- Trang chủ
- Yêu Giả Vi Vương
- Chương 783: Đại hôn
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Yêu Dạ
Một đám người rầm rộ đi hướng hậu viện. Lão tổ tông của Liễu gia được tộc nhân Liễu gia dìu đi thật lâu sau thấy đằng trước còn chưa dừng lại thì nuốt nước bọt khan.
Lão tổ tông của Liễu gia hỏi Nhã phu nhân Liễu Nhã đi bên cạnh mình:
- Nhã nhi, đây là phủ đệ của Tiêu Lãng sao? Sao lớn quá vậy? Đã đi hơn nửa canh giờ rồi.
Quan hệ giữa Nhã phu nhân Liễu Nhã và Liễu gia không quá tốt. Năm đó Liễu gia không để ý cảm tình của Nhã phu nhân Liễu Nhã ép gả nàng cho nhi tử của Mộc Đỉnh Dược Vương, làm nàng chết tâm với Liễu gia. Sau này Liễu gia đối phó Tiêu Lãng càng khiến Nhã phu nhân Liễu Nhã đau lòng, tuyệt vọng. Nhưng lúc này đại hôn, Tiêu Lãng chú ý cảm nhận của Nhã phu nhân Liễu Nhã nên mời người Liễu gia đến xem lễ, nàng cố nén trong lòng khó chịu, miễn cưỡng cười.
Nhã phu nhân Liễu Nhã cười nói:
- Lão tổ tông đừng sốt ruột, còn một nửa hành tình. Nhiều người nên đi hơi chậm, thật ra Tinh Thần các không lớn. Sau núi hậu viện mới lớn, to cỡ đế đô.
- To cỡ đế đô?
Lão tổ tông của Liễu gia nuốt nước bọt khan nhìn Tiêu Lãng bước nhanh đi đầu đằng trước, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Võ giả hàn môn năm đó giờ sống tốt như vậy? Một hậu sơn ngắm cảnh mà to như đế đô rồi?
Năm đó Liễu gia từng đối phó với Tiêu Lãng nên Nhã phu nhân Liễu Nhã không nhắc tới, bọn họ không cũng chướng mắt Tiêu Lãng. Bây giờ Tiêu Lãng sai người đón bọn họ đến thì lão tổ tông của Liễu gia có suy nghĩ khác.
Lão tổ tông của Liễu gia nói với Nhã phu nhân Liễu Nhã:
- Nhã nhi, lang quân nhà ngươi bây giờ giàu rồi, ngươi không thể mặc kệ Liễu gia đi? Nghe nói hiện tại Tiêu Lãng là bá chủ tây bộ Thiên Châu? Ngươi có thể nói với Tiêu Lãng ban một phủ vực cho Liễu gia không?
Nhã phu nhân Liễu Nhã nghe vậy khóe môi cong lên giễu cợt, nhỏ giọng nói:
- Một phủ vực? Ngươi có biết một phủ vực lớn bao nhiêu không?
Lão tổ tông của Liễu gia lúng túng cười, da mặt dày nói:
- Lớn cỡ nào được? Nghe nói tây bộ Thiên Châu có mấy chục vạn phủ vực, cho một cái có gì lớn lao?
Nhã phu nhân Liễu Nhã lạnh lùng cười:
- Hừ! Hừ!
- Phủ vực của Thiên Châu to cỡ mấy vạn Thần Hồn đại lục, bên trong có mấy chục vạn thành trì, mỗi thành trì thông thường võ giả thấp nhất là Chiến Đế cảnh, Chư Vương cảnh đầy rẫy. Thực lực Chiến Vương cảnh như ngươi mơ thống lĩnh mấy ngàn vạn cường giả Chiến Đế cảnh, Chư Vương cảnh, Nhân Hoàng cảnh? Ngươi có chắc cai quản được không?
- Mấy ngàn vạn Chiến Đế cảnh, Chư Vương cảnh, Nhân Hoàng cảnh?
Đôi chân lão tổ tông của Liễu gia run rẩy, sợ teo tim. Lão tổ tông của Liễu gia không quen thuộc Thiên Châu, chỉ nghe người đi Thiên Châu trở về tung tin vỉa hè. Đừng nói là Chư Vương cảnh, trong mắt lão tổ tông của Liễu gia thì Chiến Đế cảnh đã là siêu cường. Kêu lão tổ tông của Liễu gia quản lý mấy ngàn vạn Chiến Đế cảnh, Chư Vương cảnh, Nhân Hoàng cảnh thì đúng là lão không có lá gan đó.
Phong cảnh tiếp theo làm người Liễu gia nhìn hoa mắt như nhà quê lên tỉnh. Tiêu Lãng không quan tâm bọn họ, kêu Nhã phu nhân Liễu Nhã dàn xếp bọn họ đến xem lễ đơn thuần là nể mặt Nhã phu nhân Liễu Nhã.
Hai ngày sau, người Hòa Đường vực diện đến. Làm Hòa Nhi, Tiêu Lãng bất ngờ là Hòa Thuật Thiên Đế cũng tới. Nhưng Hòa Thuật Thiên Đế vẻ mặt kiêu ngạo, phớt lờ Tiêu Lãng hỏi han ân cần.
Ba ngày sau.
Ngày đại hôn đã đến. Tiêu Ma Thần trở về đúng lúc, tuy không tặng quà quý giá gì, chỉ tặng cho đám Đông Phương Hồng Đậu quà bình thường nhưng gã tơr về đã khiến Tiêu Lãng rất vui vẻ rồi.
Tiêu Lãng đại hôn, trong Tiêu Đế thành cực kỳ náo nhiệt. Nhiều công tử, tiểu thư phủ chủ, tộc trưởng đại gia tộc sớm đến Tiêu Đế thành chỉ chờ hôm nay. Trên quảng trường chính giữa Tinh Thần các bày yến hội, tới một vạn lẻ tám bàn, nhưng dường như vẫn còn thiếu. Tiêu Lãng không phát nhiều thiệp mời, tuy nhiên, rất nhiều phủ chủ mộ danh đến. Ngày đại hôn, không thể nào đuổi người ta đi?
Trà Mộc mệt nád thở, nhận lễ vật đến mỏi tay. Mới chỉ là một buổi sáng đã thu được báu vật huyền thạch đến ngàn vạn cái. Hơn nữa chín siêu cấp gia tộc chưa dâng lễ. Tất cả phủ chủ tây bộ đều chuẩn bị lễ vật hậu hĩnh, sợ Tiêu Lãng đuổi bọn họ khỏi vị trí phủ chủ.
- Ma Đế đến, dâng lên một đôi linh san hô cực phẩm Băng Tuyết Hải!
- Lãnh Đế đến, tặng một bộ bảo giáp Ngân Nguyệt!
- Dạ Phi Dương Thiên Đế đến, tặng một thanh bảo kiếm có năm trăm đạo ấn cực phẩm!
-...
Chín Chí Tôn Thiên Đế lục tục tới, ai nấy mang đến cực phẩm bảo vật, mỗi một cái có giá trị từ ngàn vạn huyền thạch trở lên. Cơ mặt của Trà Mộc cười đến cứng ngắc, trong lòng vô cùng vui vẻ, vui hơn cả ngày mình đại hôn.
Tiêu Bất Hoặc, Đông Phương Bạch, lão tổ tông của Liễu gia, Hòa Thuật Thiên Đế ngồi ở ghế trên cùng, làm trưởng bối của Tiêu Lãng và nhà gái nhận các vị khách chúc mừng.
Tiêu Bất Hoặc, Đông Phương Bạch còn đỡ, lão tổ tông của Liễu gia thì lưng ướt đẫm mồ hôi. Đừng nói là mấy Chí Tôn Thiên Đế, bất cứ ai có mặt trong lễ thành hôn này đều là sự tồn tại lão phải ngước nhìn. Giờ phút này, mọi người thân thiết, bắt tay chúc mừng với lão tổ tông của Liễu gia, nhiều người cười khiêm tốn, nịnh nọt.
Hòa Thuật Thiên Đế giảm bớt vẻ mặt kiêu ngạo một chút, dù sao gã chỉ có thực lực Thiên Đế. Hôm nay gần trăm Thiên Đế tới, đặc biệt là mấy Chí Tôn Thiên Đế. Hòa Thuật Thiên Đế không dám tự cao tự đại, thực lực của người ta bày ra đó!
Vù vù vù vù vù!
Chờ mọi người đến đông đủ, hôn lễ sắp bắt đầu thì trên bầu trời bỗng nhiên dao động, một nam nhân mặc giáp trắng, đầu trọc đột nhiên xuất hiện giữa không trung.
Nam nhân mặc giáp trắng, đầu trọc mỉm cười với Tiêu Lãng, nói:
- Tiêu Lãng, có lẽ ngươi không nhận bằng hữu như ta nhưng Thanh Mộc Ngọcỉ vẫn chúc mừng ngươi tân hôn đại hỉ. Đây là món quà nhỏ xin vui lòng nhận cho!
Một chiếc hộp màu tím bay qua. Hơn mười vạn cường giả ngẩn ra, sau đó vô số người khom lưng hành lễ. Có nhiều người quỳ một gối xuống.
- Hòa Thuật tham kiến đặc sứ!
Phụ hoàng của Hòa Nhi, Hòa Thuật Thiên Đế khủng hoảng quỳ hai gối, trong lòng càng nghi ngờ hơn. Lần trước Thanh Mộc Ngọc đại biểu Cung chủ của Mê Thần cung Thanh Mộc Thạch tặng lễ, Hòa Thuật Thiên Đế bởi vì thái độ của Cung chủ của Mê Thần cung Thanh Mộc Thạch nên hôm nay mới nhún nhường như vậy. Không ngờ Tà Chủ lại lần nữa lai tặng lễ? Giọng điệu thật quái, giống như là... Nịnh nọt Tiêu Lãng vậy.
Tiêu Lãng mặc áo đỏ mới tinh, kiêu ngạo đứng, một tay nhận hộp ngọc màu tím.
Tiêu Lãng khẽ thở dài:
- Thanh Mộc đại nhân, mặc kệ chúng ta có phải là bằng hữu hay không nhưng ít nhất Mê Thần cung không phải kẻ địch của Tiêu Lãng!
Lời của Tiêu Lãng khiến toàn trường xôn xao. Thanh Mộc Ngọc gật đầu, mỉm cười thuấn di đi, xem biểu tình thì hình như gã rất vừa lòng đáp án của Tiêu Lãng?
Mê Thần cung nuốt lời, vứt bỏ Tiêu Lãng chọn Vân Tử Sam, tuy rất có lỗi với hắn nhưng Mê Thần cung cường đại như vậy cần gì cúi người nhún nhường?
Vù vù vù vù vù!
Lúc này trên bầu trời lại chợt lóe, xuất hiện một nam nhân mặc đạo bào, râu rất dài.
Hòa Nhi tiểu thư vui sướng kêu lên:
- Trường hồ tử thúc thúc, ngươi cũng đến rồi!
Nam nhân mặc đạo bào, râu rất dài cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Hòa Nhi, chúc mừng!
Nam nhân mặc đạo bào, râu rất dài đưa mắt nhìn Tiêu Lãng, cười nói:
- Tiêu Lãng, ta đại biểu sơn chủ của Phổ Đà sơn đến tặng quà, hy vọng ngươi đối xử tốt với Hòa Nhi.
Sơn chủ của Phổ Đà sơn!
Cái tên này rất xa lạ nhưng đám người Ma Đế, Hòa Thuật Thiên Đế lòng run lên. Bọn họ biết rõ sơn chủ của Phổ Đà sơn chính là vị cường giả Bán Thần cảnh kia. Hòa Thuật Thiên Đế nhiều lần bái kiến đều không có tư cách không một mặt, lần trước muốn kéo Hòa Nhi xuống núi nhưng đã bị sơn chủ của Phổ Đà sơn đuổi đi.
Vù vù vù vù vù!
Chân trời phái nam có một bóng áo trắng nhanh chóng bay tới. Hộ vệ Tinh Thần các vốn định ngăn cản nhưng bị Tiêu Lãng chặn lại.
Nữ nhân áo trắng bay vào Tinh Thần các, trong tay cũng cầm một hộp ngọc.
Nữ nhân áo trắng mỉm cười nói:
- Tiêu Lãng, tôn giả kêu ta mang lễ vật lại đây, chúc ngươi tân hôn đại hỉ!
Tôn giả!
Thế giới này chỉ có Hồng Mông tôn giả là tự xưng tôn giả. Chín Chí Tôn Thiên Đế nhìn nhau, lòng cực kỳ rung động.
Tiêu Lãng đại hôn, ba siêu cấp thế lực có cường giả Bán Thần cảnh đều đưa quà tới. Người khác không biết ẩn ý bên trong chứ mấy lão già như chín Chí Tôn Thiên Đế thì hiểu rõ.