- Trang chủ
- Yêu Giả Vi Vương
- Chương 166: Năm Năm
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Yêu Dạ
Quân Thần Độc Cô Hành ngừng lại, tiếp tục bảo:
- Ẩn tông chia làm đệ tử nội tông và ngoại tông. Ta chính là đệ tử ngoại tông, một vị thiếu sử, nhưng chỉ có một mình Vân Phi Dương biết thân phận của ta. Đệ tử ngoại tông không tính là người Ẩn tông, giống như là đồng bạn hợp tác. Ví dụ Ẩn tông có chỗ cần ta thì ta có thể hỗ trợ cũng có thể từ chối. Thanh Minh theo sát bảo vệ an toàn cho ta là vì ta và Ẩn tông đạt thành hiệp nghị. Thế nên ta không có tư cách ra lệnh cho Thanh Minh làm chuyện quá đáng hoặc là giết người.
Tiêu Lãng nghe tấm tắc khen kỳ, nếu không phải Quân Thần Độc Cô Hành nói thì có lẽ cả đời hắn không biết sau lưng ba vương triều ẩn giấu ba tông phái cường đại, ba thái thượng hoàng.
Giờ phút này, trong lòng Tiêu Lãng hơi hiểu tại sao hoàng đế Vân Phi Dương không dám đụng vào Quân Thần Độc Cô Hành, gã mang binh vào đế đô, đại náo Thuấn Sơn phong nhưng vẫn an toàn. Thì ra Quân Thần Độc Cô Hành là đồng bạn hợp tác của thái thượng hoàng, đường đại ca của đại ca che chở.
Tiêu Lãng không biết ý đồ thật sự của Quân Thần Độc Cô Hành khi đại náo Thuấn Sơn phong. Trong tay Quân Thần Độc Cô Hành nắm trọng binh lại có Ẩn tông ủng hộ, nếu muốn đuổi hoàng đế Vân Phi Dương xuống ngai vàng là chuyện dễ như chơi. Quân Thần Độc Cô Hành gây ra chuyện như vậy, hủy hoại uy vọng của mình trong dân gian biểu minh chính mình không có lòng tranh giành ngôi vua. Thế là hoàng đế Vân Phi Dương hoàn toàn yên tâm.
Nghĩ đến ba tông, Tiêu Lãng chợt nhớ lời Thiền lão nói. Tiêu Bất Tử bị Hắc Long hội, Huyết Vương triều giết hại.
Mắt Tiêu Lãng lóe sát khí, hỏi:
- Hắc Long hội mưu hại gia gia của ta có phải là đệ tử ngoại tông của Huyết tông không?
Quân Thần Độc Cô Hành gật đầu, nói:
- Nói đúng ra Hắc Long hội là đệ tử ngoại tông của Huyết tông cấu kết với đại gia tộc của vương triều tổ kiến ra tổ chức bí ẩn. Cụ thể là đại gia tộc nào thì ta chưa điều tra ra, chờ bệnh tình của Cô Cô ngươi ổn định thì ta sẽ tập trung tra xét.
Quân Thần Độc Cô Hành nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, nói:
- Bây giờ ngươi đừng quan tâm những chuyện này, thực lực của ngươi quá thấp, dù biết thì sao? Cho nên nhiệm vụ của ngươi chính là tu luyện, trưởng thành. Chờ khi ngươi biến cường đại thì thù của gia gia ngươi cần ngươi tự mình đi báo.
Tiêu Lãng im lặng, hắn cũng biết bây giờ thực lực của mình rất thấp, muốn làm gì cũng không được, nên hắn không dám hỏi kỹ chuyện Tiêu Bất Tử. Tiêu Lãng cắn răng, phải cố gắng thực lực, chờ khi thực lực đã đủ thì hắn sẽ bóp chết từng tên Hắc Long hội. Đặc biệt là đại gia tộc Chiến Vương triều cấu kết với Hắc Long hội, nội tặc càng đáng hận hơn ngoại địch.
Quân Thần Độc Cô Hành ngừng lại, biểu tình nghiêm túc nói:
- Chuyện về Cô Cô của ngươi thì ta cũng không giấu, Ẩn đế nói chỉ có một cách chữa lành cho Cô Cô của ngươi, phải đi tìm một loại linh dược kỳ diệu, rất khó lấy được. Ẩn đế đữa hứa với ta là sẽ áp chế độc tính trong năm năm không phát tác, có lấy được linh dược hay không phải xem chúng ta. Trong năm năm này ta sẽ cố gắng nghĩ cách, các ngươi phải cố gắng tu luyện. Nếu trong vòng năm năm chúng ta không lấy được linh dược thì không ai cứu được Cô Cô của ngươi!
- Linh dược gì? Ta đi lấy ngay bây giờ!
Tiêu Lãng đứng bật dậy, cực kỳ kiên quyết nói. Tiểu Đao cũng đứng lên theo, hai người ánh mắt nóng cháy. Nếu như có thể chữa khỏi Tiêu Thanh Y thì Tiêu Lãng, Tiểu Đao sẽ liều mạng giành giật.
Quân Thần Độc Cô Hành trừng Tiêu Lãng, Tiểu Đao trách mắng:
- Ngồi xuống, gấp cái gì? Nếu chút thực lực của các ngươi có thể lấy được thì ta không biết sai người đi lấy sao? Trừ phi trong năm năm các ngươi đạt đến Chiến Hoàng cảnh, nếu không thì các ngươi tuyệt đối không có khả năng lấy được linh dược.
- Chiến Hoàng cảnh...
Tiêu Lãng, Tiểu Đao không biết nên nói cái gì. Có lẽ năm năm rất dài, Tiêu Lãng có được thần hồn thảo đằng màu tím, tốc độ tu luyện Huyền khí gấp ba lần cũng không có nắm chắc trong vòng năm năm đạt đến Chiến Hoàng cảnh.
Quân Thần Độc Cô Hành nhìn Tiêu Lãng, nói:
- Tiêu Lãng, trong năm năm này Cô Cô của ngươi sẽ dưỡng thương trong Ẩn tông. Ngươi không phải đệ tử của Ẩn tông, không thể ở trong này, nên ta cho ngươi hai lựa chọn. Thứ nhất, ta đã sắp xếp một nơi bí ẩn cho ngươi tiềm tu, sẽ phái người bảo vệ an toàn của ngươi, mỗi năm đón ngươi về Ẩn tông hai lần gặp Cô Cô của ngươi. Thứ hai là đi Bắc Cương với ta, nhưng ngươi chỉ có thể trở thành một tên lính bình thường, đi theo quân đội liên tục chiến đấu với Huyết Man tử. Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, ngươi rất có khả năng sẽ chết.
Tiêu Lãng lặng im suy nghĩ.
Quân Thần Độc Cô Hành không chờ Tiêu Lãng trả lời, quay đầu nhìn Tiểu Đao, mở miệng nói:
- Còn về Tiểu Đao, ta cũng cho ngươi hai lựa chọn. Thứ nhất là ở lại Ẩn tông, Ẩn đế nguyện ý nhận ngươi làm đệ tử của Ẩn tông. Ngươi ở trong này tiềm tu chăm sóc Cô Cô của ngươi, Ẩn tông sẽ cho ngươi hoàn cảnh tu luyện tốt nhất. Trong vòng năm năm có thể tu luyện đến cảnh giới gì phải xem bản thân ngươi cố gắng. Lựa chọn thứ hai là đi theo Tiêu Lãng.
Tiêu Lãng, Tiểu Đao liếc nhau, lộ vẻ kinh ngạc. Tiểu Đao không thức tỉnh thần hồn, tư chất không mạnh như Tiêu Lãng. Thứ Tiêu Lãng lộ ra đủ làm thế nhân rung động, vậy mà Ẩn tông muốn thu Tiểu Đao làm đệ tử chứ không cần Tiêu Lãng?
Tiểu Đao im lặng, trong lòng gã rất rối rắm. Sâu trong lòng Tiểu Đao muốn đi theo Tiêu Lãng, nhưng ở lại Ẩn tông là lựa chọn tốt nhất. Tiểu Đao đưa mắt nhìn Tiêu Lãng, đặt quyền quyết định cuối cùng vào tay hắn.
Quân Thần Độc Cô Hành đã hứa với Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế khiến Tiểu Đao tham gia Ẩn tông nhưng gã không nói thẳng mà cho Tiểu Đao hai lựa chọn. Tuy nhiên, Quân Thần Độc Cô Hành biết rõ dù là Tiêu Lãng hay Tiêu Thanh Y đều sẽ khiến Tiểu Đao ở lại. Đừng nói là Ẩn tông thu thiếu tông chủ, chỉ là đệ tử cũng đủ khiến các đại gia tộc khóc xin đưa đệ tử của bọn họ vào.
Tiêu Lãng nhanh chóng đặt quyết định, hắn cười với Tiểu Đao.
Tiêu Lãng nhìn Quân Thần Độc Cô Hành, nói:
- Tiểu Đao ở lại Ẩn tông, ta cùng Độc Cô thúc thúc đi Bắc Cương.
Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế nhìn trúng Tiểu Đao, gã ở lại đây có thể nhanh chóng trưởng thành, và tiện chăm sóc Tiêu Thanh Y. Còn Tiêu Lãng, kêu hắn ở một nơi tiềm tu còn khó hơn là giết hắn. Tuy đi Bắc Cương gặp nguy hiểm nhưng có thể nhanh chóng tăng cao thực lực. Thực lực cao thì mới nghĩ ra cách kiếm linh dược cứu Tiêu Thanh Y được, còn có thể giết Huyết Man tử, lấy lại chút tiền lời cho Tiêu Bất Tử.
Tiêu Thanh Y chỉ có thời gian năm năm, Tiêu Lãng phải liều mạng khiến thực lực của mình tăng cao. Liên tục chiến đấu là cách tăng thực lực tốt nhất.
Tiểu Đao ngập ngừng muốn nói lại thôi:
- Ca...
Tiểu Đao vò rối tóc.
Tiêu Lãng vỗ vai Tiểu Đao, cười nói:
- Tiểu Đao hãy cố gắng tu luyện, ngươi ở trong Ẩn tông không phải không thể ra ngoài. Không thấy Thanh Minh đi ra ngoài đấy sao? Lại nói ta cũng sẽ vào Ẩn tông thăm ngươi và Cô Cô, chờ khi thực lực của ngươi cường đại, chúng ta trị hết cho Cô Cô lại cùng nhau phiêu bạt thiên hạ!
Tiểu Đao gật mạnh đầu, cười khờ. Quân Thần Độc Cô Hành mỉm cười, mắt sáng rực nhìn hai người. Quân Thần Độc Cô Hành tin tưởng mấy năm sau hai hài tử này sẽ lại chấn kinh nguyên Thần Hồn đại lục.
Quân Thần Độc Cô Hành phất tay ý bảo Tiêu Lãng, Tiểu Đao trở về Vân Tuyền các, gã thì một mình buồn bã ngồi trong thiên điện.
Thật lâu sau, Quân Thần Độc Cô Hành nặng nề thở hắt ra:
- Năm năm, không biết trong năm năm bọn họ có thể trưởng thành đến mức nào. Thần Hồn Hải, không đến Chiến Hoàng cảnh đi vào là chết. Ha ha ha ha ha ha! Ta đã suy nghĩ nhiều, cho dù hai người thành công xuyên qua Thần hỒn Hải thì sao? Làm sao có thể dễ dàng lấy linh dược được? Ưm, có thể ở cùng Thanh Y năm năm là đủ rồi. Có Thanh Y làm bạn, trên đường hoàng tuyền sẽ không cô đơn.