- Trang chủ
- Dị Giới Truy Mỹ Ký
- Chương 23: Hồi phục!
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Ma Vân Thiên
Bên trong rừng, hiện tại đang có một thân ảnh chạy với tốc độ cao. Người này không ai khác chính là Lâm Thiên của chúng ta?.
Chạy được một hoài thì thấy không có ai đuổi theo nữa thì Lâm Thiên dừng lại thở hỗn hển.
– Thật nguy hiếm, mây mà mình phát hiện sớm.
Lâm Thiên vừa thở vừa nói. Lúc đó thật nguy viễn, không ngờ lại có một tên Kết Đan chạy tới.
Mặc dù Lâm Thiên có thể nói là vô địch cùng cảnh giới và có thể vượt cấp chiến đấu. Nhưng mà cũng không biến thái đến mức vượt đại cảnh giới chiến đấu, trừ khi hắn đạt đến Luyện Khí đỉnh phong và sử dụng Linh Khí Thượng Phẩm mới có thể đánh một trận với Kết Đan cấp thấp. Đây là chỉ có sức đánh trả thôi, còn muốn thắng thì không thể nào. Trừ khi hắn đạt được Vạn Mộc Thánh Thể tầng thứ nhất mới thể có sức đánh thắng Kết Đan được.
– Sư tỷ, ngươi có sao không.
Nói xong thì hắn bỏ Lý Tu Di xuống đấy. Thấy mặc nàng hơi tái nhợt thì hắn quan tâm hỏi.
– Ta không sao, cảm ơn đệ.
Lý Tu Di gượng người dậy, nhìn Lâm Thiên dịu dàng nói. Mặc dù nàng không thích cách giết người máu me của Lâm Thiên. Nhưng nàng cũng biết, nếu không giết Tô Thiên, có thể sau này người bị giết có thể là Nàng và Lâm Thiên, có khi là Phiêu Miêu Các của nàng nữa ấy chứ.
– Không sao là tốt rồi, sư tỷ chúng ta tìm một sơn động nào đó nghỉ ngơi đi.
Lâm Thiên thấy nàng không sao, liền đề nghị tìm một sơn động nghỉ ngơi, mặc dù hắn không mệt, nhưng mà Lý Tu Di mới trải qua trận chiến, nàng cần phải nghỉ ngơi để phục hồi thể lực.
– Ừm.
Lý Tu Di nhẹ giọng ừ một tiếng.
.............
Bên trong rừng, trên một núi, một chổ bên trong sơn động. Lâm Thiên nhắm mắt xếp bằng, vận công hồi phục. Đang dược mặc dù hiệu quả, nhưng không thể lúc nào cũng dùng. Nhưng thế không tốt, cái gì cũng phải tự mình làm, vận dụng ngoại lực sẽ không tốt lắm. Tự mình vận công hồi phục thế này, có thể khiến chân khí càng thêm tinh thuần.
Còn Lý Tu Di, ngồi bên cạnh hắn nghỉ ngơi, vốn Lâm Thiên định để nàng hồi phục trước để hắn hộ pháp cho. Nhưng Lý Tu Di muốn hộ pháp cho hắn hồi phục, hắn không còn cách nào, chỉ có thể đáp ứng.
Có mỹ nữ đẹp như vậy bên người, vốn là sự tình rất đẹp mắt, nhưng ở địa phương nguy hiễm này lại là không phải một chuyện tốt lắm.
Lâm Thiên vận chuyển Ngự Nữ Thiên Thần Quyết, linh khí nồng đậm bên ngoài, bằng một tốc độ nhanh chống bị hấp thụ vào trong cơ thể Lâm Thiên, rồi sau đó luyện hóa. Sau một canh giờ, chân khí của hắn cũng hồi phục lại đỉnh phong.
– Linh khí ở đây thật nồng đậm, mới ngoài một canh giờ đã hồi phục rồi.
Lâm Thiên sau khi kết thúc tu luyện, thì nhìn bên ngoài cảm thán nói.
– Sư tỷ ngươi mau vận công hồi phục đi, ta hộ pháp cho ngươi.
Cảm than xong, Lâm Thiên quay lại nhìn Lý Tu Di còn đang ngoài bên người mình ôn nhu nói.
– Ừm.
Lý Tu Di thấy hắn hồi phục xong rồi, thì nàng cũng muốn mau chống hồi phục, thế là nàng ngồi xuống vận công, hấp thụ linh khí, khoản chừng ba canh giờ thì nàng mới miễn cường hồi phục.
– Sư tỷ ngươi thấy thế nào rồi.
Lâm Thiên thấy nàng mở mắt thì lập tức hỏi.
– Cũng hồi phục khoản 8-9 phần rồi.
Lý Tu Di thấy hắn hỏi thì trả lời. Nàng hiện tại rất có hảo cảm với Lâm Thiên, nàng không biết sao mà ở bên cạnh hắn, nàng có một cảm giác rất dễ chịu, tìm còn đập nhanh, cái cảm giác này thật khiến người ta ngượng ngùng. Về sau phải về hỏi các sư muội, sư tỷ mới được.
– Đúng rồi, sư tỷ, ngày mai ta muốn đi ra tìm kiếm bảo vật, ngươi có tính toán gì?.
Mặc dù Lâm Thiên rất muốn để nàng đi bên canh mình, nhưng mà hiện giờ tu vị hắn quá yếu, không thể bảo vệ mình trước những tên kết đan, mang nàng bên người rất không tiên. Hắn phải tìm kiếm Linh Quả, thảo dược để vào Ngọc Tịnh Bình để nâng cao tu vị. Cái bảo vật này không thể để người khác biết được, hiện tại hắn quá yếu, cận thận vẫn hơn.
– Ừm, ngày mai ta định đi tìm các tỷ muội của ta.
Mặc dù có chút mất mắc, nhưng nàng cũng biết đi vào đây ai cũng muốn tìm bảo vật, nàng đi bên cạnh hắn, chỉ làm vướn chân mà thôi. Nàng quyết định về sau phải cố gắng tăng cảnh giới và thực chiến nhiều hơn, để không làm vướn chân người khác.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, hai người đều ngồi một chổ tu luyện đến sáng.