- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 436: Băng Ty Võng
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
"Ha ha ha..! Lăng Tĩnh Y..! Em nói không có sai..! Thứ mà em trúng chính là Xuân Thu Phấn..! Cũng chính là do anh làm ra..!"
Ngô Mãnh Đạt đắc ý cười to, nụ cười lần này của hắn thật sự sảng khoái, nó xuất phát từ tận đáy lòng, không có giả dối như những lần trước đây nữa.
Nằng nặc muốn đi theo Lăng Tĩnh Y đến nơi đây, không phải là Ngô Mãnh Đạt hắn muốn trợ giúp Lăng Tĩnh Y cái quái gì.
Thứ mà hắn muốn là thân thể của Lăng Tĩnh Y, là muốn một lần hưởng thụ thân thể của Lăng Tĩnh Y, chà đạp cô ta một phen. Sau đó đem cô ta giết đi hay bỏ qua thì phải xem thể hiện của cô ta.
Ngô Mãnh Đạt hắn là đã cho Lăng Tĩnh Y quá nhiều cơ hội, chỉ cần cô ta ngoan ngoãn làm vợ của hắn, mọi chuyện đến đây xem như chấm dứt, hắn cũng không cần phải dỡ ra những thủ đoạn bẩn thỉu như thế này.
Nhưng mà Lăng Tĩnh Y không có biết điều, một hai muốn vì Trần Vân Thanh chống lại hắn, còn muốn gi.ết chết hắn nữa.
Đã như vậy thì không nên trách Ngô Mãnh Đạt hắn vô tình.
Hắn đã có quyết định, sau khi hưởng thụ thân thể mỹ miều của Lăng Tĩnh Y một trận thoải mái sau, liền đem cô ta giết đi, diệt trừ hậu quả.
Hắn cũng là sợ Lăng Tĩnh Y hậu trường phía sau nữa mà, vị Nguyễn Viện Trưởng kia vốn là người thích bao che khuyết điểm, nếu mà cô ta biết những gì mà hắn làm ra với Lăng Tĩnh Y ngày hôm nay, Ngô Mãnh Đạt hắn cùng Ngô gia đừng hòng nghĩ được sống an ổn.
'Chuyện lạ à nha..!' Ngô Mãnh Đạt hơi có chút nhíu mày.
Có một điều hắn chưa thông hiểu, rõ ràng hắn đã hạ Xuân Thu Phấn thời gian cũng không có ngắn, theo lẽ tự nhiên, Lăng Tĩnh Y là đã mất hết sức phản kháng từ khá lâu rồi mới phải, làm sao đến bây giờ mới phát ra triệu chứng..
Có thể là do công pháp mà Lăng Tĩnh Y đang tu hành.
'Không được..! Trước khi đem Lăng Tĩnh Y giết, phải ép cô ta nói ra bí quyết bộ Yêu Quyết mà mình đang tu hành mới được..!' Ngô Mãnh Đạt bây giờ nhìn về Lăng Tĩnh Y, càng nhìn hắn càng là tham lam thấy rõ.
Công pháp mà Lăng Tĩnh Y vừa dùng thật sự là khủng bố, nó vượt qua khỏi sự nhận biết của hắn.
Người con gái này chắc chắn đã gặp được cơ duyên lớn lao, cho nên mới có thể đạt được truyền thừa khủng bố như vậy.
Nếu như mà hắn trong tay có được loại truyền thừa này, lo vì không thể xưng bá Mân Việt Quận, lo gì không thể đứng đầu Cổ Loa Thành.
Có khi hắn có thể tái hiện lại được hùng phong của Lạc Hoàng Bệ Hạ bốn ngàn năm trâm năm trước cũng nên.
"Ngô Mãnh Đạt..! Anh đừng có nên đắc ý quá sớm..! Lăng Tĩnh Y tôi thà chết cũng sẽ không làm cho anh được như ý nguyện đâu..!"
Lăng Tĩnh Y gương mặt đỏ bừng, tuy nhiên lời nói rất là quyết tuyệt, nói xong nàng đưa thanh Long Ảnh Kiếm lên trên cổ ngọc của mình, ý định rất là rõ ràng, nàng thà tự sát để bảo tồn trong trắng, chứ tuyệt đối không thể nào để cho Ngô Mãnh Đạt làm nhục.
"Xẹt..!"
"Không được..!"
Ngô Mãnh Đạt lấy hết tốc độ chạy nhanh về phía Lăng Tĩnh Y, muốn ra tay đem thanh kiếm trên tay của Lăng Tĩnh Y cướp đi, không thể để cho Lăng Tĩnh Y chết đi được.
