- Trang chủ
- Kỷ Linh Thần Quân
- Chương 37: Chiến đội Phong Khởi
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Dodanhban5226@
Quyển 1: Thần Quân Tinh!
Thông qua tìm hiểu từ bốn người, hắn biết hai người này cũng là anh em sinh đôi cùng cha khác mẹ của Đại Hoàng cùng Nhị Hoàng. Từ nhỏ cha mẹ hắn đã mất trong một trận chiến nên chỉ có thể gửi bọn hắn vào đây nuôi, cũng không có tên nên người ta thường gọi tên mẹ của bọn hắn.
Nhưng bây giờ cả đám đã tim lại được nhau, hắn cũng không keo kiệt liền đặt cho bọn họ tên Tam Hoàng cùng Tứ Hoàng. Mà muốn bọn họ vào trong đội của hắn thì bọn họ nhất định không được có mặt tại vòng ba, nếu có mặt thì nhất định sẽ phải đồng ý gia nhập dưới trướng hắn.
Trận đấu cũng đã kết thúc, Phong Lăng lại xuất hiện:
- Vì để Đại Bỉ được diễn ra nhanh chóng nên ta quyết định thay đổi luật một chút, bất cứ đội nào thua cuộc sẽ bị loại. Trận này, đội Phong Kỷ Linh thắng! Đội Phong Tuyệt loại! Tới rút thăm.
Bây giờ cũng chỉ còn lại năm đội. Hai trận kế tiếp diễn ra cũng không có bao nhiêu đặc sắc. Ngoại trừ trận hắn loại Phong Tuyệt thu về bảy ngàn hai trăm vạn quân công thì những trận sau này chỉ thu được hai ức một ngàn sáu trăm vạn quân công.
Với điểm quân công này, hắn tin chắc bản thân nhất định có thể hối đoái rất nhiều thứ hay ho khác mà Địa Cầu không hề có.
Chỉ còn lại ba đội mạnh nhất, trận của Phong Hùng của Phong Khởi diễn ra vô cùng ác liệt. Ai cũng tung hết con bài tẩy ra vô cùng căng thẳng khiến người xem bên dưới thấp thỏm không yên. Cuối cùng thì cả hai đội hòa nhau, khó phân thắng bại.
Kế tiếp liền tới trận của hắn cùng Phong Hùng. Bước lên đài, trên đường đi còn cố ý sắn tay áo lên tỏ ý hắn nhịn tên này lâu lắm rồi.
Lên đài, bên bọn hắn cũng đã tháo hết toàn bộ vật cản trên thân, dốc toàn lực đánh trận này và trận sau, làm người thắng lợi cuối cùng.
Tỉ lệ bên dưới là Phong Hùng thua một ăn năm. Hắn cũng đặt cược toàn bộ vào đó, hắn tin tưởng chắc chắn sẽ thành công.
Kỷ Linh lao tới trước, Phong Hùng cũng vô cùng tức giận kèm phẫn nộ khi thấy hắn sắn tay áo, ánh mắt đầy khiêu khích lập tức lao tới.
Quyền đối quyền, lực lượng của hai bên nhìn như ngang bằng nhưng tay trái của hắn từ quyền đổi thành trảo. Quyền Phong Hùng lớn hơn hắn nên lợi dụng thứ này hắn đem năm ngón tay của mình đâm thẳng vào lớp xương của hắn.
Hắn cũng có thể cảm nhận được nó. Phong Hùng nhanh chóng dùng quyền phải so đấu tốc độ xuất quyền cùng Kỷ Linh. Những người khác trong đội cũng không rảnh rỗi đều tìm cho mình đối thủ lao vào chiến đấu.
Chiến đấu khoảng ba mươi hiệp, Kỷ Linh cũng không có muốn kéo dài thêm nữa, đem lực lượng toàn thân đánh ra một quyền. Phong Hùng cũng là như vậy.
Hai quyền đập vào nhau hình thành một đợt khí tràng đem hai ngươi đẩy ra xa, lực lượng của hai người đều ngang nhau. Cả hai nhìn chằm chằm vào nhau như thú săn mồi khát máu, Kỷ Linh biết bản thân nếu không có gì đó đặc biệt hơn một chút thì nhất định sẽ phải chịu thiệt.
Bỗng hắn nghĩ tới điều gì, tay ra hiệu một cái, Phong Hiên phía sau hiểu ý:
- Mau bắn thạch đạn yểm trợ đội trưởng.
Thục! Thục! Thục! Rất nhiều thạch đạn liên tục được bắn ra.
Kỷ Linh thấy yểm trợ liền lấy từ trong áo ra hai khỏa độc đạn rồi lao về phía Phong Hùng. Phong Hùng thấy thạch đạn bay tới cũng nhanh chóng tránh thoát. Hắn biết thứ đạn đó không có uy lực gì kinh người nhưng nhất định sẽ khiến người dính phải ảnh hưởng một loại tác dụng nào đó.
Nhưng hắn đã đoán sai! Độc đạn của bọn hắn đúng là đều đã ngụy trang thành thạch đạn nhưng hắn lại không biết cách phân biệt rõ vì hình dạng của chúng khá giống nhau.
Chính vì điều này nên Kỷ Linh mới nhân cơ hội lấy độc đạn từng khiến Đại Hoàng tức giận kia ra lao tới muốn tạm thời phế đi năng lực hành động của hắn.
Thấy Kỷ Linh tiến tới, Phong Hùng cũng không hoảng loạn mà cảnh giác vừa né đạn vừa tránh thoát khỏi Kỷ Linh. Nhưng tốc độ của hắn làm sao bằng được Kỷ Linh.
Khoảng cách giữa hai người rất nhanh giảm xuống, Kỷ Linh tăng tốc đuổi tới trước mặt Phong Hùng. Một quyền đánh lên khôi giáp của hắn đem khôi giáp nứt toác rồi vỡ tan.
Mùi hương nhàn nhạt theo tay Kỷ Linh thoát ra, Phong Hùng bị đánh thẳng mặt còn chưa kịp phản ứng thì đã hít phải khí này. Kỷ Linh nhanh chóng xé xuống một lớp vải trên thân để bịt mũi rồi di động cao tốc để mùi hương trên tay hắn bay hết đi.
Sau khi mùi hương bay hết, hắn nhìn sang Phong Hùng đang đứng yên tại đó, mặt đỏ nổi mẩn, tơ máu xuất hiện chằng chịt trong mắt. Hắn biết nó đã có hiệu nghiệm.
Nhanh chân tới đá hắn ra khỏi đài, hắn nhanh chóng đi hạ gục những người khác.
Tới khi chỉ còn lại Phong Minh ưu thế về Thiết Đầu công đang cùng Phong Mãnh đang chiến đấu thì hắn cũng chỉ đứng nhìn xem hắn có năng lực bao nhiêu.
Phong Mãnh thấy mọi người đều đã kết thúc trận chiến của mình, chỉ còn lại hắn, lực lượng quyền cùng đầu đều là ngang nhau nên hai người rất khó phân thắng bại.
Dựa vào ưu thế côn pháp, Phong Minh đánh Phong Mãnh tới mép đài, kém một bước nữa là rơi. Nhưng thân thể hắn bất ngờ bành trướng, bàn tay mọc ra bộ móng vuốt sắc bén, Phong Mãnh từ quyền đổi sang trảo liên tục đánh về phía Phong Minh đảo ngược tình thế.
Quần áo trên thân hắn bây giờ đều đã rách rưới hết, trên mặt cùng đầu có vài vết rách đang rỉ máu, hai tay hắn cầm côn chống đỡ bản thân không rơi khỏi đài nhưng thể lực tên này như không bao giờ cạn, một cước đạp ra liền đem hắn đạp rơi khỏi đài.
Kỷ Linh thấy tên này hóa thành như vậy, trong mắt hắn đầy dã tính cuồng chiến liền nhíu mày, lo ngại hắn không khống chế được bản thân. Nhưng hắn tin tưởng Phong Mãnh nhất định có thể khống chế nó vì bọn hắn đều được nhân vật chính trong tiểu thuyết khủng bố rèn luyện qua.
Kỷ Linh đoán không sai! Sau khi đánh Phong Minh ra khỏi đài, Phong Mãnh trở lại bình thường rồi về với đội.
Trước khi tiến hành trận cuối cùng, hắn liền tới nhận lại quân công, khoảng mười ức tám ngàn vạn quân công.
Kỷ Linh nhận xong cũng lên trên đối chiến cùng Phong Khởi. Bên dưới thì đang là một mảnh ồn ào, xôn xao bàn tán về đội của hắn cùng tỉ lệ ăn của hai bên.
- Đội Kỷ Linh giấu thực sâu! Đến trận cuối tên kia mới lộ ra khả năng của bản thân. Các ngươi thấy đội này còn đem át chủ bài giấu nữa hay không?
- Ta thấy là hết rồi. Xem đội trưởng của hắn cũng không có gì mạnh hơn Phong Hùng. Chỉ là dựa vào mưu hèn kế bẩn mà thôi.
- Vậy được! Đội Kỷ Linh thua một ăn hai đê!
- Đội Phong Khởi thua một ăn năm đê!
Bọn họ quyết định như vậy cũng chính là bọn hắn tin tưởng đội hắn chỉ dựa vào mưu hèn chiến thắng và chỉ Phong Mãnh ẩn giấu thực lực nên tỉ lệ ăn của hắn cũng thấp hơn, như thế lại càng khiến hắn có thêm cách kiếm tiền.
Cược toàn bộ mười ức tám ngàn vạn quân công vào Phong Khởi thua một ăn năm. Hắn liền lên đài đối mặt với đội Phong Khởi.
- Lần này cứ xuất bao nhiêu lực thì tùy ý các ngươi.
Kỷ Linh nói xong liền nhanh chóng bộc phát toàn bộ lực lượng của hắn. Hắn đang lo ngại bản thân không ăn nổi tên này. Dù sao kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng chưa được tốt.
Cơ bắp toàn thân Phong Khởi bành trướng, phình lên theo thời gian. Tới khi Kỷ Linh tới trước mặt hắn đánh ra một quyền, tay Phong Khởi nhanh chóng bắt lấy quyền Kỷ Linh.
Kỷ Linh dùng chân đá ngang vào chân hắn khiến hắn hơi khuỵu xuống nhưng lập tức bình ổn trở lại. Phong Khởi dùng lực nắm chặt quyền đầu của hắn ném ra xa.
Ném hắn bay xa khỏi mình, Phong Khởi tốc độ có vẻ khá chậm chạp chạy tới.
Kỷ Linh bay ra xa nhanh chóng ổn lại thân hình nhìn Phong Khởi chạy tới. Lấy ra một loạt độc đan rồi chạy tới trước mặt Phong Khởi. Kỷ Linh vừa tung quyền, tên này vậy mà không để ý tới nắm đấm của hắn, né sang một bên khiến hắn có cơ hội tới gần mặt của hắn.
Một quyền khác chớp nhoáng đánh lên mặt Phong Khởi khiến hắn hơi loạng choạng lui lại phía sau.
Bên tay đó trùng hợp lại chính là bên tay hắn cầm độc đạn. Ngay khi đánh vào mặt hắn, Kỷ Linh liền dùng lực bóp nát khiến mùi hương từ độc đan tỏa ra tiến vào trong mũi của Phong Khởi.
Phong Khởi biết bản thân hít phải khí độc nhưng hắn cũng không có ngu dốt như tên Phong Hùng trói tay chịu chết.
Gaaaaaaaa!
Gầm lên một tiếng, khí độc theo miệng hắn bay ra ngoài. Phong Khởi thành công loại bỏ khí độc ra khỏi cơ thể liền hướng về phía Kỷ Linh đánh tới.
Kỷ Linh cũng không phải người yếu thế, nhanh chóng lao tới đánh lại. Cảnh tượng quyền đấm cước đá liên tục được phát ra, thu hút không ít ánh mắt người bên dưới.
Những người còn lại đều chuyển sang các chiến trường khác nhìn.
Đại Hoàng cùng Nhị Hoàng phối hợp với nhau ăn ý xông vào bên trong hàng phòng thủ, muốn phá hàng phòng thủ này để hạ gục nhanh chóng tên Phong Bá Nhạc.
Phong Bá Nhạc thấy hai người này liền cười lạnh một tiếng, hai tay liên tục bắn ra những đoạn ám khí nhỏ.
- Tốc độ này cũng không tệ nhưng… đáng tiếc là gặp phải ta.
Phong Mục đứng bên ngoài đó cũng không có rảnh, nhìn thấy Bá Nhạc dùng ám khí đánh lén hai người kia liền giơ lên Thượng Ban tiêu gài đạn rồi bắn ngang đường đi của ám khí.
Tốc độ thạch đạn cùng không kém ám khí, ngay khi vừa mới bay tới liền phát ra vài thanh âm keng keng. Hiển nhiên chính là đã thành công ngăn lại ám khí của Bá Nhạc.
Lại thổi tiếp vài cái, lần này cũng không phải thạch đạn mà là độc đạn tới những chiến trường khác.
Đối thủ của Phong Mãnh cũng không tệ, có một đôi thiết quyền với lực lượng cũng vô cùng lớn, hai bên liên tục giao phong đã lâu mà vẫn chưa được một lần chạm thân thể đối phương.
Phong Mã sử dụng chân của bản thân chấp hai người bên kia, tranh thủ thời gian chờ Phong Dạ giải quyết những người tới gần nhóm người viễn công.