- Trang chủ
- Bát Long Quy Nguyên Truyện
- Chương 166: Cùng Nó Thành Hôn
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Hắc Tâm Lão Ma
"Tư Ân! Được rồi...! Chị không muốn tôi cũng sẽ không gọi nữa..! Chị đừng có giận nữa!" Chu Tử Yên gật đầu, dường như nàng rất là sợ Ngu Tư Ân này nỗi giận một dạng.
"Tôi cùng đại ca của cô đối thoại, cô cũng đã nghe thấy, cô có cách nào giúp tôi rời khỏi nơi đây hay không?" Ngu Tư Ân hài lòng với lại biểu hiện của Chu Tử Yên, đây mới là tỷ muội tốt của nàng, nàng trước giờ vẫn là không có nhìn nhầm người.
"Haiz..! Tư Ân! Nếu như cứu được chị thì tôi đã cứu đi từ lâu rồi!"
"Đáng tiếc tôi không có khả năng này!"
Nghe Ngu Tư Ân đưa ra yêu cầu kia, Chu Tử Yên chỉ có thể biết thở dài một tiếng, lệnh bài khai mở cấm chế của Hắc Hỏa Tháp đang nằm trong tay của đại ca nàng là Chu Tần Đệ, hắn ta thực lực cao cường hơn nàng cả trăm lần, lại luôn luôn đề phòng nàng, muốn từ trong tay hắn lấy ra lệnh bài giải khai cấm chế, căn bản là không thể.
Nàng cũng không có thực lực đem Cấm Chế nơi này hủy bỏ đi cứu Ngu Tư Ân, nên nhớ nàng tu vi còn không bằng Ngu Tư Ân nữa nha.
"Hay là thế này, tôi đi đến Ngu gia, đem chuyện này nói lại cho cha của cô, để ông ấy cho người đi cứu Thanh nhi!" Chu Tử Yên đầu óc xoay chuyển, nghĩ ra một cái phương pháp đến.
Trong Ngũ Đại Cổ Tộc hiện tại, thực lực của Ngu gia có thể không thể sánh bằng Chu gia, nhưng cũng không kém bao nhiêu, trong tộc có không ít vị Thánh Giả, phái đi một người đến Nam Hoang Chi Địa điều tra xem Trần Vân Thanh nơi ở, sau đó đưa nó trở lại Chủ Đại Lục nơi đây, không phải là được rồi hay là sao?
Dù nói thế nào, Trần Vân Thanh thằng bé kia cũng là cháu ngoại của ông ta, chuyện này nhất định có thể làm được thông.
"Đừng nhắc đến ông ta nữa, Ngu Tư Ân tôi không có một người cha như vậy!" Ngu Tư Ân nghe đến Chu Tử Yên nhắc đến người phụ thân kia, thần sắc là tối sầm lại, nhìn rất là không tốt.
Thế gian cha mẹ đều là những người yêu thương con cái hết mực, thế nhưng Ngu Tư Ân nàng lại là ngoại lệ, nàng gặp phải một người phụ thân tuyệt tình tuyệt nghĩa, chỉ vì danh dự của bản thân, liền đẩy con gái mình vào hố lửa, từ ngày ông ta vì chuyện nàng lấy Trần Thiên Tâm liền đoạn tuyệt quan hệ cha con với nàng, nàng đã xem như không còn có người phụ thân này, cũng không có xem mình là người của Ngu gia nữa.
"Như thế này thì tôi cũng hết cách rồi!"
Chu Tử Yên thở dài, quan hệ cha con của Ngu Tư Ân căng thẳng sau khi từ Nam Hoang Chi Địa trở về, nàng cũng là nghe nói qua, nhưng không nghĩ đến, nó lại đến tình trạng không còn cứu vãn như thế này, không có Ngu gia tương trợ, Ngu Tư Ân lại bị giam cầm tại đây, chuyện giúp đỡ Trần Vân Thanh xem ra rất khó làm.
"Hay là chị giả vờ đồng ý làm vợ của....!"
Chu Tử Yên nghĩ ra một cái biện pháp hay, đó là muốn bảo Ngu Tư Ân tạm thời giả vờ đồng ý lấy đại ca của nàng, sau khi được đại ca nàng thả ra liền ngay lập tức rời đi.
Nàng là hiểu quá rõ tình cảm của đại ca mình dành cho Ngu Tư Ân, đừng nhìn bên ngoài đại ca một bộ hung tàn với lại Ngu Tư Ân, căn bản chỉ cần Ngu Tư Ân lên tiếng một cái, chuyện gì đại ca của nàng cũng có thể đáp ứng.
Nhưng là nàng nhìn lại ánh mắt như muốn ăn thịt người kia của Ngu Tư Ân, những lời muốn nói lại không dám nói ra, như không mà nói, hậu quả thật sự rất nghiêm trọng.
"Ngoài những biện pháp này ra, cũng không phải là không có cách khác!" Ngu Tư Ân sau một hồi suy nghĩ, ánh mắt bỗng nhiên sáng lên, nhìn Chu Tử Yên với ánh mắt rất là khác lạ.
"Chu Tử Yên! Cô muốn đi đâu?"
"Tư Ân à! Tôi là muốn đi trở lại Động Phủ để nghĩ cách giúp chị rời khỏi nơi đây, cũng như là giúp đỡ con của chị qua được đại kiếp!" Đang muốn chuồn êm Chu Tử Yên lại bị Ngu Tư Ân gọi lại, không thể nào làm gì khác, nàng chỉ có thể quay trở lại mỉm cười đối với lại Ngu Tư Ân lên tiếng.
Nàng muốn rời khỏi nơi đây, không phải là vì nghĩ cách cứu giúp Ngu Tư Ân rời khỏi nơi đây hay giúp đỡ Trần Vân Thanh gì, nói thật hai chuyện này quá khó khăn, nàng tạm thời là chưa nghĩ được cách gì hay cả.
Lý do nàng muốn rời khỏi đây là vì nàng nhìn đến ánh mắt của Ngu Tư Ân trông nàng không có được bình thường, cùng là bạn thân của nhau hơn hai ngàn năm, cùng trải qua không ít sinh tử, thế nên nàng là hiểu được, một khi Ngu Tư Ân dùng ánh mắt này nhìn nàng, nó sẽ chẳng có chuyện gì hay ho cả, vẫn là nên tránh xa cô ta ra thì hơn.
"Không cần! Tôi đã có cách giúp Thanh nhi rồi!" Ngu Tư Ân vẫn là không có rời bỏ ánh mắt ra khỏi người của Chu Tử Yên, càng nhìn, nàng càng mị lên, bên trong chứa rất nhiều hàm xúc.
"Nếu ... Nếu chị đã có cách. Như vậy thì tốt quá...Không cần tôi ở đây nữa đâu...Cáo từ nha!" Chu Tử Yên thật sự sợ hãi, nàng thật là không muốn ở nơi này lâu lắm.
"Khoan đi đã! Cách mà tôi nghĩ ra cần đến cô giúp đỡ!"
'Haiz..Quả nhiên!' Chu Tử Yên trong lòng thở dài một tiếng.
Nàng là biết trước sẽ là như thế này mà. Trước đến giờ Ngu Tư Ân có khi nào nhìn nàng với ánh mắt kia mà không có chuyện gì đâu.
"Ngu Tư Ân! Có chuyện gì cần tôi giúp đỡ thì nhanh nói đi, tôi không có thời gian cùng chị tại đây chơi trò mèo bắt chuột đâu!"
Chu Tử Yên không có nhẫn nhịn cái này Ngu Tư Ân được nữa, như nhẫn nhịn cô ta mãi, cổ khó chịu bên trong lòng nàng thế nào cũng sẽ làm cho nàng phát điên.
"Ta muốn cô thay tôi đến bên kia Nam Hoang Chi Địa điều tra xem Thanh nhi của tôi nó thế nào rồi!"
"Không thành vấn đề! Chuyện này tôi sẽ thay chị đi điều tra!" Chu Tử Yên không có một chút do dự lời nói, liền ngay lập tức đồng ý.
