- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 623: Liệt Nữ Tán
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
"Cảm ơn Lý Ma Ma khen ngợi..!"
Phan Ngọc Minh cười tít mắt, nàng đã nghiên cứu qua, sở dĩ Phong Hoa Lâu không cạnh tranh được với lại những cái thanh lâu khác, đó là vì Phong Hoa Lâu của mình không có một vị hoa khôi đủ tầm để dẫn dắt.
Người ta đến liền không nhìn thấy cô gái nào ra hồn, liền sẽ tự động bỏ đi mà thôi.
Giờ đây nha, có người con gái này trấn thủ, khách khứa sẽ đến liên tục, những người có nhan sắc bậc trung như nàng cũng có thể thơm lây, công việc làm ăn sẽ ngày càng thấm khá, đây là ý nghĩ chân thật của mình.
"Lý ma ma..! Cô nương này ăn mặc bất phàm, con sợ cô ta có lai lịch rất lớn..!"
Phan Ngọc Minh cũng có đôi chút lo âu.
Nàng hiểu với một người thâm độc như Lý Hiểu Mai, sẽ không có dễ dàng bỏ qua cho một cô gái quá mức xinh đẹp như thế, Phan Ngọc Minh nàng cũng là như vậy.
Nhưng đây cũng không phải là chuyện tốt hoàn toàn, như lỡ cô gái này là thiên kim tiểu thư của một đại gia tộc nào đó đi lạc, mình ép cô ta đi vào con đường này.
Một khi trưởng bối của cô ta mà biết, khi đó Phong Hoa Lâu không những không thể mở cửa được, mà tính mạng của bọn họ cũng liền không được đảm bảo a.
"Không cần lo lắng, một tiểu thư sa cơ chẳng thể làm nên trò trống gì cả..!"
Lý Hiểu Mai ánh mắt bên trong lộ ra tia âm độc.
Nàng nhìn qua, trang phục của người con gái này đang mặc thật sự là thuộc hàng cao cấp, chỉ có quý tộc mới có thể mặc nó, cô ta có nhiều khả năng là con cháu danh môn.
Tuy nhiên nhìn lại trên người cô ta có không ít vết máu, chứng tỏ cô ta đang là bị người khác truy sát.
Một thiên kim tiểu thư bị người ta truy sát, không ai giúp đỡ phải trốn tại một nơi như thế này, chứng minh đây là một gia tộc đã xuống dốc, không muốn nói đã bị người ta diệt tộc mất rồi.
Người như vậy, dù nàng có ra tay giết cô ta ngay lập tức, cũng không có người đến tìm nàng gây phiền toái.
Thêm một điểm nữa làm nàng quyết tâm đưa cô gái này vào Phong Hoa Lâu đào tạo thành đệ nhất hoa khôi, đó là cô ta trong cơ thể không có Chân Khí hay Linh Lực giao động.
Thứ chỉ có tu luyện giả mới có, như vậy cô gái này dù là danh môn thì cũng là gia tộc buôn bán bình thường không phải là tu luyện gia tộc.
Lấy ánh mắt của Yêu Sư tam trọng như nàng, sẽ không có chuyện mình nhìn nhầm thực lực của một con nha đầu trên dưới hai mươi tuổi như vậy được.
Nếu cô ta không phải là người trong tu luyện giới, nàng còn có cái gì kiên kỵ nữa kia chứ.
"Con nghe lời của ma ma..! Nhưng nếu cô gái này sau khi tỉnh lại phản kháng quá mức thì chúng ta phải làm sao đây..?" Đây là một vấn đề không nhỏ a.
Ai cũng hiểu danh kỹ là nghề đáng khinh khi nhất tại thế giới này, có nhiều người dù là có chết đói bên đường, cũng sẽ không có đi vào kỹ viện làm gái lầu xanh đâu.
Đó là người bình thường, còn với những tiểu thư xuất thân từ danh môn, từ nhỏ được ăn học đàng hoàng, việc phải vào kỹ viện là chuyện không thể nào, chỉ sợ khi phát hiện mình tại kỹ viện liền đưa kiếm tự sát rồi cũng nên.
Chuyện như vậy mấy năm qua tại Phong Hoa Lâu nàng cũng là thấy không ít, thậm chí cách đây vài năm nàng còn tự tay chôn cất cho một cô tiểu thư nữa cơ mà.
"Xẹt..! Xẹt..!".
"Như vậy không sợ cô ta có thể làm loạn nữa..!"
Tu vi của nàng tuy không phải cao lắm, mấy chục năm trời mới may mắn đột phá Yêu Sư tam trọng, tuy nhiên những thủ đoạn như Định Thân Thủ Pháp Lý Hiểu Mai nàng cũng rất lành nghề.
Dùng chiêu này khống chế đối phương lại, sau đó từ từ điều giáo, nàng không có tin đối phương có thể làm loạn được nữa.
"Lý ma ma..! Không thể khống chế cô ta như vậy cả đời.!"
Lý Hiểu Mai là cao thủ tu luyện, điều này nàng đã biết qua, bà ta không ít lần dùng thực lực của mình khoe khoang với đám chị em bên trong Phong Hoa Lâu mà, cũng là cảnh cáo mọi người không nên có ý nghĩ bậy bạ chống lại bà ta.
Lần này bà ta dùng thủ đoạn này, khống chế được cô gái này trong nhất thời, cũng không thể khống chế suốt cả đời được, cô ta cũng phải ăn cơm, phải tắm rữa, còn đi vệ sinh các thứ, đâu thể chuyện gì cũng liền phải có người hầu hạ được.
Còn nữa nha, các khách đến kỹ viện vui đùa, họ là muốn tận hưởng cùng giải tỏa mọi buồn phiền trong lòng, cần một người biết cử động la hét làm cho bọn họ vui, chứ cứ như khúc gỗ thế kia, dù đẹp đến đâu, một hai lần bọn họ cũng sẽ phát chán mà thôi.
"Không cần lo lắng những vẫn đề này..! Đưa cô ta về Phong Hoa Lâu trước đi..!"
Lý Hiểu Mai nàng kinh nghiệm phong phú hơn Phan Ngọc Minh không biết bao nhiêu lần, những gì Phan Ngọc Minh nghĩ ra được nàng cũng có thể nghĩ ra.
Với những người như thế, tốt nhất trước cho cô ta dùng một ít Nhuyễn Cân Tán, không còn sức lực nữa, muốn chết cũng không có khả năng đâu.
...
Mười lăm phút sau..!
"Xẹt..!"
"Kỳ lạ..! Dấu vết đến nơi này, sao lại không có tìm thấy.?"
Đao Bạch Mã gương mặt một bộ gầy trơ xương trông giống như mặt ngựa, nhìn quanh nơi này một chút, không khỏi nhíu mày nghi hoặc.
Từ Trường Sa Sơn Mạch bên kia đuổi đến tận nơi đây, hắn như đã ăn chắc Nguyễn Thư Dung một dạng rồi, cô ta có thể tại dưới sự truy sát gắt gao của hắn chạy ra một đường sinh cơ, còn đến được tận nơi đây đã là quá giỏi, không thể nào chạy xa hơn được nữa a.
"Hừ..! Trúng phải Liệt Nữ Tán của ta, không tin cô có thể cầm cự lâu được..!"
Đao Bạch Mã hừ lạnh một tiếng nói nhỏ, nhắm ngay một phương hướng đuổi theo.
Trận chiến của hắn cùng Nguyễn Thư Dung ngày hôm nay, mọi chuyện là nằm trong tính toán của hắn, điều hắn không nghĩ đến đó là sau khi trúng ám chiêu của hắn Nguyễn Thư Dung còn có thể chạy thoát thân, trên đường đi còn là dùng một loạt thủ đoạn hố hắn chút nữa dã toi mạng, xuất thân danh môn Nguyễn gia thật sự không thể nào xem thường được.
