- Trang chủ
- Hắc Vũ Chi Lâm
- Chương 15: Luyện Đan
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Long
Hắc Vũ phi hành về phía thành thị dưới chân núi. Nơi đây đc gọi là Ninh Hải thành, một thành thị thuộc quản lý trực tiếp của Ninh Hải tông. Tòa thành này rất rộng lớn, gần gấp 5 lần Hắc Thành. Người dân sinh sống ở đây vô cùng tấp lập. Nhưng vào khoảng thời gian này thì lai càng đông đúc, các tu sĩ, con cháu thế giâ muốn vào Ninh Hải tông đã chuẩn bị đến đây từ rất sớm, khiến cho nơi đây càng đông đúc tấp lập.
Hắc Vũ thong dong đi trên đường phố, bộ dạng của hắn thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt tò mò của người đi đường. Trong mắt họ đây là một thiếu niên vô cùng anh tuấn, co thể rắn chắc cao lớn, khuôn mặt vuông vức lạnh lùng. Mài tóc dài cột cao. Thân thể hắn tỏa ra sự mê hoặc vô hình đối với nữ giới. Nhưng điều đặc biệt là toàn thân hắn mang một bộ y phục màu đen từ đầu đến chân, mái tóc đen tuyền, con ngươi đen sâu thẳm. Làm cho hắn thêm một cái gì đó vô cùng bí ẩn.
Hắc Vũ mặc kệ ánh mắt tò mò của người đi đường. Hắn đi tìm xong vào trực tiếp một Dược các. Tên tiếp tân của dược các nhìn thấy một thiếu niên toàn thân hắc y thì cũng không khỏi lấy làm lạ. Hắn làm ở đây đã đc hơn 3 năm, thấy qua biết bao nhiêu người, nhưng người thiếu niên này thì không thể không nói cách ăn mặc của hắn là nổi bật nhất. Cái gì mà toàn thân màu đen, không sợ đi đường đê người ta nhìn không rõ hay sao, đúng là không có mắt thẩm mỹ. Chưa kể đến màu đen là màu được coi là xấu nhất, xáu vô cùng, người vận đen thì đoản mệnh, người mặc đồ đen thì như ma quỷ. Nói chung là rất xấu, ấy vậy là tên này toàn thân ngoài da thì toàn màu đen.
Thấy Hắc Vũ đi đến gần, tên tiếp tân cũng thu hồi tâm tình lại. Tuy nhìn Hắc Vũ với ánh mắt vô cùng nghi vấn, nhưng là một tiêp tân hắn cũng có quy tắc nghề nghiệp. Với lại nhìn cách ăn mặc của người thiếu niên kia, thêm khuôn mặt tuấn tú đó chẳng khác nào một tên công tử có chút gia thế. Ngay lập tức hắn mở miệng chào hỏi trước.
- Không biết ta có thể giúp gì cho công tử đây?
Nhìn thái độ của tên tiếp tân Hắc Vũ không khỏi hài lòng, trước kia hắn nào được người chào hỏi đàng hoàng như thế, không bin ăn đập là may lắm rồi nói chi đến chào hỏi. Hắc Vũ hắn biết rõ màu tóc và đôi mắt màu đen của hắn biẻu tbij ý nghĩa gì. Màu đen là màu của Ma Quỷ và cái chết, nên hắn mới bị ghét bỏ đến vậy.
- Ta muốn đổi yêu đan ra tiên ngọc. Không biết giá trị quy đổi như thế nào?
Tiên ngọc là loại tiềm tệ thông dụng nhất trong giới tu chân này. Tất cả giao dịch thường chỉ sử dụng tiên ngọc làm vật giá.
--Dược Các chúng tôi là dược viện uy tín và chất lượng nhất trong toàn bộ Ninh thành này nên việc đổi tiên ngọc cũng uy tín và cao hơn nơi khác xin công tử an tâm. Tiệm chúng tôi với mỗi viên yêu đan cấp một sẽ trả 5 tiên ngọc. Yêu đan cấp 2 là 20 tiên ngọc. Cấp 3 là 400 tiên ngọc. Còn cấp 4 là 5000 tiên ngọc. Không biết công tử muốn đổi bao nhiêu.
Hắc Vũ lấy túi trữ vật bên hông đổ ra một đống lớn yêu đan, chất thành một núi nhỏ. Tên tiếp tân không khỏi há hôca mồm ra mà nhìn, 3 năm trời làm ở đây hắn chưa bao giờ thấy nhiều yêu đan cùng một lúc như vậy a. Yêu đan của yêu thú là một tài liệu chính trong việc luyện dược a. Tuy nhiên săn yếu thú nào đâu dễ săn như vậy. Hắn có nhìn thấy nhiều yêu đan cùng lúc nhưng chỉ vài chục viên thôi, chỗ này chắc hẳn vài trăm a.
--Đổi cho ta hết chỗ này.
Hắc Vũ nói không biểu tình gì cả. Hắn không thèm để ý vẻ mặt ngạc nhiên vô cùng của tên tiếp tân.
Sau một lúc lâu kiểm tra và đong đếm, chỗ yêu đan Hắc Vũ đưa ra tổng cộng có 324 yêu đan cấp 1 và 69 viên cấp 2. Tổng cộng hắn đc 3000 tiên ngọc. Đây là thành quả săn yêu thú và luyện tập hơn 2 năm của hắn. Tuy nhiên 69 viên yêu đan chỉ là của yêu thú cấp 2 sơ kỳ tương đương với Khai Mạch tầng7, 8 của nhân loại, điều đó không hề khó với hắn để săn được như vậy. Tuy nhiên người khác thì bị chấn động a. Người thiếu niên này ít nhất là Dung Linh cao thủ, tên tiếp tân như hắn cũng chỉ là tên Khai Mạch tầng 6. Dược các này tuy đc một trưởng lão của Ninh hải tông lập ra nhưng người đến đây chỉ cao nhất thì đến Dung Linh sơ kỳ. Trong 3 năm nay Hắc Vũ là người Dung Linh thứ hai đến đây.
Hắc Vũ không vội nhận tiền, hắn còn muốn mua một cái đan đỉnh và một dược liệu để luyện đan.
--Các ngươi có bán dược đỉnh hay không?
- Dạ dạ đương nhiên là có thưa công tử, mời công tử theo tiểu nhân sang bên này.
Tiếp tân bây giờ nói chuyện kính nể Hắc Vũ còn hơn trước, nhưng mà Hắc Vũ cũng không quan tâm lắm. Hắn đi theo tiếp tân đến một khu bán đan đỉnh. Nơi đây có vô số loại đan đỉnh lớn bé các loại, giá cả ret nhất từ 500 đến cả vạn tiên ngọc. Hắc Vũ đi xem một lượt khí đến một cái hắc đỉnh hắn dừng lại. Đây là một cái đan đỉnh màu đen tuyền, không biết làm từ gì. Cái đỉnh này điêu khắc không phải là hình long phượng như bình thường. Nó điêu khắc lại là một con lang thú đang đứng trên mỏm núi, thân thể nó hiên ngang, hùng dũng. Mặt phía sau đỉnh là một hàng chữ cổ.
- Ta mua nó.
Hắc Vũ ngay lặp tức chọn mua không cần suy nghĩ gì nhiều. Hắn có cảm giác lạ kỳ về sự liên kết với những con lang thú. Tên tiếp tân thấy vậy cũng ngay lập tức lấy xuống tính tiền cho hắn. Chiếc đỉnh là do các chủ tong một lần xuất sơn tìm đc, nhưng do màu sắc và hình dạng của nó nên không ai mua.
Sau khi mau được đan đỉnh Hắc Vũ cũng mua thêm vài loại dược thảo cấp thấp để tập luyện đan dần. Tổng cộng mua hắn tốn 1000 tiên ngọc mua đan đỉnh và 1500 tiên ngọc mua dược liệu còn dư 500 tiên ngọc.
Thu tất cả vào nhẫn trữ vật chuẩn bị rời đi, thì một mùi hương trong quán làm hắn dừng lại. Đó là một hương thơm nhè nhẹ, ngửi nó giúp tinh thần hắn thanh tỉnh rất nhiều. Hắn quay lại chỉ vào cái lò hương gần đó mà hỏi.
--Ngươi có biết lò hương đó dùng loại hương gì không.
--À, bẩm công tử đây là Ngọc Hoàng thảo phơi khô đốt, tuy tên nó như vậy nhưng ngoài hương thơm giúp đầu óc tỉnh táo thì không có tác dụng gì khác
--NGƯƠI NÓI CÁI GÌ!!???. Ngọc Hoàng thảo mà lại đem đi làm đồ đốt.
Trời ạ Dược liệu cấp 2 mà đem đi làm đồ đốt. Phải biết đây là nguyên liệu chính để luyên đan dược cấp 2 Dung Niệm Đan a. Đối với hắn bây giờ chẳng khác nào vật đại bổ. Dung Niệm đan có tác dụng rất lớn giúp hắn luyện tinh thần và thần niệm a.
Bình tĩnh lại tâm tình, Hắc Vũ quang lại nói với tiếp tân đang giật bắn mình vì sợ.
--Tiệm của ngươi còn bao nhiêu cân Ngọc Hoàng thảo.
- Dạ.. Dạ Tiệm vừa lấy thêm để đốt còn hơn trăm cân thưa công tử.
Hắc Vũ vứt cho tên tiếp tân 100 tiên ngọc - Ta lấy tất cả.
- Hả..!!
Hắc Vũ nhìn vẻ mặt khó tin của tên đó không khỏi nhíu mày- Chẳng lẽ vẫn chưa dủ.
- Không không rất đủ, rất đủ thưa công tử.
Nói gì vậy một trăm cân Ngọc Hoàng thảo 5 tiên ngọc còn chưa đáng nói chi 100 tiên ngọc. Tên tiếp tân ngay lập tức thu lấy tiên ngọc mà chạy đi lấy hàng, một lúc sau dược thảo tới tay Hắc Vũ cũng trực tiếp rời quán bay về phía Nam Hải tông. Khi hắn vừa rời đi một lúc thì có một lão giả xuất hiện, lão đi về phía tên tiếp tân mặt mày hớn hở.
- Có chuyện gì mà ngươi vui như vậy.
Thấy lão giả tên tiếp tân đang hớn hở ngay lập tức im lặng, cúi gập người mà chào.
- Đệ tử ra mắt trưởng lão.
Lão giả này không ai khác chính là trưởng lão Ninh Hải tông chủ nhân của dược các này.
- Nói, có chuyện gì!??
--Dạ bẩm vừa nãy có một hắc y thiếu niên vào quán, hắn đến đổi yêu đan để mua đan đỉnh và dược liệu. Nhưng tên này chọn mua cái hắc đỉnh đó, không những thế còn chi 100 tiên ngọc mua trăm cân Ngọc Hoàng thảo.
Nghe tên tiếp tân nói lão giả không khỏi nhíu mày suy tư: hắc y thiếu niên, hắc đan đỉnh, Ngọc Hoàng thảo.... Một lúc sau hắn nói với tên tiếp tân.
- Nếu bận sau hắn đến hãy liên lạc với ta ngay lập tức.
Tên thiếu niên đó không tầm thường.
...........
Hắc Vũ về đến chân núi ngay lập tức đc tên đẹ tử đưa về động phủ của Diễm My. Trong phòng ko thấy Diễm My đâu, hẳn là nàng vẫn chưa trở về. Hắc Vũ không suy nghĩ nữa bây giờ hắn muốn thử luyện đan ngay lập tức.
Hắc Vũ ngồi xếp bằng trên mặt đất, lấy ra chiếc đỉnh và vài dược liệu cấp 1 mà vừa mua. Hắn bỏ toàn bộ dược liệu vào đỉnh. Bắt đầu truyền linh lực vào trong đỉnh làm xúc tác cho các dược liệu bắt đầu luyện hóa. Việc luyện đan tốn khá nhiều linh lực và tinh thần để tập trung. Trong quá trình luyện linh lực sẽ kích phát dược liệu thành đan. Đan dược cấp một rất dễ luyện, nhưng từ cấp 2 trở lên thì đòi hỏi nhiều kĩ thuật hơn.
Sau một lúc.
Bóc!!
Luyện đan đã hoàn thành..Trong dỉnh là một viên đan dược màu đỏ tròn, ta tầm một đốt ngón tay cái. Đây là Hồi Huyết Đan đan dược chữa thương cấp 1. Nhìn viên đan dược đầu tiên do chính tay mình luyện, Hắc Vũ không khỏi cảm thây tự hào. Tuy có kiến thức uyên bác của truyền thừa nhưng hắn lai thiếu kinh nghiệm nên cũng khá là khó khăn.
Hắc Vũ lại tiếp tục bỏ dược liệu vào luyện tiếp. Đang chuyên tâm luyện đan thì có tiếng gõ của vang nên. Trong một giây Hắc Vũ tinh thần mất tập trung.
BÙM!!!
Dược liệu trong đỉnh bị cháy đen, luyện dược thất bại. Khói đen bay đầy phòng. Mặt Hắc Vũ bây giờ đen như cục than. May cho hắn đay chỉ là đan dược cấp 1 nếu không đã có nguy cơ bị phản phệ mà bị thương.
Ngoài cửa một thiếu nữ xinh đẹp, khả ái tóc vàng bước vào trong phòng. Nhìn tình cảnh Hắc Vũ bây giờ nàng không khỏi lấy tay che miệng mà cười. Đầu Hắc Vũ đầy hắc tuyến, hóa ra là bà chằn này hại hắn.