- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 202: Trận Bàn
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
Đúng là hắn còn trong tay Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng nữa. Có điều Dung Thiên Thần Ngọc nó không phải là vạn năng. Không phải cứ truyền vào cơ thể liền có thể trừ đi thương thế, khỏe mạnh như lúc trước.
Năng lượng của Dung Thiên Thần Ngọc cũng cần có thời gian cho cơ thể tiêu hóa, một khi hắn bị thương vượt quá tốc độ trị liệu của nó, như thế hắn cũng chỉ có thể chịu chết.
"Xẹt...!"
"Như vậy mày đi chết đi...!"
Thiệu Dận Vân đương nhiên là không có lòng dạ đàn bà đi tha cho Trần Vân Thanh, hân là muốn một đao chém xuống kết liễu tên này, sau đó còn đi tìm con nha đầu kia nữa.
"Xem ám khí đây...Xẹt..!".
"Xẹt...Keng...!"
Nghe được tiếng xé gió của ám khí, Thiệu Dận Vân đang muốn kết liễu Trần Vân Thanh cũng là lùi lại phía sau mấy bước, cảm nhận được quỹ tích hướng đi của ám khí sau, hắn là hua đại đao lên, đem cái ám khí kia đánh bay, định thần nhìn lại, ám khí vừa xuất thủ đánh lén hắn là một cái thanh chủy thủ.
"Ta còn tưởng là ai, hóa ra Là nha đầu cô. Như vậy cũng tốt, đỡ mất công ta đi tìm, để Vân gia ta đưa hai người tụi bây một đoạn. Xuống bên dưới sẽ không còn cô đơn!"
Thấy người xuất hiện bên cạnh Trần Vân Thanh là con nha đầu vốn đã chạy đi Nghiêm Linh Nhi, Thiệu Dận Vân không khỏi cười nhạt một tiếng.
Như vậy cũng tốt, cứ xuất ra một đao, đem một đôi nam nữ này chém xuống, như vậy không phiền phức, cũng không cần hắn chạy đông chạy tây để mà tìm kiếm nữa.
"Linh Nhi! Em quay trở lại làm gì?" Trần Vân Thanh lấy chút hơi sức nhờ có năng lượng của Dung Thiên Thần Ngọc truyền vào để mà đứng lên, khẽ vỗ vai của Nghiêm Linh Nhi một cái lắc đầu.
Nói thật Nghiêm Linh Nhi chạy đến nơi đây mà không rời đi, hắn cũng là rất vui, cô gái này đúng như hắn nghĩ rất là có nghĩa khí.
Nhưng nghĩa khí thì có thể làm cái gì, thực lực của đối phương cùng hai người bọn họ chênh lệch quá xa đi, Nghiêm Linh Nhi có đến, cũng chỉ là nạp mạng một cách vô bổ mà thôi, khi không lại bỏ mạng một cách vô ích, hắn thấy rất là không có đáng.
"Vân Thanh đại ca! Trước đây anh nhiều lần cứu mạng em, lần này để Linh Nhi cứu lại anh một lần đi!" Nghiêm Linh Nhi khí thế hào hùng, quay lại vỗ nhẹ vai của Trần Vân Thanh, tràn đầy nghĩa khí nói.
"Gì...!"
Trần Vân Thanh khá là ngu ngơ, đây gọi là mỹ nhân cứu anh hùng hay là sao?
Không nghĩ đến một ngày hắn cũng phải nhờ đến con gái cứu mạng.
Nhưng đó chỉ là cứu mạng trên đầu lưỡi mà thôi, thật tế lại rất khác biệt.
Cũng được, dù sao Nghiêm Linh Nhi lần này đến cũng không thể thoát chết cùng hắn, thôi thì an ủi nha đầu này vài câu vậy.
"Khục...Khục...Khục..! Nha đầu! Muốn cứu người cũng phải xem cô có bản lãnh đó không?"
Có thể là đã nắm chắc phần thắng trong tay, cũng có thể vì lời nói vừa rồi của Nghiêm Linh Nhi làm cho hắn cảm thấy quá buồn cười, hắn cũng là muốn nhìn xem, một cái Yêu Giả cảnh giới như con nha đầu này, có cái gì bản lĩnh lại mạnh miệng đến như thế.
"Hừ..! Có bản lĩnh gì! Chút nữa ông sẽ thấy thôi!" .
"Ảo Hình Trận! Khốn!"
"Xẹt...Xẹt...Xẹt..!"
Nghiêm Linh Nhi hừ lạnh một cái, nàng biết tên Thiệu Dận Vân này khinh miệt nàng, cũng không muốn cùng cái này Thiệu Dận Vân nói thêm cái gì, từ bên trong Túi Không Gian nàng lấy ra một cái mâm tròn hơn lòng bàn tay một chút, sau đó để vào bên trong vài chục viên Hạ Phẩm Linh Thạch, ấn động một loạt thủ pháp, thả cái này mâm tròn lên không trung.
Chỉ thấy, sau khi Nghiêm Linh Nhi thả ra, bên trong chiếc mâm tròn này xoay chuyển một cách cực kỳ nhanh, bên trong tuôn ra một đám mấy chục cây cờ nhỏ xoay theo một phương pháp rất là có quy luật, sau đó chúng liền biến mất không còn, cùng với sự biến mất cái đám cờ kia, không gian xung quanh Thiệu Dận Vân đứng, cũng là biến chuyển nghiên trời lệch đất, trong thoáng chốc, nó liền là u ám đến đáng sợ.
"Trận...Đây là trận pháp..!"
Nhìn xung quanh hắn nơi đây trước vốn trời quang nắng ấm, sau một hồi liền là biến thành tối tăm đưa tay không nhìn thấy được năm ngón, Thiệu Dận Vân trong lòng không khỏi kinh hãi lạnh mình, thần sắc khinh bỉ không còn sót lại một chút nào cả, thay vào đó là vô tận sợ hãi cùng đề phòng.
Trận pháp!
Đây là một loại chức nghiệp vừa thần bí lại vừa cường đại nhất trên Nam Hoang Chi Địa, những người am hiểu Trận Pháp liền được tôn xưng là Trận Pháp Sư, cấp bậc của bọn họ từ Nhất Giai cho đến Ngũ Giai, như Luyện Đan Sư một dạng.
Vốn trên Ngũ Giai Trận Pháp Sư còn có Lục Giai Trận pháp sư nữa, nhưng loại cấp bật này chỉ xuất hiện cách đây bốn ngàn năm về trước, từ thời đại của Lạc Hoàng Đại Đế, ngài ấy không chỉ là Yêu Hoàng cường giả, còn là một vị Lục Giai Trận Pháp Sư.
Trận Pháp Sư rất được người trong thiên hạ kính trọng cùng nể sợ. Bởi vì Trận Pháp Sư ngoài lập các Trận Pháp cố định cho tông môn hoàng tộc các thế lực ra, bọn chúng còn có thể dàn trận để đối phó địch nhân, cao hơn nữa có thể luyện chế một bộ Trận Kỳ để bào bên trong một chiếc Trận Bàn, khi cùng địch nhân chiến đấu, chỉ cần xuất ra đem đối thủ vây lại bên trong trận, như thế địch nhân nếu không am hiểu Trận Pháp cùng cách phá trận, chỉ có thể để cho mặt người khác chém giết.
Trận Pháp Sư những người kia có một biệt danh là cùng cấp đối chiến vô địch thủ, như ngươi là một cái Nhị Giai sơ kỳ Trận Pháp Sư, cùng một cái Yêu Sĩ tam trọng hậu kỳ đỉnh phong giao chiến, một khi Yêu Sĩ rơi vào trong Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp của đối phương, như thế dù có bản lĩnh đằng trời cũng là không thể nào thắng được.
Đây chính là sự khủng bố của những tôn Trận Pháp Sư kia.
Cũng rất là may mắn, từ thời của Lạc Hoàng Đại Đế đến nay, Trận Pháp Sư một đạo một đời không bằng một đời, đến hiện tại thì càng là nhân tài điêu linh, cộng thêm hắn nghe nói Trận Pháp Sư một đạo yêu cầu thiên phú cùng trí tuệ rất là cao, rất khó có người vượt qua được điều kiện hà khắc để trở thành một cái chân chính Trận Pháp Sư, thế nên hiện tại Nam Hoang Chi Địa không còn mấy ngàn đầu Trận Pháp Sư.
Không nghĩ đến, nha đầu chỉ có Yêu Giả cảnh giới kia, lại là có trong tay loại Trần Bàn thuộc về Trận Pháp Sư mới có như thế này, cô ta chắc chắn là có quan hệ với lại vị Trận Pháp Sư kia, như sớm biết thế, hắn liền không cần khinh địch, tự cao tự đại, đem nha đầu kia diệt đi liền là đã xong, nếu như để cô ta trốn thoát được đi về, liền là đối với hắn cũng như Thiệu gia đến nói là một cái đại tại nạn.
"Nghĩ đến sau này làm cái gì? Nên nghĩ cách làm sao thoát khỏi nơi đây đã rồi mới tính sau đi!"
Thiệu Dận Vân gạt phăng cái nỗi sợ hãi sau này bị Trận Pháp Sư cường đại đến tính sổ, ưu tiên hàng đầu của hắn, vẫn là tìm cách rời khỏi nơi đây đã rồi mới tính tiếp.
Nhưng muốn làm được như thế, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Theo như hắn biết, đã chế tạo ra Trận Bàn, đa số các vị Trận Pháp Sư đều là Nhị Giai Trận Pháp Sư trở lên, Trận Pháp bọn họ chứa bên trong Trận Bàn, thấp nhất cũng là Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp.
Nếu Trận Pháp mà con nha đầu vừa rồi dùng để đối phó hắn đây là Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp, như vậy thì cám ơn trời đất, chờ nó tiêu hao hết năng lượng, tự nhiên nó sẽ biến mất, nhưng nếu nó là Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp trở lên, như thế thì phiền toái lớn rồi, vì đại đa số những cái Trận Pháp này đều có ẩn chứa công kích chi lực, tự động Trận Pháp sẽ phát ra uy năng đem đối thủ diệt đi, như gặp phải những cái này Trận Pháp, hắn đây chỉ có thể khoanh tay chịu chết.
Rất may, hắn chờ hồi lâu mà vẫn không có công kích phát ra, khá lớn khả năng, cái này cũng chỉ là Nhị Giai Hạ Phẩm Trận Pháp mà thôi, chờ đến khi năng lượng bên trong tiêu hao không còn, hắn hoàn toàn có thể thoát được rời đi, hy vọng thời gian là sẽ không có lâu lắm.
...
Chấn Nam Đại Sơn! Hắc Thạch Sơn bên dưới hang động.
"Linh Nhi! Nói như vậy! Em là đang gạt tên Thiệu Dận Vân kia?"
Sau khi đem tin tức Trận Pháp Sư kỳ diệu từ Nghiêm Linh Nhi nói cho hắn nghe, hắn là nghiêm túc lên tiếng hỏi lại Nghiêm Linh Nhi thêm một lần nữa.
Qua những gì mà Nghiêm Linh Nhi vừa thuật về Trận Pháp Sư, Trần Vân Thanh hắn hiểu, phàm là có thể chế tạo ra Trận Bàn Trận Pháp Sư, chí ít cũng là Nhị Giai Trận Pháp Sư trở lên. Nhưng mà giờ đây hắn lại nghe Nghiêm Linh Nhi nói, Trận Pháp kia chỉ là Nhất Giai thấp nhất Ảo Trận, không có khả năng vây khốn một vị Yêu Sĩ ngũ trọng cường giả như là Thiệu Dận Vân.
Bảo hai người bọn họ chạy nhanh rời khỏi nơi đó, nếu để Thiệu Dận Vân phát hiện ra không ổn, phá đi Trận Pháp, khi đó hai người bọn họ cũng chỉ là có một con đường chết.
Nếu bạn rảnh, xin mời đọc