Thế nhưng Nguyễn Thư Dung càng khó gặm, hắn lại càng muốn chiếm lấy cô ta làm của riêng, chà đạp cô ta một trận.
Người con gái này hắn là để ý từ khi còn tại Cổ Loa Thành, trở lại Mân Việt Quận nơi đây, mục đích vực dậy Khái Đao Đạo của hắn chỉ là phụ, thứ yếu vẫn là phải nghĩ cách đem Nguyễn Thư Dung chiếm đoạt được đến tay.
Khó khăn lắm hắn mới có cơ hội này, hắn là không muốn bỉ qua nó một chút nào cả.
"Ân..! Có sát khí..!".
"Xẹt..! Cong..! Keng..!"
"Ong..! Ầm.. ầm..!".
Một loạt âm thanh binh khi va chạm sau lời nói của Đao Bạch Mã phát ra, chấn động khí tức phát ra từ cả hai làm cho xung quanh kiến trúc hai bên đường bị hủy diệt hầu như không còn.
Khủng bố như thế lực lượng, cũng chỉ có Yêu Tông cường giả trở lên mới có thể làm được đến trình độ này mà thôi, rõ ràng, người vừa ra tay với lại Đao Bạch Mã cũng là một tôn Yêu Tông cường giả.
"Đao Bạch Mã..! Thư Dung viện trưởng đang ở nơi nào..! Nhanh nói ra ta có thể cho ông một cái chết toàn thây..!"
Phát Chính Nam đưa mũi kiếm chỉ về hướng của Đao Bạch Mã, âm thanh cực độ băng hàn lên tiếng chất vấn.
Nguyễn Thư Dung cùng Đao Bạch Mã một trận chiến, nó liên quan đến vận mệnh hai thế lực lớn, cũng là liên quan đến nữ thần trong lòng của hắn, nên bên ngoài tuy hứa với lại Nguyễn Thư Dung không có tham gia đi vào trận chiến này, nhưng là hắn vẫn âm thầm đi theo.
Đến khi đến điểm hẹn không gặp được hai người, hắn là hiểu lần này có chuyện không xong, Đao Bạch Mã âm thầm thay đổi địa điểm quyết đấu, Nguyễn Thư Dung cũng là quá tin người không kịp để phòng liền tin theo.
Kết quả khi hắn tìm đến địa điểm chính thức của trận đại chiến này, nơi đó đã không con ai, theo dấu vết để lại, có nhiều khả năng Nguyễn Thư Dung là người đã gặp nguy hiểm, hắn là không còn cách nào khác chạy đuổi theo đến nơi này.
Tìm thấy được Đao Bạch Mã, hắn cần muốn biết được Nguyễn Thư Dung hiện tại đang ở nơi nào rồi, có là bị thương hay là không..
"Chỉ dựa vào một mình ông hay sao..?"
Đao Bạch Mã gương mặt âm trầm đến lợi hại, hắn còn nghĩ người ngăn cản mình sẽ là đại cường giả đứng đầu của Mân Việt Quận Thành nơi đây, làm hắn lo sợ không đâu một phen, ai dè là tên Phát Chính Nam này.
"Một mình ta cũng đủ lấy cái mạng chó của nhà ngươi!"
Tu vi có thể thua đối phương, nhưng khí thế của mình tuyệt đối không thể nào thua được.
"Phát Chính Nam..! Như anh đã đến, vậy thì lên đường trước một bước đi.!"
Cười lạnh một tiếng, Đao Bạch Mã lập tức liền xuất thủ.
Một tên Yêu Tông tam trọng mà thôi, cũng liền cả gan đứng trước mặt của hắn diễu võ dương oai, cũng không tìm một bãi nước tiểu soi xem mình là hạng súc sinh gì, cũng giám kiêu ngạo ra lệnh cho Đao Bạch Mã hắn.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc