- Trang chủ
- Thất Giới Truyền Thuyết
- Chương 363: Địa Âm Hiện Thế
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Tâm Mộng Vô Ngân
Bỗng nghe Vô Nhân Tọa cất tiếng:
- Trong vài trăm năm gần đây, bất kỳ loại quái thú nào ta cũng đã gặp qua, nhưng loại lợi hại như thế này thì mới thấy lần đầu, các vị nghĩ sao?
Kim Luyện cười mỉa mai:
- Tất cả chúng tôi đều từ phàm thai nhục thể mà ra, trong trường hợp như thế này cho dù có nói ra sự kinh ngạc của mình thì còn có thể bỏ qua hoặc tha thứ được, còn Nhân Toạ huynh đây là Lư sơn chi chủ tu vi kinh thiên, bất diệt chi thể mà cũng kinh sợ, thực không thoả đáng cho lắm.
Vô Nhân Toạ lên tiếng phản bác:
- Luyện Hồn Động Thiên dù sao cũng là một trong ngũ đại động thiên, truyền nhân của họ bắt đầu khiêm tốn từ lúc nào vậy? Bổn tọa tuy có bất diệt chi thể, nhưng Kim Luyện huynh đây cũng không tệ, tu vi đã sớm tiến sâu vào cảnh giới Quy Tiên rồi, huynh nghĩ những người ở đây đều không biết rõ ràng việc đó chăng?
Nghe những lời này, nhãn thần Kim Luyện lập tức trở nên lạnh lẽo định phản bác, nhưng Ma Thiên tôn chủ đột nhiên giận dữ lên tiếng ngăn cản:
- Im lặng, đây là địa phương nào chứ, ai có thể lắng nghe những lời đối thoại phế thải đó chứ? Bây giờ hãy tìm cách giải quyết vấn đề trước mắt đã, xem thử ai có thể chế phục con quái vật này, người đó sẽ là cường giả mạnh nhất ở đây.
Lời vừa nói ra, Kim Luyện cùng Vô Nhân Toạ đều hừm lạnh một tiếng rồi không nói thêm một lời nào nữa, nhưng Bắc Phong lại hỏi:
- Trông vào bề ngoài của con thú này, có lẽ nó là một trong những con hồng hoang kì thú, chỉ là sức mạnh siêu nhiên của nó đã vượt qua quá xa sự tưởng tượng của mọi người, có phần không hợp lý với lẽ thường tình cho lắm.
Giữa không trung, Thệ Thuỷ Lưu trầm giọng:
- Cũng có thể con quái vật này tịnh không phải là kì thú ở thế gian, nhưng trên người nó lại phát ra thiên địa âm tà chi khí một cách mãnh liệt, chỉ là loại khí này hình như lại ở nhờ trong nội thể nó, tình hình này thì chúng ta nên quan tâm tới chuyện khác thôi.
Ma Thiên tôn chủ ngữ khí kinh hãi lớn tiếng:
- Vậy theo ý ngươi, con quái vật trước mắt… là do tà linh xâm nhập vào thân thể nó?
Thệ Thuỷ Lưu với thần sắc âm trầm trả lời:
- Ta nghĩ vậy, nhưng phải sau khi kiểm chứng mới có thể kết luận được.
Ma Thiên tôn chủ tán đồng:
- Chúng ta cứ thử nghiệm một lần, thử xem nó có phải bị tà linh xâm nhập hay không?
Dứt lời hữu thủ khẽ huy động, Vạn Ma chi đao trong tay lập tức lấp lánh bùng phát ánh quang hoa. Một đạo quang ba hung dũng phát xuất làm náo động không khí, xoay chuyển ba vòng phía trước thân thể rồi nhanh chóng chuyển thành một cỗ ma cương kinh thiên, hoành trảm đến trước ngực quái thú.
Khi Ma Thiên tôn chủ bắt đầu phát động, tứ đại cao thủ còn lại đều nhất loạt tiến công. Vô Nhân Toạ ở phía đối diện toàn thân lam quang bao quanh, chữ Vương ở trung tâm bộ tử y phát xuất một chùm sáng lam sắc trực diện kích thẳng vào thân sau quái thú. Ở phía bên trái, toàn thân Kim Luyện đại thịnh tam sắc quang mang hắc, lục, xám, song thủ ở trước ngực không ngừng đan xen luân chuyển trong không khí, một chiếc kim sắc quang luân ẩn ẩn xám, lục nhị sắc quang mang xuất hiện phi xạ về phía trước.