Lăng Tĩnh Y muốn tự sát để giải thoát tất cả.
Chuyện này làm sao có thể được như Lăng Tĩnh Y nghĩ như vậy được.
Vì có thể đưa Lăng Tĩnh Y vào tròng, vì có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, Ngô Mãnh Đạt hắn là phải bỏ ra biết bao nhiêu tâm huyết cùng trí tuệ.
Khi mà hắn chưa hưởng dụng được cơ thể của Lăng Tĩnh Y, tuyệt đối là không thee nào để cho Lăng Tĩnh Y được chết.
Thêm một điểm nữa là truyền thừa trong tay của Lăng Tĩnh Y quá mức quan đối với lại Ngô Mãnh Đạt hắn đây, vinh hoa phú quý, công danh lợi ích, dương danh thiên hạ.
Tất cả những ước mơ của hắn đều là ký thác cả vào trên người của Lăng Tĩnh Y, cô ta quan trọng đến như vậy, hắn làm sao có thể để cho cô ta chết đi cho được.
"Ân..! Có nguy hiểm..!"
Đang chạy đến được nữa đường để ngăn cản Lăng Tĩnh Y tự sát, bỗng nhiên Ngô Mãnh Đạt hơi chậm lại tốc độ, Linh Lực trải rộng ra toàn thân, đề phòng mọi biến cố cùng bất trắc có thể xảy ra.
Đây là vừa rồi giác gian thứ sáu báo hiệu cho hắn biết có khả năng có nguy hiểm, đây là loại thiên mà ở Mân Việt Quận Thành chỉ có Ngô Mãnh Đạt hắn mới có được, cũng nhờ loại trực giác này đã nhiều lần giúp đỡ cho hắn tránh khỏi nguy hiểm, chuyển nguy thành an, nên hắn khá là tin tưởng vào loại trực giác này.
Sau khi thả chậm bước chân, nhìn về phía Lăng Tĩnh Y bên kia, hắn càng là nắm chắc ý nghĩ của mình là đúng, Lăng Tĩnh Y hiện bây giờ cả người tuy nóng sốt đỏ bừng, tuy nhiên ánh mắt bên trong lại khá thanh minh, không có giấu hiệu nào cho thấy cô ta giống như bao nhiêu người khác trúng phải Xuân Thu Phấn liền mất hết lý trí cả.
"Xẹt..! Oong...Ong...Ong..!!"
"Rầm ...Rắc... Phốc..!"
"Quả nhiên..!"
Quả nhiên là không có nằm ngoài dự đoán của Ngô Mãnh Đạt hắn, Lăng Tĩnh Y vốn không có sao cả, cô ta làm nhiều như vậy trò, diễn nhiều như vậy kịch, chẳng qua là muốn cho hắn sập bẫy, sau đó một chiêu đem hắn kết liễu.
Tâm cơ của Lăng Tĩnh Y này cũng thật sự là quá thâm trầm đi.
"Ngô Mãnh Đạt..! Anh có nhận ra được tính toán của tôi thì thế nào..? Anh cuối cùng cũng phải bại..!"
Lăng Tĩnh Y hiện bây giờ hoàn toàn không có chuyện gì, gương mặt trắng noãn như mỡ đông, thần thái bình tĩnh tự tin, so với lại trước đây không lâu khô nóng cùng tuyệt vọng cứ như là hai người hoàn toàn khác nhau.
Nàng bây giờ hoàn toàn tự tin, nàng nắm mọi lợi thế trong tay để có thể đem Ngô Mãnh Đạt giết đi, tuy Ngô Mãnh Đạt không được như ý muốn của nàng là tiến gần thêm chút nữa để nàng một kiếm lấy đi cái đầu của y, tuy nhiên một chiêu vừa rồi của nàng đã đem Hắc Kim Giáp trên người của Ngô Mãnh Đạt hủy đi.
Đã không có bộ hộ giáp kia, nàng không tin Ngô Mãnh Đạt còn có thể chống lại một chiêu kiếm tiếp theo của nàng.
"Cô..Cô làm sao có thể hóa giải được Xuân Thu Phấn..?" Ngô Mãnh Đạt ôm ngực đứng lên cất tiếng hỏi.
Lăng Tĩnh Y đã trúng Xuân Thu Phấn, cái này không thể nào qua mặt được hắn được, những người trúng Xuân Thu Phấn biểu hiện ra bên ngoài như thế nào, đều có đặt tính của nó.
Thông thường một người nếu đã trúng Xuân Thu Phấn, không có thuốc giải hay dùng người khác gia'o hoan, như vậy chỉ có một con đường chết.
Thuốc giải của Xuân Thu Phấn hiện nay hắn đang nắm trong tay, Lăng Tĩnh Y chẳng thể nào lấy được nó để hóa giải Xuân Thu Phấn cả.
Còn chuyện cô ta quan hệ với lại người khác để giải Xuân Thu Phấn lại là không thể nào.
Chuyện này thật sự hắn không thể nào nghĩ thông dược a.
"Xẹt..!"
"Xuống bên dưới Âm Minh Giới hỏi Minh Vương đi, ông ta sẽ nói cho anh biết..!"
Lăng Tĩnh Y thi thì ra Kim Long Kiếm Pháp, một lần nữa bay đến tấn công Ngô Mãnh Đạt, thề là một chiêu kiếm này phải đưa Ngô Mãnh Đạt vào chỗ chết.
Nàng Lăng Tĩnh Y là có trúng Xuân Thu Phấn không hề sai, tuy nhiên nàng cũng có cách để đem loại độc này hóa giải đi.
Xuân Thu Phấn đối với người khác có thể nói là thiên hạ kỳ độc, tuy nhiên trong mắt nàng, Xuân Thu Phấn chỉ là loại độc hạnh bét không hơn không kém, nàng có trên một trăm cách khác nhau có thể đem loại Xuân Thu Phấn này hóa giải đi.
Đương nhiên, đây là bí mật của nàng, nàng sẽ không có đi nói ho người khác biết, nhất là một tên tiểu nhân vô sĩ như Ngô Mãnh Đạt này.
"Xẹt..! Vèo... Xẹt..!"
Thân ảnh của Lăng Tĩnh Y lao đến nữa đường cũng là lúc Ngô Mãnh Đạt xuất thủ, chỉ thấy trong tay của hắn không biết khi nào đã xuất hiện một ống sáo bằng ngọc màu trắng, Ngô Mãnh Đạt ấn động vào một nút cơ quan, đầu ống sáo liền phát ra một chiếc lưới màu trắng, đem đang lao đến Lăng Tĩnh Y bao vây lại.
"Nguy hiểm..! Đây là Băng Ti Võng..!"
Lăng Tĩnh Y nhìn bao quanh mình lớp lưới màu trắng này, nàng là giật mình biến sắc, không còn thong dong tự tin như trước đây nữa.
Băng Ty Võng!
Đây là một loại Yêu Binh đặt trưng của Băng Ty Môn ở tại Hoa Mỹ Vương Quốc. Băng Ty Môn này là một đại môn phái đứng đầu Nam Hoang Chi Địa, tuy bên trong tông môn không có nhiều Yêu Vương cường giả, nhưng rất ít người dám đi trêu chọc bọn chúng.
Nguyên nhân là vì Băng Ty Môn có trong tay Băng Ty Tằm, một loại phụ trợ hình Yêu Thú.
Đặt biệt, tơ tằm do chúng nó thải ra vô cùng bền bỉ cũng như khó phá hủy.
Băng Ty Môn lợi dụng tơ tằm của Băng Ty Tằm, làm ra một loại đặt sản Yêu Binh, gọi là Băng Ty Võng, chính là thứ mà Ngô Mãnh Đạt vừa rồi quăng ra để đem nàng giam cầm lại đây.
Trên Nam Hoang Chi Địa này, Băng Ty Võng của Băng Ty Môn uy danh hiển hách, không người nào dám khinh thường, từ trước đến nay, nếu đối thủ bị Băng Ty Võng bao vây, đồng cấp bậc mà nói, đối phương chắc chắn là không thể nào phá hủy nó rời đi.
Băng Ty Võng mà Ngô Mãnh Đạt lấy ra đối phó với nàng tuy cấp bậc cũng chỉ là Tam Giai Hạ Phẩm Yêu Binh, thế nhưng như vậy cũng đã quá đủ, nàng thật không có cách đem nó phá hủy để mà rời đi ra bên ngoài.
"Xẹt...!"
"Hiểu biết không tệ, đây chính là Băng Ty Võng..!"
Không cho Lăng Tĩnh Y bất kỳ cơ hội nào có thể trở mình được, ngay sau khi xuất ra Băng Ty Võng đem Lăng Tĩnh Y giam cầm lại, Ngô Mãnh Đạt lấy tốc độ cực kỳ nhanh tiến lại gần Lăng Tĩnh Y, dùng Định Thân Thủ Pháp đem Lăng Tĩnh Y khống chế lại, không để cho nàng ta làm ra bất kỳ hành động nào khác.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc