệnh xuống quân đội thủ thành sẽ tự mình mở cửa cho nàng, đem trọn tòa thành trì dâng lên!
Thật giống như Lâm Lạc có được huyết mạch Thiểm Điện tộc, Lăng Kinh Hồng là tộc nhân Hỏa Diệp tộc, Lâu Nguyệt Vũ cũng có được huyết thống của thượng cổ đại tộc nào đó. Lâm Lạc từ sau lưng nàng mơ hồ chứng kiến hư ảnh một nữ tử có hai cánh, giống như là bạch vũ!
Một cao thủ Thích Biến cảnh như nàng ở đế đô tuyệt đối là nhân vật đỉnh cấp, vì sao lại xuất hiện trong yến hội của một võ giả Thông Minh cảnh? Chẳng lẽ mình bị lộ hành tung, Lạc Thủy quốc dự định phái ra cao thủ tiến hành vây giết mình hay sao?
Những khách nhân khác thật không ngờ trong yến hội lại gặp được một đại nhân vật như thế, vừa kinh ngạc lại cảm thấy hưng phấn. Nguyên nhân vì sao không quan trọng, mấu chốt là bọn hắn có cơ hội cùng bàn với vị thiên chi kiêu nữ này, sau này mặt mũi sáng sủa thế nào!
Thích Biến cảnh chỉ mới hai mươi lăm tuổi, hơn nữa còn là Lâu gia đại tiểu thư, vô luận thân phận nào cũng làm Lâu Nguyệt Vũ biến thành tiêu điểm.
Trong khoảnh khắc toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, Lâu Nguyệt Vũ có tu vi Thích Biến cảnh, là nhân vật cấp lão tổ chân chính, ai dám thở mạnh trước mặt nàng?
Ánh mắt Lâu Nguyệt Vũ xoay chuyển, đột nhiên quét tới trên người Lâm Lạc, nguyên bản trên mặt hiện lên tia cười thản nhiên chợt biến thành khiếp sợ. Nàng không để ý tới người hầu dẫn đường phía trước, mà hướng chỗ Lâm Lạc đi tới.
Lấy thân phận của nàng hiển nhiên phải ngồi thượng tọa, lại nhìn thấy nàng đột nhiên đi qua chỗ Lâm Lạc tất cả mọi người đều khó hiểu, nhưng cao thủ Thích Biến cảnh làm việc có ai dám lắm miệng, nhiều lắm trong lòng nảy sinh bát quái mà thôi.
- Nguyên lai là Lâm huynh!
Thanh âm của Lâu Nguyệt Vũ giống như một dòng suối mát, mang theo hương vị linh hoạt kỳ ảo.
Lâm huynh!
Mọi người đều bị hoảng sợ, có thể được nàng dùng phương thức ngang hàng đối đãi, chẳng phải chứng minh người kia cũng là cao thủ Thích Biến cảnh!
Trời ạ! Đây là yến hội do võ giả Thông Minh cảnh cử hành sao, đừng nói xuất hiện hai cường giả, chỉ xuất hiện một Khuy Linh cảnh cao thủ cũng đủ khiến cho oanh động! Chẳng lẽ vị đại nhân kia lại là người thân của cường giả Thích Biến cảnh đó ư?
Lâm Lạc mỉm cười, nói:
- Nguyệt Vũ cô nương, ngồi!
Quả nhiên!
Thấy Lâm Lạc không hề yếu thế, mọi người đều khẳng định suy đoán của mình, người này tuyệt đối là cao thủ Thích Biến cảnh.
Lâu Nguyệt Vũ mỉm cười, thật tao nhã ngồi xuống.
Một bàn này có tới hai cao thủ Thích Biến cảnh, còn người nào dám ngồi nơi này, sáu người khác vội vàng đứng lên, vừa cúi đầu vừa chắp tay chào hai người, vô cùng cung kính lui sang một bên, mồ hôi lạnh ướt đẫm.
- Lâm huynh đại giá quang lâm, không biết là cần làm gì?
Lâu Nguyệt Vũ thật sự tò mò, Lâm Lạc đến Lạc Nguyệt quốc còn hiểu được là đi lịch lãm, nhưng lại chạy tới nơi này cọ cơm, thật sự làm nàng vô cùng khó hiểu.
Nhìn thấy vẫn còn thời gian, Lâm Lạc cười nói:
- Đương nhiên là vì Nguyệt Vũ mà đến! Nửa năm trước được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô nương, ta cơm nước không ngon, đành từ xa xôi vạn lý tìm tới!
Thổi đi!
Nếu thật sự động tâm với nàng, vậy phải tìm tới Lâu gia đi, làm gì chạy tới nơi này? Muốn nói Lâm Lạc đoán được hôm nay nàng sẽ tới đây, Lâu Nguyệt Vũ hoàn toàn không tin!
Nàng không tranh luận với Lâm Lạc, bởi vì chuyện này mà ai thắng bại thì vẫn làm thanh danh nàng tổn hại.
- Qua thời hạn ba tháng không thấy Lâm huynh xuất hiện, vốn tưởng rằng Lâm huynh gặp bất trắc, không nghĩ tới chẳng những không vẫn lạc, còn đạt tới Thích Biến cảnh, thật sự là đáng mừng!
Lâu Nguyệt Vũ đưa tay tự mình rót rượu cho Lâm Lạc:
- Nguyệt Vũ kính Lâm huynh một chén!
Nàng nhìn không thấu tu vi của Lâm Lạc, nhưng cảm giác được sự cường đại của hắn, cho rằng hắn cũng đột phá Thích Biến cảnh, tự nhiên không nghĩ tới kỳ thật hắn đã là Linh cảnh!
Thật ra suy đoán như vậy của nàng mới phù hợp thực tế, dù sao từ Thiên Hợp tiến lên thẳng Linh cảnh là chuyện không sao tưởng tượng nổi! Đừng nói tiến vào tiên cảnh, dù đột phá tới Thích Biến cảnh cũng phải thăng lên lục trọng thiên, như vậy đã vô cùng khủng bố!
Lâm Lạc cầm chén rượu hướng đối phương như mời, uống cạn một hơi.
Sau khi đạt tới Linh cảnh, hắn đã có thể tự hóa thành thiểm điện, thanh mộc, có được thân thể bất tử, độc dược bình thường căn bản không khả năng tạo thành thương tổn với hắn, nếu như nói Lâu Nguyệt Vũ dự đoán được hành tung của hắn, dùng độc vật của U Ám sâm lâm đối phó hắn, như vậy hắn chỉ đành nhận biết!
Trên thực tế đây chỉ là một chén rượu ngon.
Lâu Nguyệt Vũ không hào sảng được như Lâm Lạc, chỉ dùng đôi môi đỏ mọng nhấp nhẹ một hớp, tựa hồ không chịu nổi tửu lượng, hai má của nàng lập tức đỏ ửng, càng tăng thêm vẻ diễm lệ.
- Lâm huynh, ngươi thật to gan, dám đơn thương độc mã đến Lạc Thủy quốc! Ngươi không biết đầu của mình giá trị bao nhiêu sao? Mau quay về đi thôi!
Lâm Lạc chuyển nhẹ chén rượu:
- Chỉ cần Nguyệt Vũ không tiết lộ hành tung của ta, sẽ không ai biết ta tới nơi này!
Lâu Nguyệt Vũ thiếu chút nữa tức chết, người này thật sự nhập diễn, cho rằng mình tới gặp tình nhân sao? Nàng hừ một tiếng, nói:
- Ta và ngươi thuộc hai quốc gia, ta tha cho ngươi một mạng đã là hạ thủ lưu tình, ngươi còn tham vọng quá đáng ta sẽ bao che ngươi?
Lâm Lạc cười ha ha nói:
- Nguyên lai Nguyệt Vũ đối với ta cũng là một khối tình si, không phải chỉ một mình ta tình nguyện!
Trong con ngươi Lâu Nguyệt Vũ không khỏi hiện lên chiến ý điên cuồng, tuy rằng nàng tu dưỡng tốt, nhưng không chịu nổi bị Lâm Lạc liên tục trêu chọc. Nàng là một nữ nhân tầm mắt rộng lớn, hiện giờ có thể cùng nàng sánh vai chỉ có một mình Lâm Lạc.
Nàng không muốn giết Lâm Lạc, cũng không phải vì có tư tình với hắn mà là chỉ xem Lâm Lạc như đá mài đao, là đối thủ để bản thân mình không thể lơi lỏng tiến bộ!
Nhưng Lâm Lạc nhiều lần trêu chọc làm sao không làm vị thiên chi kiêu nữ kia cảm thấy nổi giận?
- Lâm huynh, theo ta ra ngoài cùng một trận chiến, nếu Nguyệt Vũ thắng, ngươi lập tức trở về Càn Nguyên!
Nàng lạnh lùng nói.
Lâm Lạc mỉm cười, đáp:
- Với những lời này của ngươi, ta sẽ tha cho ngươi ba lần không chết!
Trong lúc nói chuyện, chỉ nghe thanh âm đàn sáo vang lên, chủ nhân yến hội rốt cục xuất hiện.
Chu Tử Ưng có cảm giác vô cùng hài lòng, sảng khoái hào khí can vân.
Tuy rằng hắn là tể tướng đế quốc, ở người thường nhìn vào quyền cao chức trọng, nhưng thế giới này dùng thực lực phân chia địa vị, đừng nói là một tể tướng, dù làm tới hoàng đế vẫn còn là một con rối!