- Trang chủ
- Liên Hoa Bảo Giám
- Chương 377: Ta có thể chờ chàng một ngàn năm
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Du Tạc Bao Tử
Một cước nhìn như rất nhẹ đá vào bụng dưới của Hook, "Ô" một tiếng kêu đau đớn, thân thể Hook rơi xuống, bất động.
Trong phút chốc, địa bảo Brockman tĩnh lặng, yên tĩnh lạ thường.
Bát cấp đỉnh phong Hook! Đệ nhất hỏa hệ cao thủ tại tây bắc đại hoang nguyên phạt tội chi thành chết như vậy sao? Nhẹ nhàng một cước, không cần bí pháp, không cần mưu lược, sắc mặt bình thản cứng đối cứng giết chết một đấu thần bát cấp đỉnh phong, tựa như dẫm chết một con bọ nhỏ, ai có thể làm được? Cả phạt tội chi thành có ai có thể làm được?
Ở đây người mạnh nhất là lão thái thái Elizabeth tự hỏi, ta, có thể không?
Đáp án là, lão bà sợ ngây người...
Elizabeth rất nhanh tỉnh táo lại, mỉm cười, lập tức lại lâm vào trầm tư, nhưng Heidy mơ mất rồi, người của gia tộc Brockman đã choáng váng, người Kursk luôn sùng bái cường giả, Hook trong nháy mắt bị đánh chết, bọn họ thoáng chốc đầu váng mắt hoa.
Đỗ Trần vỗ vỗ trường bào, tựa như làm một việc không đáng nói, quay đầu lại cười cười với Tuyết Cơ, lại hung hăng trừng mắt với đại ca một cái.
Vừa rồi Đỗ Trần thật sự nổi giận, mặc kệ nói sao, Tuyết Cơ bây giờ trên danh nghĩa là nữ nhân của hắn, mà mấy trăm người ở đây đều đang nhìn, Steven đột nhiên một câu "Không phế hắn không phải gia môn", dưới loại tình huống này, nam nhân có chút huyết tính đều phản ứng! Mà Đỗ Trần bình sinh hận nhất là loại người dùng hai chữ "Nữ nhân" làm văn chương.
Xuất chiêu, bí pháp pháp bảo không cần, Đỗ Trần trực tiếp dụng thủ pháp đánh nhau ngoài đường trong kiếp trước - nắm tóc, đạp xuống đất, còn thiếu cầm gậy sắt đánh, một màn không có "Thệ Tuyết" hoa lệ. Càng không có "Thiện niêm thiên ti tỏa" uy lực kinh người, nhưng nó rất trực tiếp, rất bạo lực, rất có huyết tính nam nhân.
Lúc này thì…
- Nhị ca.
Tiếng rống giận làm mọi người bừng tỉnh, bát cấp đấu thần đang đánh nhau với Steven bỏ qua đối thủ, như phát điên lao tới tấn công Đỗ Trần:
- Thường mạng! Ngươi đền mạng cho nhị ca của lão tử.
Có người trong trận doanh Kursk phản ứng, vội gọi:
- Muốn chết sao! Ngươi điên rồi sao?
Hắn có lẽ thật sự điên rồi, trực tiếp vọt tới trước mặt Đỗ Trần, giơ quyền lên đánh:
- Ngươi...
Lời còn chưa kịp nói, Đỗ Trần lại nhấc chân, tiếp đó, một thân ảnh bay lên trời.
Làm xong hết thảy, Đỗ Trần nhún vai, hỏi Czech:
- Tên kia... hắn là ai vậy?
Czech sửng sốt trả lời:
- Ngươi, à không, ngài không phải nói, không cần biết tên hắn sao?
- A, vậy cũng được.
Đông! Tên kia rơi xuống đất, tạo ra một cái hố lớn, hai mắt trợn trừng tràn đầy sự phẫn nộ cùng không cam lòng. Hắn là ai? Tên là gì? Ai biết được...
Đỗ Trần hai lần ra tay, hai lần mang tới sự chấn động cho cư dân phạt tội chi thành, nhưng trong đó có mấy người có thể trở thành bá chủ cát cứ một phương, cũng không phải thường nhân. Sau khi tỉnh táo lại, lão thái thái cười nói trước:
- Á Lực các hạ, mười ba người còn lại của gia tộc Kursk.
Mười Ba người thần sắc biến đổi lớn, lập tức tụ lại một chỗ.
Lão thái thái vừa cười vừa nói:
- Ngài cùng bọn họ là địch nhân, chúng ta gia tộc Brockman cũng là địch nhân với chúng...
Hai từ "Địch nhân" cơ hồ đẩy những người này vào tuyệt lộ. Nửa câu sau của lão thái thái:
- Người đâu, mang Heidy hỗn trướng bán đứng bằng hữu giam vào địa lao. Lão thái thái ta nói thêm lần nữa, ta sau này không muốn thấy hành động bán đứng bằng hữu nữa.
Hai "Bằng hữu" bị nàng bán đứng phi thường nghiêm trọng.
Đỗ Trần không nhanh không chậm đi tới trước mặt lão thái thái, cười cười, đột nhiên nói chuyện chẳng liên quan gì hết:
- Lão thái thái, đại ca ta cùng tiểu thư Heidy bị bọn họ thấy, lão nhân ngài có thể cho mấy người ở đây dụ bọn họ không?
Lão thái thái tinh quang trong mắt chợt lóe, lão mơ hồ hiểu được ý tứ của Đỗ Trần, đáp:
- Đúng vậy, lão thái thái ta lúc này phong tỏa nơi này, không có một người Kursk nào chạy thoát... báo tin cho gia chủ của họ.
Dừng một chút, lão bà cười an lòng:
- Bây giờ gia chủ Kursk còn mang binh áp sát biên giới gia tộc ta, chờ kết quả đàm phán.
Đỗ Trần sờ sờ mũi, cười nói: "
- Nếu toàn bộ cao thủ Kursk xảy ra việc ngoài ý muốn, lão thái thái, ngài cần bao nhiêu thời gian mới có thể thu phục tàn cuộc này, thôn tính gia tộc Kursk?
Lão thái thái ánh mắt sắc bén:
- Một ngày! Các hạ chuẩn bị tự mình ra tay, tới biên giới giết cao thủ Kursk sao? Lão thái bà nói không phải, bọn họ dù sao còn hơn một ngàn quân!
Đỗ Trần bĩu môi:
- Tiến vào giữa ngàn quân lấy đầu tướng địch? Đó là chuyện của thời đại anh hùng, bây giờ là thời đại vương quốc trên tam đại lục giảng cứu mưu lược!
Nói xong, hắn chỉ chỉ vào mười ba người Kursk, hỏi:
- Trong mười ba người này ai được gia chủ Kursk tín nhiệm?
Lão thái thái chỉ ra một người lúc đầu nhắc nhở Hook, chỉ người nọ nói:
- Người này là thủ tịch tham mưu của gia tộc Kursk.
Đỗ Trần tiến lên, lòng bàn tay ngưng kết băng châm, nhẹ nhàng đánh nhập vào ngực hắn, nhìn sắc mặt trắng bệch của hắn:
- Nếu có thể làm thủ tịch tham mưu, vậy ngươi nhất định là người thông minh! Dưới bí pháp của ta muốn sống không được, muốn chết không thể, trở về đưa cao thủ gia tộc Kursk tới đây, sau đó đầu nhập gia tộc Brockman... ngươi hẳn là hiểu được nên lựa chọn thế nào.
Người nọ lập tức gật đầu:
- Ta, ta hiểu! Ta trở về nói với gia chủ, nói là tràng đàm phán này thành công rồi, nhưng Elizabeth lão thái thái không chịu tiến vào quân doanh của gia tộc chúng ta ký hiệp định, dù chết cũng nhất định phải là gia chủ ngài tự mình tới...
Nuốt nước bọt, tựa hồ cảm thấy băng châm đang động, hắn lập tức bổ sung:
- Với kiến giải của ta, gia chủ hắn, hắn nhất định tới đây ký kết, nhưng hắn sẽ đề phòng gia tộc Brockman nên mang theo lượng lớn cao thủ bảo giá...
Đỗ Trần gật đầu:
- Vậy còn do dự cái gì? Hãy đi đi.
Lão thái thái phân phó người trong gia tộc chuẩn bị chiến đấu, mà bản thân lại đứng trước mặt Đỗ Trần, miệng không còn chiếc răng nào mở ra nói chuyện:
- Các hạ đến tột cùng là ai?
- Ta là ai rất trọng yếu sao? Lão thái thái, ta vô luận là tại nhân gian có thân phận gì, nhưng tại phạt tội chi thành đều giống các ngươi, là một người bị giam cầm.
- Ta lắm miệng rồi, đúng vậy, cho dù ngươi là đại nhân vật trong Hồng Huyết Nhân, nhưng nói ra, lão thái thái ta bị nhốt ở đây hơn mười năm cũng không nhất định biết.
Elizabeth nhìn chằm chằm Đỗ Trần:
- Chờ khi thôn tính gia tộc Kursk xong, ngươi cùng ta phân chia thế nào? Lão thái bà ta còn phải nuôi sống mọi người, gần đây lượng thú JuJu giảm xuống, chúng ta cần vượt qua cửa ải khó khăn về lương thực.
- Quân đội gia tộc Kursk, lão thái thái ngươi có thể thu được bao nhiêu thì thu, thú JuJu của bọn họ toàn bộ cho gia tộc Brockman.
Lão thái thái ngạc nhiên nói:
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Không cần lợi lộc, hắn dựa vào cái gì giúp mình?
Đỗ Trần nở nụ cười: "
- Ta muốn... rời khỏi nơi này.
Lão thái thái phì cười, tuy không nói, nhưng ý tứ rõ ràng, rời đi? Nằm mơ?
Đỗ Trần xoay người đi về phía Tuyết Cơ, nói:
- Lão thái thái, chờ khi ta giúp ngươi thôn tính gia tộc Kursk, bất quá ngươi cho ta một lời hứa - nếu ta tìm được biện pháp rời khỏi đây, gia tộc các ngươi toàn lực phối hợp với ta.
Lão thái thái thần sắc biến đổi không ngừng, nhưng không chút do dự nói:
- Rời khỏi địa phương quỷ quái này, là giấc mộng của mỗi tội nhân phạt tội chi thành! Lão thái bà ta đáp ứng ngươi, nếu ngươi có thể tìm được biện pháp rời đi, hơn nữa có thể mang mấy người cháu của ta ra ngoài, để cho huyết mạch gia tộc Brockman trọng kiến nhân gian, lão thái bà ta có thể giao cái mạng này cho ngươi.
- Tốt lắm, ta cũng cho lão một lời hứa, trước khi rời khỏi phạt tội chi thành, ta sẽ là khách khanh của gia tộc Brockman.
Hai người tách ra, hứa hẹn, bất quá trên hình thức nào đó, người thông minh trong tình huống này không nhiều lời, căn cơ gia tộc Brockman tại phạt tội chi thành cùng thực lực của Đỗ Trần đủ cho bọn họ tạo thành một minh hữu không thể phá vỡ.
Đỗ Trần đi, Steven lại hí hửng, vẻ mặt ngưng trọng đi tới bên người Elizabeth, nhìn chằm chằm lão thái thái, không chuyển mắt.
Lão thái thái thấy trong lòng có chút sợ hãi, dù sao, đệ đệ triển hiện ra thực lực kinh khủng, còn ca ca thì sao? Mặc dù Steven vừa rồi cùng "Kẻ không cần biết tên" kia đánh ngang tay, nhưng ai có thể xác định hắn có che dấu thực lực không?
Nghĩ vậy, Elizabeth rất cẩn thận cười nói:
- Tiên sinh Green, lão thái bà không xinh đẹp, đừng nhìn, ngài có sự tình gì cứ nói!
Steven gật đầu:
- Ta thật sự có một đại sự, nó phi thường trọng yếu, nhưng chuyện này ngoại trừ ngài ra... ai cũng không được biết.
Con mắt già nua của Elizabeth có chút mở to, tinh quang lóe ra:
- Tiên sinh Green cứ nói, nếu lão thái bà ta có thể làm được, nhất định đem hết toàn lực, tuyệt không chậm trễ chuyện của ngài.
Steven nghiêm mặt nói:
- Chuyện này liên quan tới vinh dự của một thân sĩ, là việc ta phải làm, lão thái thái.
Hắn khom người cúc cung, nhếch miệng cười he he:
- Tiểu thư Heidy dù sao còn trẻ tuổi, chưa hiểu sự! Ngài có thể cho ta chút thể diện thả nàng ra không?
Lão thái thái sửng sốt.
Lịch tại phạt tội chi thành là một loại xa xỉ phẩm, hơn nữa thời gian với họ mà nói cũng không có ý nghĩa lớn lao, cho nên tính thời gian bằng đồng hồ cát, ước chừng ba lần đảo đồng hồ cát, gia chủ Kursk đã tới địa bảo Brockman, đúng như lời thủ tịch tham mưu kia, hắn dù dám tới nơi này ký kết, nhưng cuối cùng lo lắng gia tộc Brockman, nên dẫn theo lượng lớn cao thủ.
Czech đang đứng ở cửa vào địa bảo, tên tù binh không có chí khí bị Đỗ Trần đẩy ra, thầm khống chế, gọi bọn hắn cùng Czech ra ngoài đón gia chủ Kursk.
Hết thảy đều phi thường thuận lợi - người Kursk không hề phòng bị đi theo Czech tiến vào cửa lớn đã mở rộng, nhưng sau khi vào cửa... một thế giới đầy băng tuyết hiện ra trước mắt bọn họ - băng sương sát trận của phong hào đấu thần! Pháp trận này đối với đấu thần đồng cấp cơ hồ không có ý nghĩa, nhưng đối với mấy tên đáng thương này, không khác gì ác ma tới từ địa ngục. Giống như năm đó khi Đỗ Trần là tân đệ tử của Đấu Thần đảo, bị pháp trận của Dịch Cốt đùa bỡn, chiến đấu, không chút lo lắng.
Tính áp đảo trong chiến đấu không cần phải nói, sau trận chiến, lão thái thái tự mình dẫn người đi vào chiếm cơ địa thú JuJu của gia tộc Kursk, một đội binh lính từ địa bảo chui ra, từng nhóm đi xa, thậm chí không ai kịp tới thu thập thi thể người Kursk…
Steven đi tìm Heidy, mà lúc này không cần Đỗ Trần ra tay, hắn cùng Tuyết Cơ lẳng lặng đứng bên huyết tinh sát trận, nhìn thi thể không toàn vẹn kia, Đỗ Trần càng lưu ý tới phản ứng của Tuyết Cơ.
Nhìn thoáng qua sát trận, Tuyết Cơ đột nhiên sâu kín thở dài:
- Ai...
Khắp nơi đều là hài cốt, máu tươi khắp nơi, hai tròng mắt rất là thương cảm.
Một tiếng than u oán khiến cho ngực Đỗ Trần như bị cái gì đó chặn lại, bất giác nói:
- Ngươi có đúng là nghĩ ta rất tàn nhẫn?
Nói xong, hắn trong lòng còn thầm trào phúng bản thân, đáng chết, sao lại nói một câu như thế? Ta lúc nào bận tâm tới phản ứng của Tuyết Cơ? Nha đầu ngốc này là đệ tử của Margaret, là cừu nhân, sớm muộn cũng phải đao binh gặp lại.
Ánh mắt Tuyết Cơ vẫn thương cảm như trước, nhưng kiên định lắc đầu:
- Người Kursk tay đầy máu tươi, có tội đáng trừng phạt, Tuyết Cơ không dám vì thế chỉ trích ân nhân. Bất quá… Tuyết Cơ lần đầu thấy nhiều người chết như vậy, trong lòng có chút khó chịu thôi.
Đỗ Trần cười hai tiếng, muốn nói gì đó nhưng nhất thời cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Tuyết Cơ cũng cúi đầu không nói gì, hai người cứ như vậy lẳng lặng đứng, trong lòng cũng có vài phần xấu hổ.
Đúng vậy, nửa tháng trước còn không biết nhau, nửa tháng sau đã là vợ chồng, vừa rồi xảy ra một chuyện như vậy, ai mà không xấu hổ?
Đỗ Trần chần chờ hồ lâu, rốt cục mở miệng nói:
- Ách, đại ca ta vừa rồi thuận miệng nói bậy, ta ra tay giết Hook cũng là, cũng là...
Đỗ Trần luôn liến thoắng, luôn "lừa chết người không đền mạng" mà đột nhiên có chút khó nói.
Mẹ nó, miệng sao lại ngu thế? Trong lòng hình như có thứ gì đó, là một loại cảm giác! Đỗ Trần thầm nói với bản thân. Vừa rồi tuy nói là đại ca cùng hoàn cảnh bức bách, nhưng...
Nữ nhân của mình bên người, tương lai sẽ thế nào, chướng ngại gì, đều bị một cước đá bay. Loại trách nhiệm nặng nề mà ấm áp, thật sự là rất mê người, đáng tiếc, nó chỉ có ngắn ngủi trong nháy mắt.
Theo thi thể Hook rơi xuống đất, hai người là cừu nhân.
Đỗ Trần đứng đó hồi lâu không biết nói gì, Tuyết Cơ thấy Đỗ Trần không nói một lời, cúi đầu nói:
- Điều này không trách người, chỉ là tiên sinh Green thật sự có chút hồ đồ, ai.
Tuyết Cơ bất đắc dĩ thở dài, trong lòng rất mâu thuẫn, nàng thật sự rất phản cảm với Steven cứ há mồm ngậm miệng lại nói nàng là thê tử người khác, bất quá Tuyết Cơ trong lòng rõ ràng, giờ phút này nàng thực tế là một kẻ phiền toái, Á Lực bị lạc trong phạt tội chi thành còn có thể chiếu cố nàng - một phế nhân, đã là ân huệ rất lớn rồi, nàng không thể oán thán cái gì.
Đồng thời trong lòng Tuyết Cơ cũng có chút cảm giác khác thường, một nữ nhân, nhất là một nữ nhân xinh đẹp bất lực, trong hoàn cảnh xa lạ bị một thổ phỉ sắc ma để ý. Lúc này, một nam nhân xuất hiện, dụng thủ đoạn đơn giản bạo lực nhất cứu nàng, hơn nữa hình tượng nam nhân này là người tốt, nữ nhân kia sao không chút xúc động chứ?
Cảm giác này rất quái lạ.
Hai người lại một lần nữa lâm vào trầm mặc xấu hổ.
Lúc này Tuyết Cơ mở miệng:
- Cứ như vậy a.
- Sao?
- Trước khi rời khỏi phạt tội chi thành, cứ như vậy.
Tuyết Cơ cúi đầu bình tĩnh nói:
- Tuyết Cơ nhìn ra được, ân nhân ngươi vì rời khỏi phạt tội chi thành mà bận bịu, nhưng hẳn là có kế hoạch hạng nhất rất có hùng tâm, nếu không, ngài hôm nay cũng sẽ không dùng thủ đoạn cường mãnh như thế kết minh với gia tộc Brockman... bây giờ ngài phải trước mặt gia tộc Brockman triển hiện ra quyền uy tuyệt đối hoàn mỹ, không có chút tỳ vết nào. Tuyết Cơ không thể làm rối loạn kế hoạch của ngài, quan hệ của chúng ta... trước tiên cứ như vậy đi.
Đỗ Trần sửng sốt, Tuyết Cơ cũng không ngu ngốc a, hắn nói:
- Sợ rằng không thích hợp a, ta không biết chúng ta lúc nào mới có thể rời khỏi phạt tội chi thành, có lẽ ngày mai, có lẽ là một năm, cũng có lẽ là một trăm năm, ngươi...
- Ân nhân an tâm! Tuyết Cơ chờ tới ngày đó.
Tuyết Cơ lặng yên cười:
- Ngài quên rồi sao? Tuyết Cơ là thập nhất cấp đấu thần, có trường sinh bí pháp của Thấm Thủy Hồ... ta có thể chờ ngài một ngàn năm.
Đỗ Trần tâm nhảy dựng lên.
Nhưng hắn hiểu được, ý tứ của Tuyết Cơ là "Không cần phải xen vào cảm thụ của ta, an tâm đi làm chuyện ngươi muốn làm, Tuyết Cơ sẽ không thúc giục ngài, cho ngài thêm phiền toái." nha đầu ngốc nghếch khờ khạo này thật đáng yêu.
Đỗ Trần thầm hít một hơi không khí ô trọc của phạt tội chi thành, rồi thở dài:
- Ngươi yên tâm, đời này ta dám chắc mang ngươi rời khỏi địa phương quỷ quái này.
Thuận tay sờ sờ mặt nạ trên mặt... chờ khi rời khỏi nơi này, ngươi về Thấm Thủy Hồ, Á Lực cũng vĩnh viễn biến mất, đến lúc đó Tuyết Cơ cùng Francis gặp lại trên sa trường, sinh tử do mệnh.
Tuyết Cơ yên lặng đi vào pháp trận, giúp Đỗ Trần thu dọn.
Trên bầu trời xám ngoét của phạt tội chi thành nổi lên cuồng phong, quỷ thiên khí tại địa phương quỷ quái này thật sự khiến người ta vô cùng chán ghét. Gió càng lúc càng lớn, nhưng hai người vẫn bận bịu giữa cuồng phong, Đỗ Trần cởi trường bào của mình cấp cho Tuyết Cơ, một chữ không nói, tiếp tục công việc.
Gió, càng lúc càng lớn, dần dần, hướng Đông nam ẩn ẩn xuát hiện một hắc tuyến thông thiên triệt địa, tiếp đó có người rống to cảnh báo:
- Cảnh báo! Cảnh báo! Thiên tỉnh (giếng trời) ở trung ương lại phún xuất.
Đỗ Trần ngước đầu lên:
- Tuyết Cơ, trước tiên tiến vào trong Liên Hoa, thiên tỉnh ở trung ương phún xuất, ta đi xem...
Đang nói, Czech thần sắc bối rối chạy trở về, lúc này, hắn hẳn là đi tiếp thu cơ địa thú JuJu của gia tộc Kursk mới đúng:
- Á Lực tiên sinh! Ta khi tiếp thu cơ địa gặp phải đại phiền toái, gia mẫu bị nhốt, cầu ngài cứu hắn a.
- Bịch!
Hắn quỳ gối trước mặt Đỗ Trần, cầu khẩn:
- Mau a, gia mẫu có thể, có thể không chịu được lâu nữa.
Đỗ Trần thần sắc biến đổi, nhìn gió lớn khu phương hướng thiên tỉnh một chút, xoay người nắm lấy tay Czech lao về phía lãnh địa gia tộc Kursk:
- Tuyết Cơ, ngươi đi tìm đại ca ta.
Mấy lần súc lực, Đỗ Trần đã đi tới giữa một sơn cốc, hạp cốc đã bị vây bởi bảy tám trăm người, thần sắc lo lắng, nhìn chằm chằm vào một sơn động bị đá đổ sập xuống, sơn động này chính là cơ địa nuôi thú JuJu.
- Đều con mẹ nó tránh ra, để cho tiên sinh Á Lực đi.
Czech thật sự vội tới điên rồi, tiếp đó đánh mấy người cản đường, mời Đỗ Trần tới cửa cửa động:
- Vừa rồi gia mẫu dẫn người đi vào tiếp thu thú JuJu, vốn dẫn theo năm mươi người đi vào, còn có ba trăm người ở ngoài chờ vận chuyển. Nhưng ai mà biết được, sau khi gia mẫu đi vào không tới năm phần thời gian, bên trong truyền tới tiếng kêu thảm thiết, tiếp đó cốc núi này kịch liệt chấn động, một tảng đá lớn rơi xuống... nhốt gia mẫu ở trong.
Đỗ Trần nhướng mày, Czech ngươi đã là bát cấp đấu thần còn có thể bị một khối đá cản trở sao? Một quyền oanh nát!
- Chờ chút, đá này nhất định có chuyện.
Đỗ Trần tiến lên đánh giá tảng đá. Czech lại nói:
- Tiếp đó, tiếp đó bên trong tiếng kêu thảm thiết không ngừng, người nhà ở bên ngoài muốn đánh nát tảng đá cứu người, nhưng đá này chẳng biết tại sao, sáu đấu thần bát cấp của gia tộc chúng ta liên thủ đều không thể phá nát nó! Hơn nữa, vách núi xung quanh cũng cứng rắn hơn bình thường.
Czech nắm lấy tay Đỗ Trần:
- Cầu ngài, mẫu thân ta còn ở bên trong.
- Là Ba Điệp Tích Mộc Tinh Thổ chắc chắn nhất trong thổ hệ.
Đỗ Trần vuốt mũi nhìn chằm chằm tảng đá, phát hiện gần nhất hiện lên trong đầu - không lâu trước mình mới phát hiện phụ cận thiên tỉnh thì tinh phẩm tài liệu luyện kim rất nhiều, mà mỗi lần giếng phun nhất định phát sinh đại biến dị - lần trước là thú JuJu! Bây giờ, thiên tỉnh trung ương lại phun, cơ địa thú JuJu của gia tộc Kursk biến thành một tòa huyệt động tử vong - lại là thú JuJu.
Hơn nữa đá núi nơi này... đương nhiên nháy mắt biến thành cực phẩm luyện kim tài liệu chỉ có thể gặp không thể cầu, cũng là tài liệu chắc chắn nhất.
- Đều tránh ra.
Đỗ Trần xua mọi người, không dám lưu thủ, gần như tất cả Liên Hoa trên người đều xuất ra, oanh một tiếng đánh nát tảng đá ở cửa động.
- Mở, đã mở rồi! Nhanh đi cứu mẫu thân.
- Mau, bà bà nhất định còn sống.
Mọi người lao lên, lúc này thì, một quái vị nồng đậm từ sâu trong huyệt động JuJu thú sâu không thấy đáy nhẹ nhàng tản ra.
Liên Hoa Bảo Giám