- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 357: Yêu Sĩ Thất Trọng Hậu Kỳ
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
Hai người bọn họ rõ ràng là đang bàn đến chuyện phân chia hai mươi cái danh ngạch đi đến Mân Việt Học Viện của Tô gia để lại như thế nào mà.
Ông ấy đưa Chấn Nam Đạo vào đây để mà làm cái gì?
Không lẽ chú của mình vì muốn tăng lên chút thể diện, muốn đệ tử của Chấn Nam Thành có được thành tích tốt ở Mân Việt Học Viện khảo hạch lần này, liền trao hai mươi cái danh ngạch kia cho Chấn Nam Đạo...
Nghĩ đến chuyện này, Nguyễn Anh Tài không khỏi cười nhạo chính mình một cái, chuyện này còn khó xảy hơn cả chuyện Lạc Việt Vương Quốc có thể thống nhất Nam Hoang Chi Địa thêm một lần nữa, căn bản sẽ không thể xảy ra.
...
Thác Nước Cao Thiên! Bên trong hang động...!
"Ong...! Rầm..! Ầm..!"
"Ha ha ha...! Cuối cùng Trần Vân Thanh ta cũng đột phá được Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ..!" Một quyền đem một khu vực rộng hơn hai mét đá mềm đánh tan thành một cái động, Trần Vân Thanh cất tiếng cười lớn lên tiếng.
Một quyền vừa rồi, Trần Vân Thanh cảm nhận được lực lượng của nó là trên trên bốn ngàn năm trăm Ngưu Lực, lực lượng này chính là chỉ có Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ mới có, còn Yêu Sĩ thất trọng trung kỳ trở xuống khó có người nào đánh ra được loại lực lượng này cả.
Chỉ trong vòng có mười ngày thời gian, Trần Vân Thanh hắn chỉ từ một tên Yêu Sĩ ngũ trọng sơ kỳ, nhảy lên trở thành Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ, thành tích khủng bố như thế này, hắn nghĩ dù là người có Huyền Giai Cửu Phẩm Yêu Hồn, cũng không thể có khả năng có tốc độ tu luyện nhanh bằng hắn đâu.
Mười ngày thời gian, Trần Vân Thanh dùng đến Thủy Ngưu Thú thi thể, Song Giác Báo thi thể, Hắc Địa Xà thi thể, dùng Dung Thiên Quyết đem bọn nó cắn nuốt luyện hóa, cùng với sự trợ giúp của Tụ Linh Trận, hắn đã như ý nguyện đột phá được Yêu Sĩ lục trọng, còn là Yêu Sĩ lục trọng hậu kỳ cảnh giới.
Chính ngay vừa rồi không lâu, hắn dùng Khí Nguyên Quả, đột phá tiếp Yêu Sĩ thất trọng, quả nhiên Khí Nguyên Quả này danh tiếng giống như lời đồn của nó, ngay lập tức liền giúp đỡ cho hắn xông phá đường thứ bảy Chân Mạch, còn là đem nó đánh hoàn toàn thông suốt, như vậy cũng đồng nghĩa với lại hắn đã đột phá thành công Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ cảnh giới.
"Khí Nguyên Quả..! Đáng tiếc chỉ có thể dùng một lần..!" Trần Vân Thanh nhìn lại trên cây Khí Nguyên Quả còn lại bảy quả, nghĩ đến mà thèm.
Đột phá nhanh đến như vậy, công lao tất cả đều dựa vào Khí Nguyên Quả trái cây này, nhưng mà nó cũng có một yếu điểm là chỉ có thể dùng một lần, đột phá cảnh giới mà không hề có tác dụng phụ.
Nhưng dùng viên thứ hai, nó chỉ tăng lên Chân Khí trong người đôi chút, còn muốn đột phá thì cũng đừng có nghĩ, cả một đời Yêu Sĩ cũng chỉ có thể dùng một viên duy nhất, đây cũng là điều mà làm cho Trần Vân Thanh tiếc nuối hơn cả.
Nếu có thể dùng thêm một hai viên, hắn đã đem tu vi hiện tại của mình đẩy lên Yêu Sĩ cửu trọng mất rồi, cũng là được xếp vào hàng những người mạnh nhất ở Chấn Nam Thành nơi đây..
"Haiz..! Trần Vân Thanh ta thật sự là lòng tham không đáy..!"
Một bên đem bảy trái Khí Nguyên Quả hái bỏ vào bên trong Túi Không Gian, một bên Trần Vân Thanh không khỏi thở dài thầm trách mình quá tham lam.
Yêu Sĩ thất trọng hậu kỳ, đặt ở tại Trần gia, cũng đã là Nội Viện Trưởng Lão cấp bậc nhân vật lợi hại rồi.
Nghĩ nghĩ lại bên trong Chấn Nam Thành, tu luyện giả tuy nhiều, nhưng phần lớn đều là Yêu Giả, cao hơn là Yêu Sĩ sơ kỳ, Yêu Sĩ trung kỳ, có quá nhiều người đến khi chết vẫn còn không thể nào đột phá được Yêu Sĩ thất trọng cảnh giới như Trần Vân Thanh hắn hiện tại.
Nhưng chính cái cảnh giới mà nhiều người mơ ước thế này, hắn đã đột phá, còn là lấy chưa đến mười bảy tuổi trở thành Yêu Sĩ thất trọng cường giả, thành tích như vậy, trước mắt hắn nên biết đủ mới đúng, không nên quá tham lam.
Thực lực bây giờ ngước nhìn lên bên trong Chấn Nam Thành, hắn có thể không bằng một số người, nhưng nếu nhìn xuống sẽ thấy, có quá nhiều người không bằng mình.
Tuy lòng tham quá đáng thật sự không tốt, nó sẽ làm cho bản thân có chút mù quáng cùng mất phương hướng, nhưng tu luyện giả vẫn nên có lòng tham hợp cách.
Trần Vân Thanh hắn hiện tại cảnh giới này không phải là thứ mà hắn mong muốn, hắn phải có tham vọng đột phá Yêu Sư, Yêu Tông, Yêu Vương, thậm chí là Yêu Hoàng trong truyền thuyết.
Đây mới là mục tiêu mà hắn muốn nhắm đến, còn Yêu Sĩ chỉ là cất bước.
Dù vậy, chuyện gì cũng phải từ từ, không thể nào quá nóng vội được, ước mơ lớn đến đâu thì cũng cần có thời gian đi hoàn thành mà, với tốc độ tu luyện của hắn, nghĩ đến cũng sẽ không quá lâu đâu.
"Cũng nên trở về Chấn Nam Thành..!" Thu hoạch xong Khí Nguyên Quả, Trần Vân Thanh chuẩn bị tính đường trở lại.
Cùng Ngô Tiểu Diễm ước hẹn hai mươi ngày, nhưng bây giờ hắn đã đại công cáo thành, đột phá Yêu Sĩ thất trọng trước thời hạn mười ngày, về sớm một bước chuẩn bị cũng không phải là chuyện gì xấu cả.
Nói thêm bây giờ Trần Vân Thanh cũng không thể tu luyện thêm cái gì.
Trong vòng có mười ngày đột phá hai cái đại cảnh giới, đây là tốc độ trước nay khó kiếm rồi, cần phải ổn định lại, nắm chắc thực lực hiện có, đem cảnh giới này vững chắc lại một thời gian, khi đó mới tính tiếp đường đột phá Yêu Sĩ bát trọng.
Bây giờ muốn tăng thực lực lên cũng chỉ tu luyện Phong Hình Bộ, cảnh giới bây giờ của hắn là tiểu thành, nhưng tu luyện Phong Hình Bộ có thể vừa trở lại vừa tu luyện cũng không sao, không nhất định phải ở nơi này, quan trọng điểm là hắn thật sự rất nhớ nha đầu Ngô Tiểu Diễm kia.
"Ân..! Bên trong này còn có một hang động khác nữa sao..?"
Thu thập lại Tụ Linh Trận Kỳ xong, Trần Vân Thanh nghĩ mình cũng chẳng còn để lại tài nguyên gì nơi đây nữa, nên hắn quyết định cất bước rời đi.
Vô tình hắn nhìn thấy vách đá mà mình vừa đánh lộ ra một cái không gian, nó trông khá giống với lại quang cảnh của hang động bên ngoài, làm cho Trần Vân Thanh để ý.
"Vào trong xem một chút coi thế nào..?"
Lòng hiếu kỳ thì ai cũng có, Trần Vân Thanh cũng không có ngoại lệ, nếu mà đã đến nơi này rồi, nên đi vào xem một chút cho biết, dù sao, hắn cũng không nghĩ sẽ có nguy hiểm gì bên trong..
"Nơi đây..? Nơi đây...?"
Đi được khoảng trăm mét, Trần Vân Thanh đến một cái không gian khác, đưa mắt nhìn kỹ, hắn không khỏi kinh ngạc đến ngây người.
Trước mặt của hắn là một cái biệt viện nguy nga, nó rộng lớn hơn biệt viện mà Trần gia cấp cho hắn ở Nội Viện khu vực gấp mười lần, xung quanh là có hồ nước, cây xanh đủ cả, đặt biệt là những viên dạ minh châu to khổng lồ bên trên, có tổng cộng chín viên, được ấn vào phía trên cùng hang động, chín viên Dạ Minh Châu này viên nào viên đó gần cả ba mét.
Nói thật từ khi cha sinh mẹ đẻ hắn ra, hắn chưa dùng nhìn thấy viên Dạ Minh Châu nào mà lớn như vậy, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua.
Ánh sáng mà những viên Dạ Minh Châu này phát ra, bao trùm không gian cả mẫu nơi đây, đó là chưa thí đến rất nhiều Dạ Minh Châu bên trong căn biệt viện kia, cái này theo hắn nên đặt nơi này là Minh Châu Biệt Viện là chính xác nhất.
Một cái nhân gian tiên cảnh, dù ngày hay đêm, nó vẫn là sáng chói như thường. Chủ nhân làm ra cái Minh Châu Biệt Viện này đúng là quá giàu có.
"Vãn bối Trần Vân Thanh..! Vô tình đi lạc vào nơi này, cầu mong được diện kiến tiền bối..!"
Choáng ngợp với độ lộng lẫy của biệt viện nơi này một lúc sau, Trần Gia tỉnh táo lại, ôm quyền cung kính lên tiếng.
Một biệt viện tuyệt đẹp như vậy, chắc chắn không phải là do thiên nhiên làm ra, mà là do bàn ray của con người. Nếu là vậy, nơi này đã có chủ, Trần Vân Thanh hắn là người khách ghé thăm, dĩ nhiên phải lễ phép chào hỏi đầy đủ rồi.
"Vào xem chút đi..!"
Đã cung kính lên tiếng ba lần rồi, nhưng không có bất kỳ âm thanh nào phát ra từ bên trong đáp lại mình, Trần Vân Thanh mạnh dạng đẩy cửa đi vào.
Thật sự ra Trần Vân Thanh lên tiếng hỏi chỉ là cho có lệ mà thôi, vì hắn khá chắc chắn bên trong biệt viện này không hề có người ở. Lúc vừa đặt chân đến nơi này, Trần Vân Thanh đã quan sát rất kỹ, nơi đây hoàn cảnh tuy đẹp, nhưng xung quanh vật dụng cùng kiến trúc bị rất nhiều lớp bụi bặm bao phủ, vết tích thời gian hiện rõ trên từng chiếc ghế cùng chiếc bàn, ly tách bên trong cũng vậy, nó đặt tại nguyên vị trí như thế này đã lâu lắm rồi, toàn cảnh không hề có một bước chân con người, có lẽ chủ nhân nơi đây đã rời đi, cũng có lẽ..
"Luyện Đan Thất..? Không lẽ..!"
Trần Vân Thanh đi một vòng xung quanh cái biệt viện này, nhà cửa kiến trúc hắn đều nhìn qua cả, vẫn bình thường không có vấn đề gì, đi đến một cái căn phòng đá khá lớn bị đóng cửa, hắn nhìn lên trên có ghi ba chữ Luyện Đan Thất, cái này làm cho Trần Vân Thanh suy nghĩ rất lâu.
Bên trong biệt viện này, phòng ốc rất là nhiều, nhưng không có một căn phòng nào được đề tên cả, duy nhất chỉ có gian phòng này được đề tên, điều này chứng tỏ chủ nhân nơi này rất là quan tâm đến nó, chú trọng đặc biệt đến nó.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc