- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 475: Lấy Thế Hiếp Người
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
Chương 475:
Nhưng nhìn Trần Tiêu Thiên bây giờ, khí tức vẫn là Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ, hắn xem ra còn yếu hơn trước đây một chút.
Đây là có chuyện gì, bế quan đột phá cảnh giới, không những thực lực không tăng, lại còn giảm sút, hắn thật khó mà hiểu được a.
"Haiz..! Lần này chúng ta đã bị Tô Học Sinh tính kế..!"
Trần Tiêu Thiên tiếp tục lấy từ bên trong Túi Không Gian ra một viên Nhị Giai Thượng Phẩm Đan Dược trị thương uống xuống, ổn định lại thương thế trong cơ thể, sau đó liền thờ dài một tiếng.
Lấy được Tam Dương Quyết, hắn nghĩ với tích lũy gần mười mấy năm của mình, hoàn toàn không có vấn đề gì, dễ như trở bàn tay liền có thể đột phá được Yêu Sư cảnh giới.
Nào ngờ đâu, hắn đã nhìn nhầm, Tam Dương Quyết mà Tô Học Sinh đưa ra cho bọn họ trước khi chết là hàng giả, làm cho hắn tu luyện thiếu chút nữa đã tẩu hỏa nhập ma.
May mắn là với tích lũy thâm sâu của mình, thêm nữa nhận ra sự bất ổn sớm, hắn liền là đã dừng lại kịp thời, nếu như không, bây giờ hắn không chỉ bị thương chút ít như bây giờ đâu, mà đã trở thành một tên phế nhân, thậm chí đã chết mất xác từ lâu rồi.
"Tộc Trưởng..! Nói như vậy..! Mang Ngấn Sơn bên kia..!"
"Hiện tại tên đó còn chưa ra, có chín mươi phần trăm đã bỏ mạng mất rồi..!"
Trần Tiêu Thiên quá hiểu ý của Trần Ấn Văn muốn nói đến chuyện gì, hắn vô cùng chắc chắn lên tiếng khẳng định.
Mang Ngấn Sơn cũng giống như Trần Tiêu Thiên hắn, sau khi bắt lấy được Tam Dương Quyết liền ngay lập tức tuyên bố bế quan, còn sớm hơn cả Trần Tiêu Thiên hắn ba ngày
Tuyên bố âm thầm trong nội bộ một khi đột phá Yêu Sư sẽ đem Trần gia bọn họ tiêu diệt.
Nhưng mà theo hắn biết, Mang Ngấn Sơn đột phá Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ không bao lâu, căn cơ còn chưa vững chắc, trong thời gian ngắn nên cần tích lũy, mà không phải háo thắng muốn đột phá tiếp Yêu Sư cảnh giới.
Đến hiện tại chưa có nghe thấy tin tức gì của Mang Ngấn Sơn xuất quan, hắn thấy tám chín phần là Mang Ngấn Sơn đã gặp phải tai họa vì tu luyện Tam Dương Quyết mất rồi.
Đây có lẽ cũng là điểm yếu chí mạng của Mang Ngấn Sơn.
Tên này âm nhu, thiên về âm mưu tính toán, thiên phú tu luyện cũng không có phải thuộc hàng thiên tài gì, leo lên được vị trí Tộc Trưởng, chẳng qua là vì dùng mưu kế đem mấy đối thủ của mình hại chết.
Tên này không phát huy sở trường của mình là tính kế, đem Tam Dương Quyết cho người có thực lực cao hơn tu hành, lại dùng sở đoản, tự mình tu luyện. Hiện tại liền đã lãnh lấy hậu quả thảm thương.
"Tộc Trưởng..! Vậy chúng ta..?" Trần Ấn Văn ánh mắt sáng lạn, đưa ra một cái cắt cổ thủ thế.
"Chú đi chuẩn bị trước đi..!". Trần Tiêu Thiên hiểu ý gật đầu.
Mang Ngấn Sơn là Tộc Trưởng của Mang gia, bây giờ tên này có chuyện, Mang gia như là rắn mất đầu. Đây là cơ hội tốt nhất để cho Trần gia bọn họ đem Mang gia tiêu diệt, hoàn thành mộng tưởng thống nhất Chấn Nam Thành bao nhiêu năm qua của Trần gia bọn họ, cơ hội này thật sự rất hiếm có, không nên bỏ lỡ mới được.
"Vâng..! Tộc Trưởng..! Tôi sẽ ngay lập tức chuẩn bị..!" Trần Ấn Văn vụ mừng khôn xiết.
Hắn là đã đợi ngày này từ lâu lắm rồi, ngay khi Tô gia bị tiêu diệt, hắn thấy cơ hội diệt Mang gia càng thêm rộng mở.
Chỉ là vì Mang gia có một người làm cho bọn họ hết sức kiên kỵ là Mang Ngấn Sơn, nên tạm thời chưa thể nào đem đám người Mang gia diệt đi.
Bây giờ hoàn cảnh đã khác, Mang Ngấn Sơn vì tu luyện Tam Dương Quyết đã tẩu hỏa nhập ma, Mang gia bên trong không còn nhân vật nào lợi hại cả, cũng là đã đến lúc đem Mang gia tiêu diệt rồi.
"Khoan đã..!"
"Tộc Trưởng..! Ngài còn gì căn dặn..?"
Trần Ấn Văn quay lại, trong lòng thấp thoảng bất an, hắn thật sự lo lắng vì một nguyên nhân nào đó làm cho Trần Tiêu Thiên thu hồi lại ý định tiêu diệt Mang gia, như vậy thì thật sự quá là đáng tiếc.
"Truyền lời ra bên ngoài..! Nói là ta đã đột phá Yêu Sư cảnh giới..!"
"Vâng..! Tộc Trưởng..! Tôi sẽ đi làm ngay..!" Trần Ấn Văn vui mừng quá đỗi, ngay lập tức tuân lệnh chạy ra bên ngoài.
Ý của Trần Tiêu Thiên là muốn đem tin tức này nói cho đám người Mang gia biết.
Đây là chiêu hư trương thanh thế, nếu như đám người Mang gia biết Tộc Trưởng bọn họ đã đột phá Yêu Sư, bên trong tộc lại không có Mang Ngấn Sơn tọa trấn, khi đó nhân tâm vốn bất ổn càng thêm hoảng loạn, bọn họ Trần gia có thể không cần mất bao nhiêu sức lực, liền có thể đem Mang gia tiêu diệt.
Một thông tin nhỏ, nhưng hiệu quả mang lại thì lại quá ư là lớn lao, đến tận bây giờ, hắn không phục Trần Tiêu Thiên tính toán cao xa cũng là không được rồi.
"Có thể đạt được mục đích liền tốt rồi!"
Trần Tiêu Thiên mỉm cười, hắn càng nghĩ càng cảm thấy mình quá hợp làm Tộc Trưởng của Trần gia này quá đi, luận thủ đoạn cũng như thực lực, hắn đều vượt qua những người ở Chấn Nam Thành náu quá nhiều, ngay cả tay thành chủ kia cũng không phải là đối thủ của hắn. Nuối tiếc lớn nhất có lẽ..
"Bái kiến Tộc Trưởng..!"
Trần Ấn Văn đi không không đầy vài giây, Trần Phụng Minh đã dẫn Trần Vân Thanh vào bên trong, cả hai đều ôm quyền cung kính đối với lại Trần Tiêu Thiên thi lễ.
"Cậu chính là Trần Vân Thanh..!"
Trần Tiêu Thiên phất tay một cái, để cho hai người Trần Vân Thanh đứng thẳng người lên, sau đó chăm chú nhìn Trần Vân Thanh này một chút, lên tiếng hỏi.
Một tên Yêu Sĩ tam trọng sơ kỳ, cũng không tệ lắm, nhưng còn chưa đến trình độ làm cho Trần Tiêu Thiên hắn nhớ tên.
Nguyên nhân là tên đệ tử này danh khí cũng không hề nhỏ, chuyện chống đối với lại Chấp Pháp Đường, giao ra Đại Hành Huyền Khí Kinh, làm cho Trần Tiêu Thiên hắn bắt đầu chú ý đến người này.
Cũng đã từng có thời điểm, hắn cho người muốn âm thầm đem tên Trần Vân Thanh xử lý để tránh chuyện Đại Hành Huyền Khí Kinh bị lộ ra bên ngoài, sau này vì một loạt biến cố phát sinh, Trần Vân Thanh cũng không xông ra đặt biệt danh tiếng, hắn cũng là đem tên tiểu tử này quên lãng, không nghĩ đến, hôm nay hắn lại gặp Trần Vân Thanh này ở đây.
"Hổi bẩm Tộc Trưởng.! Đệ tử chính là Trần Vân Thanh..!" Trần Vân Thanh ôm quyền cúi đầu cung kính trả lời.
Trần Tiêu Thiên người này trước đến giờ không có thiện cảm gì với hắn, từ những tin tức thu nhận được từ Trần Tú, hắn là đã biết được đến.
Có điều hắn cũng khá là bôi phục tấm lòng rộng rãi của Trần Tiêu Thiên, trước đây chính nhờ có sự cải cách của Trần Tiêu Thiên, những người không phải là Trần gia dòng chính hay chi nhánh như hắn mới có cơ hội đi vào bên trong này tu luyện, dù có thể trong lòng Trần Tiêu Thiên có ý nghĩ khác, nhưng cũng không tránh khỏi hắn cũng mang theo đôi chút biết ơn với người này.
"Trần Vân Thanh..! Cậu đã biết tội của mình chưa..!" Trần Tiêu Thiên cũng không có dây dưa lòng vòng với lại Trần Vân Thanh, ngay lập tức lên tiếng vấn tội.
Trước khi bế quan, hắn đã nói thẳng với lại cấp dưới, lần này Tân Niên Hội Võ, nhất định phải dùng mọi cách đưa hai đứa con của hắn lên Mân Việt Học Viện.
Nguyên nhân làm cho hắn trở nên sốt sắng như thế này, đó là vì một người tên Cổ Cự Cao.
Chính vì tên đó cam đoan, một khi đến được Mân Việt Quận Thành, hắn sẽ dùng năng lượng của Cổ gia, trợ giúp không điều kiện cho những đệ tử Trần Gia lần này có thể thông qua Mân Việt Học Viện khảo hạch.
Theo hắn hiểu, Cổ Cự Cao làm như vậy, hoàn toàn là muốn lấy lòng của con gái mình mà thôi.
Nhưng hắn cũng không hề phản cảm, trong lòng còn âm thầm vui mừng nữa là đằng khác, hắn biết đây là cơ hội ngàn năm có một dành cho Trần gia đệ tử khóa này nói chung, cũng như mấy đứa con của hắn nói riêng, nên là hắn phải dùng tận thủ đoạn để nắm lấy có hội khó có được này.
Nếu như không, với tu vi Yêu Sĩ nhất trọng của hai đứa con nhà hắn, hắn dù có bị điên cũng không dám đưa bọn nó lên Mân Việt Quận Thành tham gia lần này Học Viện khảo hạch.
Mọi tính của hắn dường như đều tốt cả, nhưng không ngờ lại ra cái biến số là Trần Vân Thanh này, làm cho hắn đem hôm nay phải đích thân cho người đến gọi tên này đến đây.
"Tộc Trưởng.! Vân Thanh biết lỗi..! Nếu như biết đó là nhị thiếu gia..! Dù có đánh chết Vân Thanh...! Vân Thanh cũng không dám..!" Trần Vân Thanh thân hình run lên lợi hại, trông vô cùng sợ hãi với lại khí tức của Trần Tiêu Thiên phát ra một dạng.
"Không biết..?"
Trần Tiêu Thiên hơi có chút ngạc nhiên, quay sang Trần Phụng Minh nhìn một cái, khi nhận được cái gật đầu của Trần Phụng Minh, hắn mới tin tưởng những gì mà Trần Vân Thanh nói là sự thật.
Nghĩ lại cũng phải, Trần Phủ nơi này con mình tuy danh tiếng rất là lớn, nhưng không phải là danh tiếng tốt đẹp gì, không người muốn tìm hiểu cung là điều dễ hiểu. Hơn nữa nó suốt ngày ở lại Nam Hồng Viện, người làm cha như hắn muốn gặp còn khó khăn nữa là, huống gì là những người khác.
"Vâng..! Tộc Trưởng..! Người không biết không có tội..! Xin ngài đại nhân đại lượng, bỏ qua cho đệ tử một lần..!"
Trần Vân Thanh cung kính gật đầu, mồ hôi lạnh của hắn vẫn không ngừng rơi, hai tay dâng lên Mân Việt Học Viện lệnh bài mà thân thể vẫn còn run sợ, đủ thấy hắn hiện tại sợ Trần Tiêu Thiên trị tội như thế nào.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc