- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 123: Hồng Môn Yến!
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
Lần này nàng hứa với bản thân, phải tu hành thật tốt, phải dùng tốc độ nhanh nhất vượt qua thiếu gia. Có như vậy, nàng mới có thể bảo hộ tốt cho ngài ấy. Mới có thể trả được ân nghĩa sâu đậm mà thiếu gia dành cho nàng.
"Nha đầu ngốc! Bảo vệ cho mình trước đi cái đã!" Trần Vân Thanh lắc đầu mỉm cười nói nhỏ.
Hắn vốn chỉ muốn trả lại ân tình của Ngô Tiểu Diễm đối đãi với hắn trong thời gian qua mà thôi, cũng không thật sự hy vọng cô nàng ta sẽ giúp được gì cho hắn, cô ta không bị người khác ức hiếp, đó là hắn đã cảm ơn trời phật rồi.
"Trần Khánh Ly tên khốn kiếp nhà mày! Ân oán của chúng ta cũng nên kết thúc rồi!"
Điều dưỡng một chút ổn định lại hơi thở cùng khí huyết trong cơ thể, Trần Vân Thanh nhìn ra bên ngoài mặt trời cũng đã ngã về chiều, như không có gì bất ngờ xảy ra, Trần Lạc Phong kia cái lễ mừng mình đột phá Yêu Giả cửu trọng cũng là nên diễn ra rồi.
Nghe Trần Hải tên kia nói, lúc đó sẽ có rất nhiều anh hào của Hỏa Kế Phòng đến chúc mừng Trần Lạc Phong.
Người mà hắn muốn sát nhất Trần Khánh Ly nghĩ cũng đã về chung vui với lại Trần Lạc Phong, Trần Vân Thanh hắn cũng nên hành động là vừa rồi.
...
Hỏa Kế Phòng! Chính Sảnh!
Đây là một cái rất lớn đại đường, có thể chứa không ít hơn hai mươi bàn tiệc, hai ba trăm người đứng chung nơi này vẫn còn rộng chán.
Phía sau Chính Sảnh có một cái trang viên phòng ốc được thiết kế vô cùng đẹp mắt, so với lại những khu biệt thự của Địa Cầu chỉ có hơn mà không có kém.
Nơi đây Chính Sảnh cùng trang viên chính là nơi ở cũng như làm việc của Trần Hộc! Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ cảnh giới, một vị quản sự của Trần Phủ, được phái đến Hỏa Kế Phòng nơi đây trấn giữ!
Trần Hộc đồng thời cũng là chân chính chưởng khống giả của Hỏa Kế Phòng nơi đây, những tên như Trần Lạc Phong cũng như Trần Khánh Ly đám người, tuy mang danh lão đại này lão đại này lão đại nọ, nhưng trong mắt của những người như Trần Hộc, đó chẳng qua chỉ là mấy con khỉ nhảy nhót lên xuống không có chút thú vị gì mà thôi.
Chiều này, Chính Sảnh nơi này thật sự đông vui, trừ vị đại thần Trần Hộc cũng như những trường hợp bất khả kháng ra, những tên Yêu Giả lục trọng sơ kỳ cảnh giới trở lên tại Hỏa Kế Phòng đều là tụ tập lại nơi đây theo lời mời của lão đại Trần Lạc Phong.
Dù không có nói trắng ra, nhưng trong lòng mọi người đều là biết rõ ràng, hôm nay Trần Lạc Phong mời bọn họ đến Chính Sảnh nơi đây, là vì Trần Lạc Phong đã đột phá thành công Yêu Giả cửu trọng sơ kỳ cảnh giới mà đến, cũng là vì muốn nhận được nhiều lời tung hô có cánh của mọi người cho nên mới có cái tiểu lễ hội như chiều hôm nay.
"Đã đến thời gian rồi..! Làm thế nào Trần Lạc Phong sư huynh còn chưa có xuất hiện vậy nhỉ?"
Tại vị trí bàn tiệc kế cuối, Yêu Giả lục trọng trung kỳ Trần Cổn của Vệ Sinh Thất hết nhìn bàn tiệc sơn hào hải vị cho đến liếc lên trên nhìn vị trí chủ vị không có bóng người trên kia, lên tiếng hỏi mấy tên Yêu Giả lục trọng bên cạnh mình đây, trong giọng nói có chứa không ít bất mãn.
Hắn đương nhiên là bất mãn rồi, sáng hôm nay sau khi nhận được giấy mời từ Trần Lạc Phong, vì nghĩ đến chiều nay sẽ được chén một bữa sơn hào hai vị no nê, nên buổi trưa hắn mới không ăn cái gì cả, để bụng đói như thế này đến Chính Sảnh dự tiệc.
Kết quả, hắn là chờ rồi lại chờ, đã qua gần cả tiếng thời gian rồi nhưng Trần Lạc Phong vẫn không thấy bóng dáng tăm hơi đâu cả, làm cho hắn hiện tại đói bụng cồn còn.
Dù trước mắt mình đây có sơn hào hải vị cũng không có được ăn, loại cảm giác này khó chịu phải biết a.
"Không có gì! Có thể là Lạc Phong sư huynh muốn chuẩn bị kỹ càng một chút trước khi xuất hiện mà thôi!" Trần Phóng! Yêu Giả lục trọng hậu kỳ lâu năm, cũng từng được mời đi tham dự không ít những cái loại tiệc tùng như thế này, mỉm cười nhàn nhạt lên tiếng.
Gọi là chuẩn bị kỹ càng, theo hắn thấy đây chỉ là làm màu là chính, cũng có thể là ra oai phủ đầu với lại đám thuộc hạ bên dưới như đám người mình đây. Không! Phải nói là với mấy vị Lão đại của các phòng ban bên dưới mới đúng.
Hắn nghe nói thời gian gần đây có một số vị lão đại khá là bất mãn với lại Trần Lạc Phong, nguyên nhân theo như hắn điều tra được đến là vì Trần Lạc Phong đã cho người cắt xén đi phần lớn Nội Khí Đan hàng tháng phân bổ cho Hỏa Kế Phòng, nhét nó vào túi riêng, những người này đang có ý định liên hợp lại, đem Trần Lạc Phong đá xuống bên dưới.
Có thể vì nghe được phong thanh này, cho nên Trần Lạc Phong mới làm ra cái buổi yến tiệc như ngày hôm nay, đây có thể xem như là Hồng Môn Yến cũng không quá.
Cũng may hắn là đã chuẩn bị kỹ càng trước khi đến đây, ăn uống cũng no say không sợ đói khát như những người khác, cũng có thể bình tâm tịnh khí xem kịch hay được rồi.
"Bọn mày nói xem, cái vị Trần Khánh Ly của Chứa Củi Thất sao không thấy xuất hiện. Những người của Chứa Củi Thất cũng vơi đi không ít a!" Trần Cổn không đủ tinh tế để phát hiện ra điều bất ổn gì trong câu trả lời vừa rồi của Trần Phóng.
Hắn quan sát một hồi tại bàn tiệc chính vị phía trên, không có bóng dáng của Trần Khánh Ly đâu, thay thế vị trí của Trần Khánh Ly là một tên thanh niên lạ hoắc lạ hơ, hắn chưa từng gặp bao giờ.
Đây là một chuyện rất là kỳ quái a, như ai cũng biết, Trần Khánh Ly sáng vừa rồi còn là lão đại của Chứa Củi Thất, còn là một con chó rất trung thành của Trần Lạc Phong, hôm nay Trần Lạc Phong khoản đãi yến tiệc, người như Trần Khánh Ly là không thể nào vắng mặt cho được.