Không đồng ý không có được, với giao tình của hai người bọn họ, như Ngu Tư Ân đã lên tiếng, nàng sẽ không có từ chối. Nghĩ lại trong hoàn cảnh này, Ngu Tư Ân tứ cố vô thân, người có thể giúp được cô ta cũng chỉ có một mình nàng, nàng không giúp đỡ thì ai sẽ giúp đây.
Chuyện khổ sai này xem ra nàng không thể không làm, hy vọng thằng bé kia sẽ không có chuyện gì, cũng hy vọng bên kia Nam Hoang Chi thiên địa linh khí nồng đậm một chút, nếu như không, chuyến đi này của nàng liền là thảm rồi.
"Tôi còn chưa có nói xong..!"
Nhìn thấy Chu Tử Yên nhanh chóng muốn rời đi, Ngu Tư Ân không khỏi lắc đầu một cái gọi lại.
"Tư Ân tỷ...! Chị còn muốn cái gì nữa đây?"
Chu Tử Yên quay lại, nàng thật sự phiền toái với lại cái này Ngu Tư Ân quá rồi, cô cần nói gì thì nên nói nhanh lên một chút a, lúc này lúc khác như thế, Chu Tử Yên nàng trái tim chịu không nỗi đâu.
"Sau khi cô tìm được Thanh nhi sau, lập tức cùng nó thành thân!" Ngu Tư Ân nhìn lại Chu Tử Yên thêm một lần nữa, mỉm cười nói ra một chuyện mà nàng xem là khá hợp tình hợp lý.
"Ngu Tư Ân! Chị vừa rồi nói cái gì?" Chu Tử Yên ngớ người một hồi lâu, sau đó nhìn chằm chằm Ngu Tư Ân, lên tiếng hỏi lại nói.
Hình như nàng nghe Ngu Tư Ân này nói mình phải thành thân với Thanh nhi gì đó thì phải, chắc tại gần đây mình mới vừa đột phá Yêu Thánh nhất trọng hậu kỳ, căn cơ chưa được ổn định lắm, nên tai cũng có vấn đề rồi, Ngu Tư Ân này khi nào lại đi nói ra những lời điên rồ như thế này kia chứ.
Trước khi đi Nam Hoang Chi Địa, nàng phải cũng cố cảnh giới lại một đoạn thời gian, nếu không sẽ không ổn cho lắm.
"Tôi nói sau khi cô tìm được con của ta Trần Vân Thanh, lập tức cùng nó thành hôn đi!" Ngu Tư Ân nhìn Chu Tử Yên có vẻ như không nghe rõ lắm, liền là nói lại lời vừa rồi một lần nữa.
"Ầm ầm...ầm ầm!"
"Ngu Tư Ân! Chị có biết mình đang nói cái gì hay không?"
Xác nhận Ngu Tư Ân nói không có sai, mình cũng nghe không nhầm sau, Chu Tử Yên trên người khí thế bộc phát, một loại khí tức thuộc về Yêu Thánh nhất trọng hậu kỳ cường giả phát ra, làm cho không gian nơi đây vỡ nát liên hồi, Hắc Hỏa Tháp cũng là rung chuyển không thôi. Theo sau, một cổ sát khí tràn ngập thiên địa từ thân của Chu Tử Yên cùng từ đó xuất hiện, trời đất trong lúc này lạnh giá như âm cả trăm độ, bộ dáng tươi vui của Chu Tử Yên vừa rồi không còn sót lại chút gì, chỉ còn lại nơi đây là một tôn nữ thần lạnh giá.
"Tôi đương nhiên biết mình đang nói gì! Vân Thanh của ta năm nay đã mười sáu, đã trưởng thành nên người, có thể lập gia đình được rồi. Chu Tử Yên cô vẫn là hoàng hoa khuê nữ, chưa có ai rước!"
"Một là thanh niên chưa vợ, hai là gái chưa có chồng, cả hai người lấy nhau, đây là chuyện hết sức bình thường, đâu có gì to tác đâu kia chứ!"
Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc