- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 217: Bản Lĩnh Không Nhỏ
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
Chuyện lần này, nói thật lòng Trần Vân Thanh hắn chưa bao giờ trách móc Nghiêm Linh Nhi cái gì cả, ngược lại hắn còn khen Nghiêm Linh Nhi là người trọng tình trọng nghĩa.
Đổi lại hắn ở trong vị trí của Nghiêm Linh Nhi, hắn biết mình cũng sẽ làm như thế này thôi.
Đương nhiên là hắn biết địch nhân sẽ không hại bằng hữu của hắn mới dám đi lợi dụng, điều này thì Nghiêm Linh Nhi hiểu rất khá
"Vân Thanh đại ca! Anh thật sự rất tốt!" Nghiêm Linh Nhi mặt kệ hiện tại đang là ban ngày, cũng không có quan tâm nơi đây có quá nhiều người qua lại, nàng là ôm chầm lấy Trần Vân Thanh, cảm động lên tiếng nói.
Quan tâm người khác, thiện giải nhân ý, biết lợi dụng nhưng vẫn làm, người đàn ông tốt như thế này, biết đi đâu mà tìm, nếu như có thể, nếu có một ngày, nàng có thể giống như bao người con gái bình thường khác, nàng nhất định sẽ nói thích hắn, chăm sóc hắn thật tốt.
"Được rồi! Em cũng đừng có nhân cơ hội chiếm tiện nghi của anh à nha! Anh nói cho em biết, em không phải là gu của anh đâu!" Tâm trạng thoải mái, Trần Vân Thanh cũng có ý định trêu đùa Nghiêm Linh Nhi này một chút.
"Xí! Ai lợi dụng anh kia chứ. Bản cô nương hoa nhường nguyệt thẹn, biết bao nhiêu người muốn nắm tay bản cô nương còn không có cơ hội kia kìa, anh được tiện nghi còn khoe mẽ!" Nghiêm Linh Nhi thật sự buông Trần Vân Thanh ra, tâm trạng của nàng thật sự là rất tốt. Cũng không quên mắng Trần Vân Thanh này vài câu.
Nghiêm Linh Nhi nàng không hiểu lắm gu mà Trần Vân Thanh nói vừa rồi là cái gì, có thể suy đoán đây là không hợp gì đó.
Nàng đây có cần thiết tên khốn này hợp hay không đâu, trước giờ nàng chưa từng thích hắn, đừng có ảo tưởng quá như vậy nha.
"Bây giờ em đi về Nam Hắc Thị đi! Những người nơi đó có lẽ rất lo lắng cho em!"
Có chút không nở, nhưng Trần Vân Thanh cũng không thể quá ích kỷ giữ cô gái này bên cạnh mình được, hơn nữa sau này hai người bọn họ cũng không phải là không có cơ hội gặp lại. Hắn là còn rất nhiều Yêu Kỹ cần mua của lão Nghiêm Lỗ Á kia, chắc chắn hắn sẽ còn đến Nghiêm Gia Thư Các. Khi đó hai người bọn họ cũng là có thể tương phùng, nên nhớ từ Trần Phủ đến Nam Hắc Thị cũng không phải quá xa.
"Không cần! Em muốn cũng anh đi chơi thêm một chút nữa!" Nghiêm Linh Nhi ngẫm nghĩ một chút liền lắc đầu.
Ông nội của nàng chắc chắn không có chuyện gì, bên kia Tử Thiên Sư vị Ô bà bà đã nói không diệt thì sẽ không diệt, hiện tại cũng có tám chín phần đang được ông nội nàng chăm sóc, hai người kia hiện tại sẽ không sao, trở lại muộn một chút cũng được.
Ngược lại Trần Vân Thanh, nàng muốn tại bên tên này thêm chút nữa, như qua hôm nay, cũng là không biết khi nào hai người bọn họ mới có thể gặp lại, nàng muốn tại bên cạnh y nhiều một chút.
"Như vậy...!".
"Gặp qua Vân Thanh sư huynh...!"