Còn nữa, hắn quan sát thấy bàn tiệc gần cuối hắn một chút là không có bóng người, đây vốn dĩ là để cho người của Chứa Củi Thất đến dự.
Trong đó có những tên mà hắn quen biết như Trần Phú, Trần Hải, Trần Phi, Trần Ánh các loại, đều là đại cao thủ đứng đầu của Chứa Củi Thất, cũng là không có thấy đâu.
Trong này là có chuyện gì? Không lẽ chỉ qua mấy tiếng đồng hồ buổi trưa thôi, Chứa Củi Thất xảy ra đại sự gì mà hắn không được biết.
"Người ngồi tại vị trí trên kia thuộc về Chứa Củi Thất lão đại mới của chúng tôi, tên là Trần Khang! Trần Khang sư huynh không lâu trước đây đã đánh bại Trần Khánh Ly, nắm lấy lão đại vị trí, hiện tại anh ấy là lão đại mới của Chứa Củi Thất chúng tôi!" Trần Hoa ngồi một mình, rất là không có tư vị gì, nên hắn quyết định đi qua bên đám người Trần Cổn này nhập hội cho đông vui, tình cờ nghe câu hỏi của Trần Cổn, thế nên liền là lên tiếng giải thích nói.
Nhắc đến Trần Khang người này, Trần Hoa trong lòng không khỏi sinh ra một tia kính ý.
Mấy tháng trước đây Trần Khang vốn là một tên không mấy nổi bật Yêu Giả lục trọng, chẳng có ma nào chú ý đến một người như Trần Khang.
Nhưng thoắt một cái, y liền đã trở thành Yêu Giả bát trọng hậu kỳ, còn lấy tuyệt đối thực lực đem lão đại trước đây của hắn Trần Khánh Ly đánh bại.
Nghe Trần Khang nói ra nguyên nhân bọn họ mới biết, hóa ra Trần Khang đã là một cái Yêu Giả thất trọng hậu kỳ từ lâu, sở dĩ không có hiển thị ra thực lực để lấy cái lão đại vị trí từ tay của Trần Khánh Ly, chẳng qua là vì y sợ kẻ thù của mình tìm đến tính sổ, nên mới tại Chứa Củi Thất ẩn dấu tu vi nhẫn nhục hai năm trời.
Hôm nay sở dĩ Trần Khang không muốn ẩn nhẫn nữa, đó là vì y đã đột phá thành công Yêu Giả bát trọng hậu kỳ, đã có đủ thực lực để chống lại kẻ địch của y, nên không cần thiết ẩn nhẫn nữa.
Một người đại cao thủ, cam tâm hạ mình làm chân chạy suốt hai năm trời, dù bị đánh mắng, cũng là không có phát, loại công phu ẩn nhẫn kinh thế này, Trần Hoa hắn tự nhận mình làm không có được.
Thế nên trong hàng Ngoại Viện, hắn kính nể nhất chính là người này, sau khi Trần Khánh Ly bị ngã, hắn cũng là không một chút do dự đầu nhập vào Trần Khang, hiện tại hắn cũng rất được Trần Khang tín nhiệm, bên trong Chứa Củi Thất này, trừ Trần Khang lão đại ra, hắn chính là lão nhị.
Còn về Trần Phú, hắn nghe nói sáng nay y là dẫn một số huynh đệ đi tìm đám người thuộc hạ cùng nha hoàn của Trần Vân Thanh tính toán nợ nần mà Trần Vân Thanh đã vay của y.
Không lâu trước hắn nhìn thấy Trần Phú cùng một đám người của Diễn Võ Trường rời khỏi Trần Phủ, không có tổn thất gì, có thể Trần Phú đã báo được mối thù thành công.
Còn những người đi theo Trần Phú như Trần Hải kia, từ trưa đến nay, hắn đúng là chưa từng nhìn đến bọn chúng xuất hiện, cũng không biết mấy người này đã đi đâu nữa.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc