- Trang chủ
- Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả
- Chương 532
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Lý Dục Thần
Chương 532
Vì kiểm tra khắp các đời triều đại, cũng không tìm được một vị nào gọi là đại công thần có thực lực đủ để bị hoàng đế nghi kỵ.
Không có tiền đề này, vậy thì đương nhiên sẽ không có câu chuyện sau đó.
Nhưng ông ba Tiêu vẫn tin việc này là thật.
Sau đó ông ta phát hiện mộ tổ nhà họ Tiêu rất có vấn đề.
Tổ tiên nhà họ Tiêu không ở thành phố Tuyên, sau này mới chuyển đến, nghe nói là để tránh họa.
Nơi ở sau khi dọn đến rất kỳ lạ, năm đó, nơi đó vô cùng hẻo lánh, vốn ngăn cách với thế giới bên ngoài. Hơn nữa xung quanh đều là núi, rất ít cánh đồng. Hộ gia đình lớn thời cổ đại chuyển nhà, không thể nào chọn nơi như vậy.
Vị trí của mộ tổ phong thủy cực đẹp, có vài thầy phong thủy từng nói, nơi này có thiên tượng rồng nổi lên.
Có lẽ đây là lý do duy nhất chuyển đến nơi này khiến người ta chấp nhận được.
Vậy là ông ta mạnh dạn suy đoán, phía dưới mảnh đất mộ tổ chính là nơi giấu kho báu.
Vị tổ tiên chuyển chỗ ở của nhà họ Tiêu đó có lẽ sớm đã dựa theo bản đồ kho báu tìm được nơi giấu kho báu, và đào kho báu lên, nhà họ Tiêu mới được phát tài ở thành phố Tuyên.
Sau đó lại đắp mộ lên trên để che mắt người khác.
Nhưng điều này khiến ông ba Tiêu vô cùng tin tưởng, dưới lòng đất còn có kho báu.
Thế nên ông ta hưng phấn bừng bừng nói phát hiện này với Tiêu Dạ Bạch.
Vì muốn đào kho báu, phải động đến mộ tổ, chỉ có gia chủ Tiêu Dạ Bạch mới có thể quyết định.
Nhưng Tiêu Dạ Bạch trực tiếp phủ quyết đề nghị của ông ta, không thể nào thương lượng.
Ông ba Tiêu vô cùng tức tối, bắt đầu âm thầm tranh vị trí gia chủ với Tiêu Dạ Bạch.
Sau đó, quan hệ của hai người ngày càng tồi tệ.
Hai năm trước, ông ba Tiêu quen biết đạo sĩ Thanh Huyền.
Thanh Huyền nhìn ra mộ tổ nhà họ Tiêu có trận pháp kỳ diệu và bố trí cơ quan, lại thêm suy đoán của ông ba Tiêu với địa cung, bèn chắc chắn nơi này có thông đạo thông đến địa cung.
“Đúng lúc chúng tôi định bắt tay phá giải cơ quan, không biết tại sao anh cả biết chuyện này”.
Ông ba Tiêu nói đến đây, thở dài một hơi.
“Tôi mới biết, thực ra anh cả đã biết chuyện địa cung từ lâu. Ông ấy nói địa cung ẩn giấu bí mật vô cùng quan trọng, các đời gia chủ truyền miệng cho nhau, không lập văn tự. Ông ta cảnh cáo tôi, chưa đến lúc, tuyệt đối không được mở địa cung, nếu không nhà họ Tiêu sẽ thành tội nhân thiên cổ”.
“Tôi không tin cái gì mà tội nhân thiên cổ. Lăng mộ Tần Thủy Hoàng bị đào lên, cũng không thấy ai thành tội nhân thiên cổ. Địa cung của nhà họ Tiêu chúng tôi, chỉ giấu chút vàng bạc châu báu, có lẽ còn có quốc bảo Hoa Hạ thất truyền, nếu đào lên, còn có công lao lớn ấy chứ, lấy đâu ra tội nhân?”
“Ông ba Tiêu nói tiếp.
“Nhưng đại ca không chịu nhường. Ông ta vô cùng cố chấp, đúng là không nói lý. Tôi chẳng còn cách nào, chỉ đành tính kế lâu dài. Sau này, Thanh Huyền đạo trưởng lại đến tìm tôi mấy lần, giúp tôi nghĩ rất nhiều cách. Thủ đoạn của ông ta rất cao minh, nhưng đều không lừa được anh cả tôi”.
“Sau tiết Thanh Minh hai năm trước, Thanh Huyền lại đến tìm tôi, nói đã tìm được cách phá giải trận pháp. Chúng tôi cùng đến mộ. Nhưng không ngờ, anh cả sớm đã đề phòng tôi, sắp xếp người theo dõi tôi, ở gần mộ cũng có người của ông ta. Ông ta đưa người đến, nói là tôi tự ý động vào mộ tổ, muốn xử tôi theo quy tắc gia tộc. Chúng tôi xảy ra xung đột. Thanh Huyền đạo trưởng ra tay, giết người của ông ta đưa đến”.