Ở bên phải, hữu thủ Bắc Phong huy động Lan Hoa chỉ quyết, tả thủ lập chưởng như đao. Song thủ đan xen vào nhau, quang thúc cùng thanh sắc đao cương xen lẫn tạo thành một đạo quang võng lập tức phân bố khắp người quái thú, cấp tốc tấn công một cách bí mật. Trên không trung, thân thể Thệ Thuỷ Lưu đảo chuyển, song thủ đan xen xoay tròn vào nhau trên đỉnh đầu. Nhất thanh nhất lục hai cỗ quang hoa trộn lẫn vào nhau thành một thể, hình thành một đạo quang trụ hãi nhân, hoàn toàn bao bọc khắp thân quái thú không chừa bất kì một sơ hở nào.
Quái thú đưa mắt quan sát năm người hợp công, miệng gầm lên những tiếng phẫn nộ. Khi một kích liên hợp của ngũ đại tuyệt thế cao thủ tới gần, toàn thân quái thú bùng sáng huyết quang, một đoàn huyết vụ quỷ bí ẩn tàng trong cơ thể đột nhiên phát xuất ra ngoài, khiến cả năm người đều không hiểu đang xảy ra chuyện gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lực lượng cường kình của đợt hiệp kích lập tức dung hợp lại thành một, hình thành một đạo kết giới huỷ diệt, lập tức đàn áp đoàn huyết vụ đó và nhanh chóng áp bức nó nhỏ lại, từng bước từng bước đẩy con quái thú rơi sâu vào địa ngục tử vong. Tuy nhiên, khi kết giới thu nhỏ lại độ khoảng sáu xích thì đột nhiên dừng lại không thu nhỏ được nữa, một cỗ lực lượng phản kháng cường đại vô cùng xuất hiện, ương ngạnh chống lại một kích liên hợp của ngũ đại cao thủ, giữa hai bên liên tục phát ra thiểm điện, phích lịch và vô số quang hoa với đủ loại màu sắc khác nhau tản ra như yên vụ, tràn ngập cánh rừng.
Sắc mặt ngũ đại cao thủ nhanh chóng biến đổi, Thệ Thuỷ Lưu đột nhiên hét lớn:
- Không ổn rồi, mau tản ra, mau!
Toàn thân quang hoa lập tức tiêu thất, Thệ Thuỷ Lưu cấp tốc khởi thân hướng lên trên bầu trời chạy trốn với tốc độ nhanh nhất có thể. Ma Thiên tôn chủ và Bắc Phong cũng đồng thời bay ra rời khỏi đương trường, xuất hiện cách ngoài trăm trượng, chỉ có Kim Luyện và Vô Nhân Toạ chậm một bước, đột nhiên bị lực chấn động do huyết sắc quang cầu nổ tung đả thương, đồng thét lên một tiếng thảm thiết rơi vào sâu trong cánh rừng.
Một tiếng cuồng tiếu truyền đến, tức thời những đám huyết vụ đã tiêu tán ra bên ngoài đột nhiên thu hồi lại và bị hấp thu vào trong thân thể một huyết ảnh. Cẩn thận quan sát, nhìn thấy thân thể của quái thú đã sớm tan xương nát thịt dưới sức mạnh công phá đáng sợ từ một kích hợp nhất của ngũ đại cao thủ, nhưng huyết nhục lại ngưng tụ thành một thân thể, toàn thân phát xuất ác tâm bá đạo cùng huyết mang và ám lục quang hoa. Trên đầu có một đoàn huyết vụ bao phủ, bên ngoài nhìn vào chỉ lờ mờ nhìn thấy cặp mắt đang lấp lánh ám hồng hoả diễm, tất cả những biểu tình còn lại không thể nào nhìn thấy được, thực sự khiến người khác không dám phỏng đoán đây có phải là tà ác chi linh hay không.
Song thủ huy động, huyết mang chớp động, hai cỗ huyết sắc cuồng phong từ song thủ của huyết nhân thần bí phát xuất, hoá thành hai luồng gió kinh thiên phân ra hai hướng tả hữu điên cuồng cuốn tới, tức thì ở khắp núi rừng sấm chớp không ngừng nổi lên, vô số gốc cây khắp nơi liên tục bị nhổ bay cả gốc rễ. Chỉ một lúc sau, cả cánh rừng chu vi ba dặm như hoàn toàn biến mất trong màn yên vụ.
Xạ thân phiêu lãng, thần bí huyết nhân hướng lên trên bầu trời mà gầm rống, miệng cười lớn đắc ý:
- Đại địa bao la, ta sẽ làm chủ thiên hạ! Hắc hắc… Ta đã trở lại. Ta đã trở lại…
Cách khá xa cánh rừng vừa bị tàn phá, Ma Thiên tôn chủ, Thệ Thuỷ Lưu cùng Bắc Phong ba người tĩnh lập trên không cách mặt đất ba trượng, mục quang chú thị quan sát huyết nhân cuồng vọng.
Thệ Thuỷ Lưu thở dài khai khẩu:
- Quyết định của ta hiển nhiên xuất phát từ sự chân thành, chỉ là người này thân phận như thế nào, ta phải điều tra cho rõ ràng.
Ma Thiên tôn chủ với nhãn thần âm lãnh nói:
- Có lẽ sự tình lần này phải hỏi đến Vạn Tượng Huyền Tôn, bất cứ yêu vật nào ông ta đều biết cả.
Lời vừa dứt, ánh kim quang chợt loé lên, Kim Luyện với thần sắc tái nhợt xuất hiện bên cạnh ba người, trầm giọng nói:
- Nhớ lại không lâu trước đây ta có gặp Trúc Tiên, ta có hỏi lão ấy một vấn đề, đó là Không Linh điểu xuất hiện nhằm biểu thị điều gì. Lão ta hồi đáp là Không Linh điểu hiện thế biểu thị Nhân gian sẽ có thiên địa chí tà chí sát Lệ Mị xuất hiện. Theo phán đoán của ta, người trước mắt có lẽ là một trong hai kẻ đó.
Ma Thiên tôn chủ nghe những lời này, thân thể tức thời chấn động, nhãn thần đột nhiên biến thành lanh lẹ vô cùng, kinh ngạc hô:
- Là nó! Tình hình bất diệu, hiển nhiên ngày Thái Âm Tế Nhật không lâu nữa sẽ hiện thế.
Lời vừa dứt, Thệ Thuỷ Lưu đột nhiên thốt lên với vẻ kinh hãi:
- Ta nhớ ra rồi, nó nhất định là Địa Âm Tà Linh trong truyền thuyết, theo như truyền thuyết thì nó đã bị phong ấn hàng ngàn năm trước, không thể tưởng tượng được nó lại có thể hồi sinh một cách bất ngờ như thế. Không ổn rồi, ta phải hành động nhanh lên mới được, nếu không sẽ muộn mất.
Nói xong thân thể đột nhiên đạm hoá, sau đó toàn thân biến mất một cách vô thanh vô tức.
Thệ Thuỷ Lưu vừa mới đi khỏi, Vô Nhân Toạ lại xuất hiện. Quan sát thần bí huyết nhân đích thị Địa Âm Tà Linh, Vô Nhân Toạ thấp giọng nói:
- Thiên Kiếm Khách Mộ Dung Kiếm Thu cũng đến đây, hiện tại đang ẩn tàng trong các đám bạch vân trên bầu trời đối kháng với tà vật, mỗi bên đều đang thăm dò thực lực của đối phương.
Kim Luyện nghe thế khẽ hô lên một tiếng, hiển nhiên thập phần kinh ngạc. Nhãn thần của Bắc Phong chỉ khẽ biến đổi, ngẩng đầu quan sát bầu trời một lần rồi xoay thân ly khai. Còn khuôn mặt Ma Thiên tôn chủ chẳng có lấy một chút biểu tình, tĩnh lặng nhìn về phía chân trời xa xăm, không ai phán đoán được trong tim hắn ta lúc này đang suy nghĩ điều gì.
Thấy Bắc Phong ly khai, Kim Luyện uể oải cười lên hai tiếng, nói:
- Ông bạn này thực là bất lịch sự mà, sau này nhất định phải tìm cơ hội thích hợp để đáp trả cừu hận ngày hôm nay mới được. Còn trong hai vị, nếu ai bất phục có thể tìm cơ hội tốt để tập kích một cách bất ngờ, có lẽ nên hợp kích cùng Thiên Kiếm Khách, nhưng không nhất định có thể tiêu diệt được hắn ta a.
Dứt lời không đợi hai người hồi đáp, nhanh chóng xoay thân rời khỏi.
Vô Nhân Toạ nhìn sang Ma tôn, lãnh đạm cất tiếng:
- Ma tôn suy nghĩ điều gì vậy, đang nghĩ làm thế nào để lợi dụng tà vật này nhằm tiêu diệt đối thủ của mình à?
Ma Thiên tôn chủ lạnh giọng:
- Tại sao bổn tôn chủ lại phải nghĩ đến điều đó, ngươi tốt nhất không nên có những phán đoán bừa bãi, nếu không trong tương lai chính ngươi cũng không biết mình sẽ chết lúc nào đó. Hiện tại ngươi nên nghĩ đến bản thân mình thì hơn, nếu không Lư Sơn Bất Quy Lộ của ngươi có lẽ chẳng bảo đảm bao lâu nữa đâu.
Vô Nhân Toạ hồ như chẳng chịu kém, khẽ cười nói:
- Ma tôn đã vì bổn toạ mà lao tâm rồi, địa phương nhỏ bé của ta tuy không phải long đàm hổ huyệt gì, nhưng những người có thể đi vào không nhiều lắm đâu. Nhưng Ma tôn huynh cũng phải cẩn thận với bản thân, nghe nói Quỷ vực đã bị Sát Huyết Diêm La thống nhất, theo lời đồn đại thì thực lực của hắn ta rất khủng khiếp, Ma tôn huynh có lẽ đấu không lại đâu.
Lạnh lùng nhìn qua hắn ta một lần, Ma Thiên Tôn Chủ hừ lạnh một tiếng:
- Hiện tại nếu ngươi không muốn chết tại đây thì lập tức câm miệng lại, nếu không hãy xem ta huỷ diệt ngươi như thế nào.
Vô Nhân Toạ cười lên hai tiếng sáo rỗng, rồi thân thể phiêu lãng bay đi, từ không trung truyền lại lời nói:
- Vì xấu hổ mà chuyển sang tức giận sao, hê hê. Nói thật lòng thì ma đao của Ma tôn huynh tuy lợi hại nhưng không nhất định là có thể tiêu diệt được ta, huynh là Ma vực đệ nhất cao thủ, có lẽ càng ngày sẽ càng mạnh hơn. Trước mắt ở Nhân gian có Thệ Thuỷ Lưu, Bắc Phong, Huyền Phong môn chủ, Sát Huyết Diêm La, Thiên Tuyệt Tà Thần, Thiên Kiếm Khách, Cửu Âm Thánh Mẫu tất cả những lão quái vật đang ẩn thế đó đang dần xuất hiện trở lại. Có lẽ huynh cũng nên tính toán an bài cho sau này. Hê hê, bất phục ta sao, khi hữu sự thì huynh nhất định sẽ khám phá ra thôi. Hắc hắc…
Giận dữ quan sát Vô Nhân Toạ đang ở cách mình khá xa, Ma Thiên tôn chủ lạnh giọng:
- Với thủ đoạn nho nhỏ đó mà cũng dám lộng ngôn trước mặt bổn tôn chủ sao, đúng là không tự lượng sức mà. Còn sức mạnh của ai cường nhược thế nào, khi thời cơ đến kết quả sẽ hiện ra thôi.
Ở phía bên kia, toàn thân Địa Âm Tà Linh sáng rực huyết mang. Chín đạo lệ sát bất đồng hình dạng phân bố khắp tứ phía, cuối cùng trùng hợp lại thành một thể, hình thành một đạo âm sát chi cực đích thị là lệ khí quán thiên trực địa, nhất kích đánh trúng Thiên Kiếm Khách đang ẩn tàng trong đám bạch vân khiến ông ta chấn động bay đi.
Trên thiên không, huyết ti phi vũ phiêu lãng như những cánh hoa lìa cành trong thời kì già cỗi. Toàn thân Thiên Kiếm Khách bị thương đến mặt mày tái nhợt, nhãn thần biểu thị sự kinh hãi, trong lúc bị chấn bay đi, lập tức toàn thân tử hoa đột hiện, thân ảnh như phá không trốn chạy, trong chớp mắt đã biến mất.
Dưới mặt đất, Địa Âm Tà Linh tịnh không biểu hiện sự truy kích, chỉ đứng lại quay đầu ngó khắp thiên địa, toàn thân bạo phát một cỗ âm sát chi khí trực diện soi thấu cả vũ trụ rồi phá mây bay lên làm chấn động cả thất giới.
Tại thời khắc này, tất cả những nhân vật có tu vi cao thâm trong toàn bộ tam gian thất giới đều cảm thụ thấy một cỗ lực lượng tà sát vô bỉ, liền quay mặt chú thị về phía Thái Bạch sơn phán đoán thử xem lệ sát nào mới xuất thế. Ma tôn ở gần cạnh trông thấy tình trạng đó khẽ do dự bất quyết, cuối cùng thân ảnh quang hóa, chọn biện pháp ly khai.