- Trang chủ
- Côn Luân Ma Chủ
- Chương 518: C518: Mục tiêu tất sát 2
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Phong Thất Nguyệt
Y cũng không chỉ né tránh đơn thuần, thân hình trực tiếp lượn ra phía sau. Phía sau hắn vài võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên đang định bao vây áp sát, muốn ngăn cản Sở Hưu để võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cầm lưỡi rìu lớn kia có cơ hội.
Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu ầm ầm chém ra, ngưng tụ ma khí sát khí vào một thân, dung nhập cả đao. ý của A Tỳ Đạo Tam Đao, khiến cho nhát đao trở nên vô cùng kinh khủng.
Cảnh tượng vừa rồi Sở Hưu dùng một đao gi ết chết cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất vẫn còn rõ mồn một trước. mắt. Đám võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên thấy vậy biến sắc, chỉ muốn trốn tránh.
Những võ giả khác né tránh cũng khá kịp thời, nhưng trong đó có một người hành động hơi chậm, bị kéo vào. trong đao cương. Một tiếng nổ lớn vang lên, sương máu lượn lờ, nơi này đã không còn bóng người!
Vị này xui xẻo hơn gia chủ Từ gia kia nhiều, trực tiếp chết không toàn thây!
Sở Hưu bước tới một bước. Một võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên khác định nhân kẽ hở của đao này đánh lén, nhưng tay trái Sở Hưu niết thành Viên Mãn Bảo Bình Ấn, phật quang vô lượng lập tức bùng lên, trực tiếp đánh bay võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên này ra ngoài, không ngừng hộc máu.
Một tay phất lên, ma khí vô biên bộc phát, máu tươi của võ giả kia đều bị hút ra ngoài cơ thể. Không tới ba hơi sau, thân thể người đó đã bị Ma Huyết Đại Pháp của Sở Hưu hút thành thây khô.
Khi Ma Huyết Đại Pháp được sáng tạo ra thực chất không phải để giết người mà chỉ để vận dụng phụ trợ khi giao chiến, đồng thời chuẩn bị làm nhiên liệu cho Hóa. Huyết Thần Đao.
Dù sao nếu hai võ giả thực lực không chênh nhau bao nhiêu, rất khó dùng Ma Huyết Đại Pháp hút sạch khí huyết toàn thân đối phương.
Sở Hưu cùng võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên tuy cùng cảnh giới nhưng sức chiến đấu đôi bên lại chênh lệch một trời một vực, đối phương căn bản không ngăn nổi Ma Huyết Đại Pháp của Sở Hưu.
Lại tiến tới một bước, một tay Sở Hưu phất lên, chỗ máu mà y thu nạp ngưng tụ thành một lưỡi đao tà ác quỷ dị, chém theo một hướng. Cho dù võ giả kia né trái né phải nhưng lưỡi đao máu này như đã đoán trước phương vị của hắn, dùng một tốc độ không thể tưởng tượng nổi nhanh chóng đam xuyên qua người hẳn.
Chỉ chớp mắt đã giết liền hai người, Sở Hưu lại bước. một bước về phía Lý Nguyên.
Lúc này Lý Nguyên thật sự luống cuống, sao Sở Hưu này có vẻ còn mạnh hơn lúc ở Lạc gia.
“Ngăn Sở Hưu lại!”
Lý Nguyên hét xong câu này trực tiếp quay người bỏ trốn.
Mặc dù hành động này cũng hắn có vẻ quá hèn nhát, có điều theo Lý Nguyên đây gọi là lý trí.
Sở Hưu rõ ràng đang nhắm vào hắn, không giết hắn thề không bỏ qua. Lúc này hắn không chạy chẳng lẽ ở lại chịu chết?
Thấy Sở Hưu lại định đuổi theo Lý Nguyên, võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cầm búa lớn không khỏi lo lắng, lưỡi búa ngưng tụ cương khí như cuồng phong, muốn chặn đường Sở Hưu.
Nhưng lúc này Sở Hưu vốn luôn né tránh lại đột nhiên đánh ngược trở lại, điên cuồng tấn công võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cầm búa lớn kia.
Sát khí bừng lên, hai mắt Sở Hưu đã nhuộm một màu đỏ thẫm.
Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền âm ầm bộc phát, uy thế của chiêu quyền siêu cường đó đánh cho lưỡi búa trên tay võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất rung động không ngừng. Lại thêm hắn vẫn luôn cho rằng Sở Hưu chỉ muốn giết Lý Nguyên, sẽ không dây dưa với mình cho nên không hề phòng bị. Giờ đột nhiên giao thủ chiêu này khiến cho lưỡi búa lớn trong tay hắn cũng thiếu chút nữa bị đánh bay.
Sở Hưu quay đầu tấn công về phía võ giả kia, đánh cho hắn trở tay không kịp.
Dưới lực lượng cường đại của Thiên Tuyệt Địa Diệt Vong Ngã Sát Quyền, lưỡi rìu lớn trên tay hắn thiếu chút nữa rời tay.
Có điều, không đợi hắn phản ứng lại, Sở Hưu đã xuất thủ lần nữa.
Đại Kim Cương Luân Ấn đánh ra, phật quang bộc phát, lực lượng Kim Cương hàng ma ầm một tiếng đánh lui kẻ này vài bước.
Nhật Luân Ấn kết thành, lực lượng ngũ hành luân chuyển lập tức hình thành, lực lượng cường đại sinh sôi không ngừng trực tiếp đánh cho hổ khẩu hắn rách nát tả tơi, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Hơn nữa lúc này Sở Hưu chẳng mảy may dừng lại, quay người niết thành Viên Mãn Bảo Bình Ấn, ánh sáng vô thượng lập tức bùng lên, lực lượng cường đại trực tiếp đánh bay cây rìu lớn trong tay hắn.
Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất kia kinh hãi nhìn Sở Hưu, lúc này hai tay hắn đã đầy máu tươi, xương cốt cũng dứt mất vài cái.
Hắn là võ giả chuyên tu công pháp luyện thể, chính vì vậy hắn rất tin tưởng vào lực lượng của mình.
Mặc dù hắn chưa từng giao thủ với võ giả Đại Quang Minh Tự nhưng vẫn rất tự tin lực lượng của mình không kém hơn những võ tăng của Đại Quang Minh Tự.
Thế nhưng gặp phải Sở Hưu trước mắt, lòng tin của
hắn cũng bị đả kích tới không còn lại chút gì.
Một võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên cảnh giới không bằng hắn thế nhưng sức mạnh lại hoàn toàn áp đảo.
Có điều lúc này hắn cũng chẳng kịp nghĩ nhiều, ma. đao trong tay Sở Hưu đã đánh thẳng tới. Không còn binh khí, võ giả kia trực tiếp nắm tay thành quyền đánh trả. Quyền phong cường đại như phá thiên liệt địa, uy thế không ngờ chẳng hề kém cạnh khi có lưỡi rìu lớn.
Chỉ có điều thế đao của Sở Hưu lại đột nhiên trở nên như ẩn như hiện, ngay khi thế quyền của võ giả kia đánh tới, Thiên Ma Vũ trong tay Sở Hưu lại đột nhiên biến ảo phương vị, ma khí mãnh liệt như linh dương móc sừng, nhẹ nhàng chém rụng một tay của võ giả kia!
Võ giả kia gầm lên một tiếng, không những không trốn ngược lại thiêu đốt khí huyết toàn thân, nhuộm đỏ bên ngoài một cánh tay còn lại, mang theo uy thế mạnh mẽ vô biên đánh về phía Sở Hưu.
Đáng tiếc, tất cả đều phí công vô ích. Dưới Thiên Tử Vọng Khí Thuật của Sở Hưu, thứ võ đạo biến hóa đơn giản này dễ bị y nhìn thấu nhất.
Lúc này võ giả kia căn bản không biết Sở Hưu đã bày thiên la địa võng còn bản thân chỉ là con mồi trong lưới nhện, mặc cho hắn giấy giụa ra sao cũng chỉ phí công vô ích!
Trường đao ầm ầm chém xuống, thân hình Sở Hưu như làn gió, trong ma khí gầm thét, một cái đầu người bay thẳng lên trời, võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất kia đã bị Sở Hưu xuất đao bêu đầu.
Bình tâm xét lại, võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất này thực lực cũng không tệ nhưng chỉ là thực lực không tệ mà thôi, cuối cùng vẫn khó tránh khỏi vận mệnh bị Sở Hưu giế t chết.
Lúc này Sở Hưu lại nhìn sang phía Lý Nguyên. Bị ngăn cản một thời gian dài như vậy, với tốc độ của Lý Nguyên đã sắp trốn khỏi hang núi.
Là người cầm đầu trong chuyện này, Lý Nguyên lại là kẻ đầu tiên bỏ trốn. Loại chuyện như vậy nói thì dễ mà nghe thì khó, thậm chí khi trở lại chỗ thái tử, rất có thể hắn sẽ bị thái tử trách phạt.
Nhưng lúc này Lý Nguyên đã bất chấp mọi thứ. Mục tiêu của Sở Hưu rõ ràng là định giết hắn, lúc này không trốn vậy chỉ có nước mất mạng!
Tay niết Nội Phược Ấn, thân hình Sở Hưu như súc địa thành thốn, bước một bước đã vượt qua khoảng cách mười trượng, chỉ dùng thời gian vài hơi thở đã đi tới sau lưng Lý Nguyên.
Hơn nữa lúc này đám người Trần công công đều đã bị Lý công công cùng bọn Phương Trấn Kỳ cuốn lấy, căn bản không thể phân ra võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất nào. tới cứu viện Lý Nguyên. Về phần những võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên khác, bọn họ có tiếp được một chiêu của Sở Hưu hay không cũng là vấn đề.
Thấy mình đã trốn không thoát, Lý Nguyên quay người hét lớn: “Sở Hưul Ta...”