- Trang chủ
- Tuyệt Thế Vũ Thần
- Chương 671: Thương Thiên Vũ Hồn
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Tịnh Vô Ngân
- Đế Lăng thật cuồng ngạo!
Mọi người nhìn thân ảnh trên chiến đài, lòng cũng chấn động. Đế Lăng thật quá ngông cuồng, căn bản không nhìn Quân Mạc Tích, dù thực lực Quân Mạc Tích cường đại như thế, Hạo Nhiên Chính Khí cùng Bất Tử Vũ hồn cũng là thủ đoạn thần thông vô cùng lợi hại. Nhưng Đế Lăng hoàn toàn không để ý tới Quân Mạc Tích.
Trong mắt Đế Lăng, giống như chỉ có Đoàn Vô Đạo.
- Được hay không, đánh qua mới biết!
Quân Mạc Tích nhàn nhạt nói, thấy Đế Lăng cuồng phóng, Quân Mạc Tích vẫn rất bình tĩnh.
- Chiến, đương nhiên, ngươi ra tay đi!
Đế Lăng chắp tay đứng, tự tin, đúng là tự tin mãnh liệt. Giống như là không ai có thể chiến thắng hắn.
Trên người Quân Mạc Tích, Hạo Nhiên Chính Khí màu vàng phóng lên cao, cuồng mãnh gào thét, nhấc chân, Quân Mạc Tích biến mất tại chỗ, trực tiếp xuất hiện tại trước người Đế Lăng, cơn lốc chính khí khủng bố cuồn cuộn mà ra.
Rốt cuộc, trên người Đế Lăng đã phóng ra khí thế đáng sợ, khí phách, Thương Thiên chi ý đáng sợ.
Bàn tay xuất ra, Đế Lăng mạnh mẽ rung lên, đánh thẳng về phía Hạo Nhiên Chính Khí, không chút sợ hãi.
Bàn tay xuyên qua Hạo Nhiên Chính Khí, đâm tới Quân Mạc Tích. Quân Mạc Tích chỉ cười lạnh, một luồng thiên địa chính khí trở nên điên cuồng, không sợ hãi. Hắn thậm chí không để ý tới bàn tay của Đế Lăng đang đánh về phía mình, chỉ đánh ngược về Đế Lăng.
- Ồ!?
Đế Lăng khẽ nhíu mày, nhưng sau đó, hắn liền rung tay thu hồi lại, Hạo Nhiên Chính Khí kia cũng trở nên cuồng bạo.
- Hạo Nhiên Chính Khí, xông phá thiên địa.
Quân Mạc Tích gầm lên một tiếng, lực lượng bài sơn hải đảo, thiên địa đại thế xung quanh mang theo Hạo Nhiên Chính Khí ập về phía Đế Lăng.
- Hừ!
Đế Lăng hừ lạnh một tiếng, quần áo trên người điên cuồng phập, chân nguyên khủng bố ngút trời, không gian xung quanh giống như cũng bị một chưởng này nắm giữ, điên cuồng gào thét. Lực lượng cả mảnh không gian này đánh về phía Hạo Nhiên Chính Khí bài sơn hải đảo bên kia.
Rầm!
Tiếng va chạm kinh khủng truyền ra, không gian kịch liệt chấn động, tại nơi hai người va chạm nổi lên từng trận gió lốc.
Quân Mạc Tích liên tục lùi ba bước, mà Đế Lăng thì một bước cũng không lùi, vẫn đứng đó, trên người tràn ngập bá đạo, không ai sánh bằng.
- Ta nói rồi, ngươi không phải là đối thủ của ta, muốn dựa vào Bất Tử Vũ hồn để liều mạng với ta, ta không ngu như vậy đâu!
Đế Lăng nhàn nhạt nói. Mới vừa rồi, Quân Mạc Tích dùng thân thể liều mạng, tùy ý để hắn công kích, đồng thời lấy Hạo Nhiên Chính Khí cường đại công kích hắn, chính là vì Quân Mạc Tích dựa vào Bất Tử Vũ hồn. Đế Lăng sẽ không liều mạng với người ta, nếu bị thương, hắn khẳng định sẽ không khôi phục nhanh như Quân Mạc Tích.
- Không ai có thể đánh bại người có Thương Thiên huyết mạch như ta. Hiện tại, ta cho ngươi thưởng thức một chút về sự lợi hại của Thương Thiên huyết!
Đế Lăng vừa nói, một luồng huyết mạch chi khí kinh khủng cuồn cuộn mà động, khí chất đồ diệt Thương Thiên từ trên người hắn phóng lên, chân nguyên điên cuồng gào thét, cường đại tới vô cùng tận.
- Thật lợi hại, khó trách Đế Lăng được người ta cho là thiên tài mạnh nhất Tuyết Vực!
Mọi người khiếp sợ, Đế Lăng này thật đáng sợ, chỉ khí tức thôi cũng đã làm cho tâm thần người ta run rẩy, muốn phủ phục.
Giơ bàn tay lên, Đế Lăng nắm lại, không gian dường như bị bóp lại, trên nắm tay mang theo khí tức Thương Thiên bá đạo.
- Quân Mạc Tích, ngươi có Bất Tử Vũ hồn, ta liên cho ngươi nếm thử uy lực của diệt Thương Thiên của ta!
Đế Lăng nhảy qua, đấm một quyền, tiếng ùng ùng vang lên, không gian khuấy động, giống như lực lượng vô cùng tận đều hội tụ trong một quyền này, cường đại tới cực hạn.
- Thiên địa hạo nhiên, chính khí bất diệt!
Quân Mạc Tích nhìn một đấm kinh khủng kia, không sợ không hãi, hắn hội tụ lực lượng Hạo Nhiên Chính Khí vô cùng tận đối cứng với một quyền kia.
Tiếng nổ ùng ùng vang lên, cánh tay của Quân Mạc Tích bị đánh tả tơi, quyền của Đế Lăng, muốn đồ diệt Thương Thiên.
Nhưng chân mày Quân Mạc Tích chưa từng nhíu lại, tay trái mang theo Hạo Nhiên Chính Khí cuồn cuộn giết ra, không có nửa điểm dừng lại. Mà cánh tay phải bị thương kia cũng điên cuồng khôi phục, tốc độ khôi phục như cũ làm người ta tê dại, khôi phục quá nhanh.
- Vô dụng!
Đế Lăng lạnh lùng nói, cánh tay trái đều là lực Thương Thiên đáng sợ, đưa tay chọi cứng với công kích của Quân Mạc Tích, Đế Lăng không có nửa điểm phản ứng.
Không tin, Quân Mạc Tích không tin, hai tay rung lên, Quân Mạc Tích ngửa đầu, Hạo Nhiên Chính Khí vô cùng vô tận hóa thành hình rồng, điên cuồng hội tụ vào trong hai tay, mơ hồ lộ ra hình cự long rống giận.
Ầm!
Quả đấm của Đế Lăng đánh lên người Quân Mạc Tích, Quân Mạc Tích rên lên một tiếng, thân hình kịch liệt run rẩy, hắn cắn răng, không lui nửa phần, tùy ý để Đế Lăng phá nát thân thể, lại điên cuồng khôi phục, lực lượng Bất Tử Vũ hồn, là bất tử chi ý.
- Chính khí tụ Long tượng, rống giận đi!
Quân Mạc Tích hét lớn một tiếng, cự long do Hạo Nhiên Chính Khí vô cùng tận hóa thành, lại hóa thành cự tượng, đánh về phía Đế Lăng.
- Rầm, rầm rầm…
Thiên địa run rẩy, cự long cự tượng đẩy lui thân hình Đế Lăng, làm hắn rên lên một tiếng, nhưng ánh mắt vẫn lạnh băng.
- Đặc sắc, quá đặc sắc!
Mọi người nhìn chằm chằm lên chiến đài, không dám bỏ lỡ nửa khắc. Bất Tử Vũ hồn, chính khí tụ long tượng, thật là đáng sợ. Tùy ý để Đế Lăng công kích, không đi ngăn cản, bởi vì hắn có Bất Tử Vũ hồn, lại lấy chính khí tụ long tượng phản kích, đánh lui Đế Lăng.
Dù Quân Mạc Tích có thực lực Huyền Vũ cảnh tầng tám đỉnh phong, nhưng loại thực lực khủng bố này, dù là Huyền Vũ cảnh tầng chính bình thường cũng bị giết chết. Nhưng Đế Lăng chỉ bị thương nhẹ, hai người đều rất đáng sợ.
Đế Lăng đưa thay khẽ lau khóe miệng, sau khí nhìn xuống, đã thấy một giọt máu tươi.
Thả vào trong miệng, Đế Lăng liếm liếm chút máu kia, trong mắt tràn ngập tà quang.
- Tốt lắm, Bất Tử Vũ hồn, không hổ là Vũ hồn cường đại thần bí, nhưng bây giờ, ta cho ngươi biết một chút, Thương Thiên huyết, Thương Thiên Vũ hồn!
- Rầm!
Lời Đế Lăng vừa ra, trên thân hắn như có một luồng Thương Thiên chi ý cuộn trào, mà Quân Mạc Tích lại cảm thấy căng thẳng, giống như bị lực lượng kinh khủng áp bách, không gian trên chiến đài, cả thiên địa cũng như đang run rẩy, lấy Đế Lăng làm trung tâm mà run rẩy.
- Thương Thiên Vũ hồn, vô ảnh vô hình, lợi dụng lực Thương Thiên, thiên địa cũng nắm trong tay!
Quân Mạc Tích nhạt nói, giờ phút này, hắn giống như đang đứng trong không gian thế giới của người khác.
- Thì ra ngươi cũng biết, có Bất Tử Vũ hồn, ngươi là bất tử, nhưng mà, lực lượng của ngươi vĩnh viễn không thể nào thắng ta!
Đế Lăng bước ra một bước, hai đấm nắm chặt, lực Thương Thiên áp lên thân thể Quân Mạc Tích, quả đấm của hắn lao ra, vô số gợn sóng tràn về phía Quân Mạc Tích, theo quả đấm của hắn mà đi.
- Long Tượng cự lực!
Quân Mạc Tích gầm lên một tiếng, lực lượng long tượng kinh khủng điên cuồng trào ra, nhưng dưới sự bao phủ của Thương Thiên Vũ hồn, lực lượng của hắn bị áp chế, nhưng lực Thương Thiên của mình lại điên cuồng tăng lên, thiên địa đại thế được hắn sử dụng.
- Rầm!
Lực lượng khủng bố đánh lên người Quân Mạc Tích, đánh cho Quân Mạc Tích bay ra ngoài. Đồng thời, một luồng lực lượng không gian như trói chặt lấy Quân Mạc Tích. Đế Lăng vọt tới, lại đánh ra một quyền, lạnh nhạt nói:
- Ta muốn nhìn Bất Tử Vũ hồn của ngươi có thể kiên trì được bao lâu!
- Vì cái gì ta phải kiên trì!?
Quân Mạc Tích nhàn nhạt cười, nói:
- Trận này, ta nhận thua!
Thân hình nhẹ nhàng rơi xuống, vẫn rất phong độ như thế, không chút để ý tới thắng bại.
- Dù ngươi nói rất cao ngạo, nhưng nhất định là ngươi rất hận Bất Tử Vũ hồn của ta a, làm thế nào cũng không giết chết ta!
Quân Mạc Tích cười một tiếng, sau đó quay người rời đi, trở lại mép chiến đài. Bại chính là bại, thực lực của Đế Lăng thực sự cường đại hơn hắn, nhưng hắn có Bất Tử Vũ hồn, dù Đế Lăng lấy thực lực áp chế, nhưng không uy hiếp được hắn, không trói buộc được hắn.
- Thấy rõ thực lực của hắn chưa?
Quân Mạc Tích cười hỏi Lâm Phong bên cạnh mình. Lâm Phong gật đầu, lực Thương Thiên của Đế Lăng, quá đáng sợ.
- Thấy rõ là tốt! Ta còn nhờ ngươi báo thù mà!
Quân Mạc Tích cười nói, bại đối với hắn không trọng yếu, hết sức mình là được. Thắng bại cũng là chuyện tự nhiên, không ai có thể mãi chiến thắng, dù ngươi là thiên tài trác tuyệt, cuối cùng cũng sẽ có người còn thiên tài hơn cả ngươi.
- Ta tận lực!
Lâm Phong gật đầu, ánh mắt lóe lên, Đế Lăng này, cũng không phải dễ đối phó như vậy.
Sau trận chiến này, cũng có ý nghĩa là Đế Lăng bước chân vào tốp ba, về phần Quân Mạc Tích, có lẽ hắn ở thứ ba, cũng có thể là thứ tư, còn phải xem hắn và Lâm Phong có thể đánh nhau hay không.