- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 215: Sát Thê Vận
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
Trời sinh mị cốt hay Thiên Sinh Mị Cốt cái gì, trước đây luôn là từ dành để nói về một người phụ nữ có mị tính đặt biệt. Người khác giới nhìn vào sẽ là si mê đi theo, yêu thương không thể nào dứt ra được. Những Hồ Ly Tinh của Hồ Tộc, thường sẽ được người khác xem là người có mị cốt, có thế câu dẫn đàn ông rất lợi hại, đồng thời bọn họ cũng là có Mị Thuật tại thân, một khi thi triển ra, rất khó có nam nhân nào trên đời có thể chống lại sự dụ hoặc của đám người này.
Đây chính là nàng hiểu được trời sinh mị cốt qua các vị kỳ nhân trước đây nói, giờ đây bà lão này nói Trần Vân Thanh cũng là trời sinh mị cốt, nàng sao có thể tin được.
Nhất là nàng căm ghét đoạn bà ta nói Trần Vân Thanh sau này sẽ có rất nhiều nữ nhân, mỗi khi nghĩ đến Trần Vân Thanh bên cạnh thê thiếp thành đàn, máu nóng trong người của nàng liền là bốc lên cực cao.
Dù tại Yêu Thần thế giới này không cấm chuyện đa thê, nhưng nàng cũng cực kỳ khó chịu, như không phải biết mình không có khả năng là đối thủ của bà lão này, nàng đã tiến lên tống cho bà ta vài cước rồi.
"Nha đầu! Hồ ly cũng có con nam có nữ! Mị cốt cũng không chỉ riêng nữ nhân mới có đâu!" Ô bà bà nghe ra trong lời nói của Nghiêm Linh Nhi tràn đầy giấm chua hương vị, không khỏi hừ nhẹ một cái lên tiếng nói.
Đúng thật từ trước đến nay, thiên sinh mị cốt phần lớn chỉ xuất hiện tại nữ nhi trên thân, nam nhân cực kỳ ít.
Có điều ít không có nghĩa là không có, vẫn có những người đàn ông, một khi xuất hiện, mỗi hành động, mỗi cử chỉ của bọn họ đều làm cho người khác giới si mê không hề biết nguyên nhân, đây chính là nam nhân mị lực, hay còn gọi là mị cốt.
Trần Vân Thanh này là một trong số đó, chỉ là mị cốt tên này là tiềm ẩn, mà không có toát ra bên ngoài như là những người khác, nên rất ít cô gái có thể phát hiện ra được mà thôi.
Nhưng khi ở với nhau lâu ngày cùng y, mị lực tính cách của Trần Vân Thanh phát ra, những người con gái dần dần thích y mà không hiểu vì lý do gì.
Như cái cô gái Nghiêm Linh Nhi này một dạng, nhìn Trần Vân Thanh một dạng hoa si mà chính cô ta cũng chưa có nhận ra được, đây chính là sự lợi hại của tiềm ẩn mị cốt.
"Thiên Sinh Mị Cốt sao?" Trần Vân Thanh lấy tay ve cằm mình một cái, nhìn hắn hiện tại có chút đắc ý.
Như thật sự giống như bà lão này nói, người con gái nào sau này tiếp cận hắn lâu ngày cũng đâm ra có cảm tình với hắn.
Như vậy hắn nhìn cô gái nào hợp nhãn, muốn cô ta làm bạn gái của mình, chỉ cần kề cận với đối phương lâu ngày, liền có thể đạt được một nữa mục đích của mình rồi sao, một nửa còn lại, chỉ cần hắn cố gắng thể hiện là được rồi.
Nhắm mắt lại tưởng tượng, hắn như thấy tương lai của mình từng đàn mỹ nữ, cô nào cô nấy cũng thật sự xinh đẹp cùng hắn vui đùa, đây là một cái tuyệt cảnh nhân gian a.
"A....E hèm!"
Đang tưởng tượng đến tháng ngày cực kỳ tươi đẹp Trần Vân Thanh, bỗng nhiên bên hông truyền đến một loại cảm giác đau đớn, tỉnh lại mà nói, nhìn Nghiêm Linh Nhi ánh mắt như đao chằm chằm trông lại, hắn sau lưng không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
"Lau nước miếng đi, nhìn thấy bộ dạng của anh bây giờ em thấy thật mất mặt!"
Một bộ cẩu dạng, mẫu thân nàng nói không hề sai, nam nhân trên thế gian này chẳng có lấy một người nào tốt cả, trong lòng lúc nào cũng có tư tưởng đứng núi này trông núi nọ, cực kỳ đáng ghét.
Cũng may, Nghiêm Linh Nhi đã từng thể với lòng, sau này không có lấy chồng, nếu như không nàng liền thảm rồi.
"Cậu thanh niên! Cậu cũng không cần đắc ý quá sớm! Tuy cậu có đào hoa số, nhưng cũng là có số khắc thê!"
"Nếu như cậu lấy người con gái nào, người đó chắc chắn sẽ gặp họa diệt thân!" Ô bà bà nhàn nhạt lên tiếng nói.
"Không thể nào như vậy! Trên đời này làm gì có chuyện một người vừa có tướng đào hoa lại có tướng sát thê chứ! Bà gạt người..!"
Nghiêm Linh Nhi một con sư tử hà đông xông ra, chỉ mắng bà lão này, giờ khắc này, nàng cũng là quên đi mất, tôn bà bà trước mặt đây là một đại năng đáng sợ, chỉ cần khẽ động một ngón tay, liền có thể làm cho nàng chết cả trăm lần có thừa.
Mụ già này làm như nàng không hiểu gì về tướng số chắc, từ khi ông nội đưa nàng đi đến các kỳ nhân thăm bệnh, trong đó có không ít là tướng số cao nhân, nàng cũng nhờ đó học được rất nhiều tướng số thư tịch.
Trong tất cả sách tướng số mà nàng xem qua đều nói, một người như có số đào hoa, sau này liền thê thiếp thành đàn, cuối đời khá viên mãn, tuyệt đối không có cuốn sách nào nói, người có số đào hoa sẽ đi khắc chết thê tử của mình cả, bà lão này nói dối, hoàn toàn là nói dối.
Nhưng mà...Nhưng mà nếu như bà ta nói là sự thật, vạn nhất bà ta nói thật, vậy Trần Vân Thanh sau này không phải sẽ sống cô độc một mình, còn Nghiêm Linh Nhi nàng phải làm sao đây?
Nàng phải làm sao đây?
Nghiêm Linh Nhi hiện tại trong lòng là ruột gan rối bời cả lên.
"Thế gian vạn vật trên đời đều là có nhân quả. Đúng như cô nói, đào hoa vận xưa nay thường sẽ có kết cục về hôn nhân như ý, ông trời sẽ không áp đặt khắc mệnh thê lên người có đào hoa vận, đáng tiếc sát thê vận của cậu thanh niên này là do người làm...!"
Lần này, Ô bà bà không có cùng Nghiêm Linh Nhi tính toán, bà ta bấm đốt ngón tay một hồi, lấy mai rùa cực cổ ra xem một hồi, sau đó liền là lắc đầu nói.
"Phốc...!"
"Cậu thanh niên! Tuy cậu có Sát Thê Vận, nhưng cậu lại là người có đại khí vận gia thân, lão bà ta không thể tính ra tương lai của cậu như thế nào, không chừng khí vận cường đại của cậu có thể hóa giải Sát Thê Vận này cũng không biết chừng!"
Ô bà bà không hiểu thế nào, đang yên đang lành liền là phun ra một ngụm máu tươi, nhìn thần sắc vô cùng là thê thảm, nhưng bà ta vẫn cố gắng mỉm cười đối với Trần Vân Thanh an ủi Một tiếng.
Trần Vân Thanh người này, là người duy nhất nàng sử dụng Huyền Cơ Thiên Thuật không thể nhìn thấy được tương lai xa xôi của đối phương trong mấy trăm năm hành nghề bói toán của nàng. Trên người tên này vận khí cũng cực kỳ cao.
Theo truyền thuyết, loại người như thế này tương lai thành tựu là không thể nào tưởng tượng được, như đạt đến một loại cảnh giới siêu thoát thiên địa trong truyền thuyết, mấy cái nguyền rủa hay nhân quả đại loại sẽ không làm khó được y, nàng là vô cùng tin tưởng như thế.
Nhưng trước mắt Trần Vân Thanh còn quá nhỏ yếu, vẫn là không nên cùng số mệnh chống đối thì hơn.
"Cậu thanh niên! Nơi đây còn có một khối Hối Sinh Thần Lệnh. Là tại một cái di tích đạt được. Trước khi chia tay, ta tặng cho cậu đi, không chừng sau này nó có thể giúp chi cậu một hai!"
Ô bà bà mỉm cười, không có để cho Trần Vân Thanh hay là Nghiêm Linh Nhi phản ứng lại, trao vào trong tay Trần Vân Thanh một khối nhỏ bằng một phần ba lòng bàn tay giống như đá cuội lệnh bài, sau đó thân ảnh của bà ta mờ dần, biến mất tại nơi này.
Trước khi rời đi, Ô bà bà nhìn Nghiêm Linh Nhi thêm một lần, lẫm nhẩm nói cái gì không ai có thể nghe hiểu được cả.
Nhưng sau đó, chỉ thấy Nghiêm Linh Nhi hơi có chút rùng mình, liền là trở lại như trước đây.
"Vân Thanh đại ca! Anh đừng có nghe bà lão kia nói bậy bạ, cái sát mệnh thê gì đó, không nên tin tưởng, thế gian không có chuyện kỳ lạ như thế đâu!"
Nghiêm Linh Nhi nhìn thấy cái Ô bà bà kia đã rời đi từ lâu, nhưng Trần Vân Thanh vẫn cứ nắm lấy cái khối Hối Sinh Thần Ngọc kia nhắm mắt trầm tư, nàng không khỏi lo lắng lên tiếng nói.
Ô bà bà kia không phải như Trần Vân Thanh nói trước đây, đều là một nhóm lừa đảo lấy tiền của thiên hạ, người như thế này, lời nói không thể nào tin tưởng được.
Trần Vân Thanh phải là giữ vững được lập trường trước sau như một của mình, nếu tin vào lời của bà ta, như vậy thật sự là phiền toái.
Biết trước đến nơi đây xem tướng liền là gặp phải chuyện lừa đảo lớn như thế này, nàng liền sẽ không có đến làm cái gì đâu.
"Yên tâm đi Linh Nhi! Trần Vân Thanh anh trước giờ chỉ tin tưởng vào một câu, mệnh ta do ta không phải do trời, càng không thể do người đến quyết định!"
Lời nói của Nghiêm Linh Nhi, liền là đánh thức Trần Vân Thanh từ trong trầm tư đi ra, hắn nắm chặt lấy tay mình, hào hùng lên tiếng, từ trong ánh mắt của hắn liền là chứa đầy tự tin vào bản thân quang mang, không còn giống như có chút mờ mịt như trước đây nữa.
"Hay lắm Vân Thanh đại ca! Em thật sùng bái anh..!" Nghiêm Linh Nhi một bộ hoa si nhìn Trần Vân Thanh lên tiếng.
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc