- Trang chủ
- Huyền Thiên Tôn Đế
- Chương 811: Hầu Phi khiêu khích (1)
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả:
Thứ hai, huyền lực bên trong cơ thể của bọn họ, đều bị hạn chế nghiêm trọng, gần như rất khó có thể điều động.
Hai điểm này, vẫn không tính là gì cả.
Mấu chốt là cuối cùng, trong Lam Quang Cảnh này, khắp nơi đều là dải ánh sáng bảy màu chớp động ở trong hư vô. Một khi bị quét trúng, bọn họ sẽ bị đào thải loại bỏ.
- Đáng chết, đi tới cho ta!
Ở trong Lam Quang Cảnh giống như keo dính người này, từng võ giả đều gầm thét giận dữ, hai tay đánh vào hư không trước mặt. Thậm chí không ít người đều lấy ra vũ khí của từng người, nỗ lực ở trước người, chém ra một con đường.
Không thể không nói, phương pháp này vô cùng có hiệu quả. So với bọn họ không ngừng nỗ lực vọt tới trước, dùng ít sức hơn rất nhiều. Nhưng bước chân bọn họ vẫn nặng nề.
Từ bên ngoài nhìn lại, từng võ giả ở trong Lam Quang Cảnh, lại giống như trên lưng mang theo vỏ rùa nặng nề. Mỗi một người đi thong thả, giống như gặp phải vũng bùn lầy.
Một tuyển thủ đã ngoài hai mươi tuổi, đột nhiên liếc mắt nhìn về phía bên trái, chỗ có dải ánh sáng bảy màu hiện lên.
- Không tốt. Nhanh!
Hắn lập tức nổi giận gầm lên một tiếng. Thân thể hắn cứng rắn hoạt động tiến về phía trước nửa thước, liều chết tránh khỏi dải ánh sáng bảy màu.
Hắn há miệng thở phì phò từng hơi, gương mặt đỏ lên. Ngay cả lực bú sữa mẹ hắn cũng đã sử dụng ra. Toàn thân đổ mồ hôi giống như mưa, suy yếu không thôi.
Nhìn về phía trước, hắn cười khổ không thôi.
Khoảng cách ngàn mét, hắn mới đi được hơn mười thước mà thôi.
Chỉ có điều...
Hắn đã coi như là may mắn.
Ở chỗ cách hắn không xa, một gã tuyển thủ khác lại không có vận tốt như hắn. Cho dù đã dùng hết toàn lực, người đó vẫn bị dải ánh sáng bảy màu quét trúng, trong nháy mắt truyền tống ra ngoài Lam Quang Cảnh.
Thất bại!
Ầm! Ầm! Ầm!...
Bên ngoài Lam Quang Cảnh, từng tuyển thủ, rơi xuống trên mặt đất, bị đào thải ra khỏi đó.
Ầm! Ầm! Ầm!...
Trong Lam Quang Cảnh, từng tuyển thủ lại điên cuồng thi triển lực lượng mạnh nhất của mình, khó nhọc tiến về phía trước.
- Vòng sát hạch thứ hai này cũng quá khó khăn đi?
- Tiếp tục như vậy, cuối cùng sẽ có bao nhiêu người có thể thông qua sát hạch?
- Đây là sát hạch của Lam Quang Cảnh sao? Đáng sợ!
gia trưởng và các võ giả ở bên ngoài nhìn Lam Quang Cảnh, tất cả đều thì thào tự nói. Bọn họ trợn mắt há hốc mồm.
Mà những học viên cũ, trong lòng cũng tồn tại sự kiêng kỵ. Bọn họ cảm thấy may mắn, thời điểm bản thân mình năm đó sát hạch, không gặp phải hạng mục sát hạch biến thái như vậy.
Lúc này thời gian còn chưa tới nửa nén hương, đã có gần nghìn người bị đào thải loại bỏ. Trong đó một người đi ở đằng trước, cũng chỉ là ở trong Lam Quang Cảnh ngàn mét, đi qua được khoảng hai trăm mét mà thôi.
Chỉ là một phần năm khoảng cách, lại có hơn một nghìn người bị đào thải. Xác suất đào thải như vậy, quả thực có thể nói là biến thái.
Ngay vào lúc này...
- Được rồi, thời gian một nén nhang đã qua. Những tuyển thủ lúc trước ở vòng sát hạch thứ nhất, đạt được thời gian từ một canh giờ đến hai canh giờ, tiến vào Lam Quang Cảnh.
Âm thanh vang dội của Thanh Phong, lại vang lên ở trong thiên địa.
Những tuyển thủ tạm thời còn chưa có tiến vào Lam Quang Cảnh, thấy rõ dáng vẻ thảm khốc của những người lúc trước, đã sớm kinh hồn bạt vía. Hiện tại nghe được âm thanh của Thanh Phong, tâm thần mỗi người đều run lên.
- Diệp thiếu, ta đi vào trước.
Trên mặt La Thành cũng lộ ra vẻ khẩn trương.
Có thể không khẩn trương được sao? Đợt sát hạch thứ hai này, so với vòng thứ nhất, chỉ từ mắt thường nhìn thôi, đã thấy khó khăn lại không nhỏ hơn tí tẹo nào.
- Không cần khẩn trương.
Diệp Huyền vỗ nhẹ vào vai của La Thành, chậm rãi truyền âm nói:
- Nhớ kỹ, nếu như tốc độ không nhanh được, vậy cứ làm đâu chắc đấy. Còn nữa. Chú ý dải ánh sáng bảy màu bên trong, ngay từ lúc đầu cách bên cạnh ngươi chừng mười thước.
- Cuối cùng, ngươi tốt nhất đi dọc theo vết tích người khác đi qua, tiến về phía trước, áp lực sẽ phải nhỏ hơn một chút.
Diệp Huyền tùy ý nhìn mấy lần, liền nhìn ra một ít manh mối, nêu ra một ít cho La Thành biết.
Hắn có thể giúp được, cũng chỉ có những điều này. Về phần cuối cùng có thể thông qua hay không, tất cả còn phải xem bản thân La Thành làm thế nào.
La Thành gật đầu, một đầu xông vào trong Lam Quang Cảnh.
Oong!
Vừa tiến vào trong đó, bước chân của hắn nhất thời thoáng dừng lại một chút. Đồng thời huyền lực trong cơ thể, cũng nhanh chóng ngưng tụ lại.
Nhưng hắn cũng không khẩn trương. Hắn hít sâu một hơi, dựa theo điều Diệp Huyền nêu lên lúc trước, hết sức chăm chú đi về phía trước.
Ban đầu, đối với những điều Diệp Huyền nêu lên, hắn cũng không ôm hi vọng gì.
Nhưng càng đi tới, hắn lập tức lại chấn động kinh ngạc phát hiện, nhắc nhở của Diệp Huyền trước đó, quả thực giống như Thần Lai Chi Bút.
Bởi vì trải qua quan sát, hắn hoảng sợ phát hiện, những dải ánh sáng bảy màu vốn cách hắn chừng mười thước, bất kể ngay từ lúc đầu là tung bay về phương hướng nào, cuối cùng gần như đều sẽ gặp phải ở phạm vi rất gần hắn.
Trái lại là những dải ánh sáng bảy màu vốn cách hắn chỉ có hai ba thước, hình như sẽ va chạm tới hắn, cuối cùng trái lại cách hắn càng lúc càng xa.
- Diệp thiếu quả thực quá lợi hại. Thậm chí ngay cả quy luật của dải ánh sáng bảy màu, cũng bị hắn lục lọi ra được!
Trong lòng La Thành khó nén được tâm tình kích động.
Trong Lam Quang Cảnh, giống như đi trên băng mỏng. Hắn không ngừng tiến về phía trước. Rất nhanh, hắn lại vượt qua không ít võ giả tiến vào trong đó ngay từ đầu.
Chớp mắt, lại là thời gian nửa nén hương trôi qua.
- Hiện tại, mời một nhóm tuyển thủ cuối cùng, tiến vào Lam Quang Cảnh.
Thanh Phong ầm ầm mở miệng.
Bất chợt!
Tiếng nói của hắn vừa rơi xuống, chỉ thấy một đạo lưu quang, chợt lại xông vào trong Lam Quang Cảnh.
Bóng đen này sau khi tiến vào Lam Quang Cảnh, cũng không như những võ giả khác trước đó, mỗi bước đều khó khăn. Trái lại bởi vì tốc độ cực nhanh, đi về phía điểm cuối.
- Tốc độ thật nhanh.
- Người kia là ai? Như vậy cũng quá nhanh đi. So với tuyển thủ trước đó, tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần.
- Là Hầu Phi, là Hầu Phi kia.
- Hóa ra là hắn. Hắn làm sao có thể nhanh như vậy được. Đáng sợ, đáng sợ!
Không ít võ giả và các học viên cũ ở bên ngoài quan sát, tất cả đều là trợn trừng đôi mắt, vẻ mặt chấn động kinh ngạc nói.
Thật sự tốc độ của Hầu Phi quá nhanh. Từ khi Thanh Phong vừa dứt lời, đến lúc mọi người chấn động kinh ngạc thốt ra lời, thời gian cũng chỉ có ba bốn lần hít thở. Hầu Phi không ngờ đã xông ra hai ba mươi thước.