"Trần Tú..!"
Trần Vân Thanh hơi có chút nhíu mày, tên này không phải là đang tại Trấn Thùy Các buôn bán Bồi Khí Đan sao, đến nơi này...Khoan đã..
"Linh Nhi! Em nơi này chờ anh một chút!" Trần Vân Thanh đưa đến cho Nghiêm Linh Nhi một cái ánh mắt xin lỗi, sau đó liền là kéo Trần Tú qua một con hẻm khá vắng người tại gần đó.
"Trần Tú! Trần Phủ mấy ngày qua là có đại sự gì phát sinh không?" Khi đã quan sát thấy không có ai, Trần Vân Thanh lên tiếng hỏi.
"Vân Thanh sư huynh! Trần Phủ có chuyện, cũng không phải là chuyện nhỏ, mấy ngày trước Trần Phủ Nội Viện các sư huynh sư tỷ theo hiệu lệnh của gia tộc đi đến Chấn Nam Đại Sơn săn giết Song Giác Báo, kết quả bị Chấn Nam Đạo tập kích, tử thương thảm trọng, giờ đây bên trong Trần Phủ không khí rất là u ám!" Trần Tú đúng sự thật lên tiếng hội báo.
"Có tin tức của Trần Tiên Phượng hay không?"
Đây là vấn đề Trần Vân Thanh khá là quan tâm đến, nó có liên quan không nhỏ đến chuyện có thể đem đám Mang gia nội gián diệt sạch đi của Trần Vân Thanh hắn, không thể sơ xuất được.
"Tiên Phượng sư tỷ sáng hôm nay vừa mới trở lại. Chỉ là cô ta hiện tại gặp phiền toái rất lớn với lại Trần Hộc chấp sự!"
Trần Tú có chút không hiểu vì sao Trần Vân Thanh lại quan tâm đến Trần Tiên Phượng đến như thế này, nhưng mà hắn biết tình cảnh của Trần Tiên Phượng hiện tại không được khả quan cho lắm.
Nguyên nhân lần này dẫn đội, cô ta là tổn thương thảm trọng nhất, ngay cả cháu duy nhất của Trần Hộc cũng là một đi không trở lại, như không phải có Nhị Trưởng Lão đứng ra thu xếp, lần này Trần Tiên Phượng là có ngập đầu tai họa.
"Như thế nào hôm nay cô ta mới về?" Trần Vân Thanh hơi có chút nghi hoặc.
Tính ra từ khi hắn ám sát Trần Tiên Phượng đến nay đã không ít hơn năm ngày, trong khi đó từ thác nước Cao Thiên kia hồi lại Chấn Nam Thành với tu vi của cô ta cũng chỉ mất có hai ngày, bỏ ra năm ngày đi đường, thời gian cũng không phải bình thường lâu đâu.
"Vân Thanh sư huynh! Tôi nghe nói trên đường trở lại, Tiên Phượng sư tỷ là gặp phải người của Chấn Nam Đạo truy sát, muốn bắt cô ta về làm chuyện xấu, vì thoát khỏi sự truy sát của bọn chúng, nên Tiên Phượng sư tỷ mới trở lại Chấn Nam Thành chậm hơn thời gian dự kiến!" Trần Tú tiếp tục trả lời.
"Gặp Chấn Nam Đạo truy sát..!"
Trần Vân Thanh cười nhạt, chuyến đi vừa rồi, không chỉ mỗi mình hắn bị người khác truy sát chút nữa là toi mạng, Trần Tiên Phượng người này cũng không có sung sướng gì cho cam, xem như cũng là cũng chung cảnh ngộ.
"Anh vì sao biết tôi hôm nay trở lại liền ra đây đón?" Trở lại chuyện chính, Trần Vân Thanh lên tiếng hỏi Trần Tú về vấn đề này.
Theo hắn thấy không phải là Trần Tú đoán biết hôm nay hắn sẽ trở lại, mà là đến đây nhiều ngày nay đứng đợi, hôm nay tình cờ gặp phải hắn trở lại nên mới ra gặp mặt mà thôi.
Vấn đề là tại nơi này, hán giao cho Trần Tú công việc kinh doanh Bồi Khí Đan, đáng lẽ tên này hiện tại là đang tất bật điều chế Đan Dược, đưa ra thị trường, kiểm kê thu chi, rất là nhiều chuyện cần tên này đi làm, đâu có rảnh rỗi đến bên ngoài này chờ hắn mấy ngày liền.
"Vân Thanh sư huynh! Tất cả là vì trong Trấn Thùy Các chúng ta xuất hiện một cái Tô Trục Lưu, y nói là được Vân Thanh sư huynh anh bảo đến làm khách!" Trần Tú cũng là bất đắc dĩ lên tiếng.
Tên Tô Trục Lưu kia hai hôm trước đến Trấn Thùy Các của bọn hắn, còn là hóa trang rất kỹ thành một lão già, như sợ người khác nhận ra một dạng, còn bảo ba người bọn họ che giấu hành tung, hắn nhìn qua liền suy đoán có thể đây là chuyện khá lớn do Trần Vân Thanh sắp xếp, nên không dám tự chủ trương, cho tên này ở lại bên trong, hằng ngày đưa đến cơm nước, chăm sóc Tô Trục Lưu như là một ông hoàng.
Sau để hai người Trần Hành ở lại trông Bồi Khí Đan buôn bán, hắn là đi ra nơi này chờ Trần Vân Thanh, muốn hỏi y xem là có chuyện gì xảy ra, cũng như phương pháp xử lý Tô Trục Lưu kia như thế nào.
"Tô Trục Lưu! Mày cũng thật sự là thần thông quảng đại nha!" Trần Vân Thanh cười gằn một cái lên tiếng.
Trần Vân Thanh hắn có được Trấn Thùy Các không có bao lâu, người ngoài rất ít người biết, ngay cả trong Trần Phủ cũng không có ai hay.
Nhưng mà Tô Trục Lưu này lại biết rất rõ, còn là tại đó chờ đợi hắn nữa, bản lĩnh của tên này tài giỏi không nói, có khả năng tên khốn kiếp kia đã cho người theo dõi hắn một thời gian, cho nên mới biết nhiều như vậy.
Cảm giác bị người ta theo dõi thật sự là không mấy thoải mái, cũng không biết trong thời gian qua, Tô Trục Lưu là biết được nhiều ít về Trần Vân Thanh hắn.
Đây là một cái nhân vật không đơn giản, phải tìm một cái cơ hội, phải đem tên này diệt đi mới được. Trần Vân Thanh trong lòng âm thầm nghĩ.
"Vân Thanh sư huynh! Nên giải quyết cái tên Tô Trục Lưu kia như thế nào?" Trần Tú nhìn ra được, Trần Vân Thanh đối với lại Tô Trục Lưu tên này cũng không phải tốt đẹp như hắn nghĩ, bên trong có rất nhiều ẩn tình mà hắn còn chưa có được biết.
Những cái này hắn không muốn biết, cũng không dám biết, hắn chỉ muốn nhìn xem Trần Vân Thanh muốn xử lý chuyện của Tô Trục Lưu như thế nào, hắn chỉ nghe theo làm việc là được rồi.
"Đi đưa tờ giấy này cho Tô Trục Lưu! Bảo hắn theo bên trong ghi chép tiến hành hành sự là được rồi!" Trần Vân Thanh lấy ra giấy bút, ghi một ít chữ bên trong, sau đó căn dặn Trần Tú đưa nó lại cho Tô Trục Lưu.
Tên Tô Trục Lưu này trở lại Chấn Nam Thành hai ngày, nhưng không có theo kế hoạch của hắn định ra trước đây để hành sự mà trốn tại địa bàn của hắn, là vì tên kia không có nắm chắc mình có thể thuyết phục được mấy tên Tô gia Trưởng Lão tin tưởng chuyện tại Giác Báo Sơn là do Trần Tiên Phượng làm.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc