- Trang chủ
- Đế Vương Tiền Truyện
- Chương 173: Giáng lâm.
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Lê Hoàg
Từ trên thiên không đáp xuống một thân ảnh, Huyết Vương Bào phấp phới bay, một dạng cực kì cô độc đến đánh chiến. Lưu Mẫn trong mắt là vô thần, hai bên thần lực Phong Ấn Chi Nhãn và Phương Thiên Chi Nhãn vẫn chưa giải trừ.
Hắn biết lúc này chưa thể xử lý được Satan.
“ Hắc Kim, ngươi biết gì không ??” Lưu Mẫn thờ ơ hỏi.
Hắc Kim giật mình, đã lâu lắm rồi bọn chúng không được gọi lên, rất nhanh đáp:
/Vương gia, ngài cần gì ??/
“Sức mạnh.” Lưu Mẫn đáp gọn.
/Vương gia, ngài yên tâm, chúng ta Hắc Kim có rất nhiều tai mắt, căn bản là sẽ dễ dàng tìm được thứ ngài cần./
Hắc Kim lộ ra hãnh diện, nói, đối với bọn chúng, việc phục vụ cho lợi ích của Lưu Mẫn là tối quan trọng.
“ Nói nhanh đi.”
/Bảo thạch của Thủy và Phong đem lại cho ngài quyền kiểm soát những nhân tố cơ bản nhất của sinh mệnh, lực lượng của toàn bộ Hắc Kim trên thế giới này liệu đã đủ chưa./
“ Cho ta cái địa chỉ.” Lưu Mẫn đáp ngắn, lộ ra sát ý vô song.
-Vụt !!!!!-
Chỉ thấy hắn lao lên thiên không, thân ảnh nháy mắt vụt đi.
..........
Trong một con hẻm nhỏ, một bầy ma vật đang cùng một thanh niên song song đối chọi, tình thế vẫn đang gay gắt không ai chịu ai.
“ Bọn khốn các ngươi, ngay cả ta cũng dám sờ !!” Lục Đằng cáu giận hiện đầy mặt, quát.
Ma vật một bầy hừ lạnh, lại lao đến, Lục Đằng trên tay hai cây Phá Thiên Mã Tấu và Vạn Nhất Mã Tấu liên tục vang lên tiếng xiết gió.
“ Hắc Ám Vương, Lục Đằng, phản đồ Song Đô Kiếm Phái.” Lưu Mẫn thân ảnh giữa không trung lơ lửng, nói.
“ Thằng nào !!” Lục Đằng điên cuồng, quay lên quát.
Hắn nhìn nữ nhân áo bào đỏ trước mắt, bất giác đứng hình, phải gọi là cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ vô cùng.
“ Hủy Diệt Chi Nhãn...” Lưu Mẫn nhẹ thở dài.
-Bụp !!!-
Đồng loạt bán kính xung quanh trên dưới 1 km bốc hơi, không còn chút nào dấu hiệu, ma vật biến mất, dãy phố biến mất, tất thảy chỉ còn một thân Lục Đằng còn sót lại.
“ Đưa đây, ngươi không muốn chịu cùng một cảnh với lũ ma vật này chứ ??” Lưu Mẫn hạ xuống, chỉ tay vào hai cây mã tấu.
“N-Ngươi...ta không thể giao ra thứ này, chỉ có ta mới là kẻ được phép giữ nó !!” Lục Đằng mồ hôi vã ra như tắm, lấy hết can đảm nói.
“Tồn vong của vạn giới phụ thuộc vào lực lượng này, đưa đây !!” Lưu Mẫn quát, lộ ra một vẻ sắt đá.
Lục Đằng nghiến răng, hắn kì thực là có lý do của riêng mình, đôi mã tấu này, nếu như để chúng rơi vào tay của kẻ không phù hợp, chắc chắn là đại họa !
Lại nói, nhiều năm về trước, khi Lục Đằng còn là đệ tử Song Đô Kiếm Phái, một lần cùng Kinh Đô Kiếm Phái giao thiệp liền nghe trộm được tin Phá Thiên Mã Tấu và Vạn Nhất Mã Tấu chuẩn bị được đưa vào nghiên cứu, hắn liền ngay lập tức cướp đi.
Cuộc nghiên cứu để khai thác sức mạnh bên trong Thủy Thạch và Phong Thạch, mục đích không gì khác ngoài để biến nó thành vũ khí hủy diệt.
Nói cách khác, cho dù người người không biết, Lục Đằng vẫn là kẻ âm thầm bảo vệ hai cây mã tấu, kiên quyết không để nó rơi vào tay người khác, sợ rằng một ngày chúng sẽ bị lợi dụng.
“ Khà khà, chính quyền hình như là sụp đổ rồi, ta cũng không cần phải che dấu nữa...” Lục Đằng bỗng nhiên trên mặt hiện ra nụ cười.
Sóng năng lượng khi sử dụng Phá Thiên Mã Tấu và Vạn Nhất Mã Tấu đều là cực điểm lớn, căn bản mỗi lần thi triển đều có thể kinh động đến mức độ vệ tinh, chính vì vậy, Lục Đằng không mấy khi mở ra chân thực sức mạnh.
“ Tuyệt Diệt !!!!” Hắn giương cao hai cây mã tấu, hét lên.
Một tiếng nổ lớn sinh ra, Phương Thiên Chi Nhãn bản nâng cấp thấy rõ được từng luồng khí lưu đã tụ trên Phá Thiên Mã Tấu, vô cùng nhiều hạt nước nhỏ đang tụ tại Vạn Nhất Mã Tấu, một lòng tuân theo hiệu lệnh của Lục Đằng.
“ Phong Ấn !” Lưu Mẫn trừng mắt, định dập đi nguồn này lực lượng.
Nhưng, phong ấn chi lực dễ dàng bị đánh nát, Lục Đằng vẫn đang hung hăng tụ chiêu.
“ Lục Đằng, xin thứ lỗi...” Lưu Mẫn thở dài một câu, trên tay hiện ra hình Huyết Trảo.
-Bụp !!!!-
“...ta không có thời gian nói nhảm với ngươi...”
Lục Đằng trên bụng bị đấm sâu vào, cảm tưởng như vô ngần đau đớn vậy, hoàn toàn như cứa nát da thịt mà tấn công, hắn tròng mắt lộn ngược lên, trực tiếp ngất đi.
Lưu Mẫn trên tay cầm lên hai cây mã tấu, khẽ chuyển động nhãn lực của Hủy Diệt Chi Nhãn, một hơi đánh nát hai thánh vật.
Thủy Thạch và Phong Thạch vỡ thành hàng ngàn mảnh, bị Phong Ấn Chi Nhãn áp súc thành một khối lớn, cuối cùng thành công ngưng tụ, trở thành hai cái đồ vật ở Lưu Mẫn Thiên Địa Tâm Thức bên trong.
“Tiếp theo.” Lưu Mẫn lại nhún người, cực tốc phi hành mà đi, tốc độ còn trợ thêm Phong chi lực, chính là bội phần nhanh.
..........
Linh Quang Thành...
Một trong những thành trì hi vọng của nhân loại, sức tàn phá của ma vật hầu hết đều bị đội hộ vệ nơi này chặn đứng...
Lưu Mẫn không dùng nhiều thời gian để lưu luyến, trực tiếp bay đi tìm Quản Tống Hiên.
-Vụt !!!-
“ Lưu Kim, à nhầm, Lưu Mẫn !!” Quản Tống Hiên ngay lập tức nhận ra.
“ Đưa ta Đinh Quang Trường Kiếm và Dạ Bức Trường Kiếm, mau.” Lưu Mẫn đáp gọn.
Quản Tống Hiên thoáng một giây sững người, rất nhanh bắt kịp, liền là đưa ra chính mình bảo kiếm, Lưu mẫn cũng không níu lại lâu, trực tiếp quay người bỏ đi.
“ Lưu Kim, ngươi đi đâu ??” Quản Tống Hiên cuối cùng vẫn mở miệng nói.
“ Lấy lại ngày xưa của nhân loại...” Lưu Mẫn đáp nhàn nhạt.
“ Vậy còn Linh Quang Thành, còn thê tử của ngươi ??”
“...ta không có nhiều thời gian đến vậy, chuyện gì phải đến rồi sẽ đến, chuyện này vốn dĩ đã là sứ mệnh mà ta phải thực hiện...” Lưu Mẫn nói ra.
“ Lưu Kim, ngươi biết tình trạng hiện giờ chứ !!” Quản Tống Hiên bộc phát.
“ Ta không cần biết, ta đang cố quên đi đây !!!” Lưu Mẫn quát lên, nháy mắt biến khỏi vị trí ấy.
Hắn quyền năng đã có thể xác định được, ma vật lúc này đã tràn ra toàn thế giới, dân số đang từng bậc từng bậc giảm nhanh, đã chỉ còn phân nửa so với lúc trước, nếu như còn chậm chạm, hắn chính là tội đồ của nhân loại, là kẻ đã chậm trễ trước sự tuyệt diệt của nhân loại !!
Không chỉ như vậy, đã có những ngươi quan trọng đối với hắn ngã xuống trong cuộc đổ bộ đầu tiên của ma vật.
Lưu Mẫn phân giải Đinh Quang Trường Kiếm và Dạ Bức Trường Kiếm, thu vào trong người là âm dương lực lượng, bản thân đã mạnh lên không thể đo đếm.
Khi ấy Satan bỏ chạy, kì thực đã gieo vào tất thảy ma vật ở đây một tia thần hồn của hắn, Lưu Mẫn đã nhìn ra sự tình ấy, hắn hiểu rõ lúc này chỉ có diệt Satan mới ngăn được cuộc xâm lược của ma vật, mà mỗi ma vật trên địa cầu này đều mang một phần của Satan.
Như vậy, để có thể triệt để tuyệt mệnh Satan, Lưu Mẫn phải đạt đến trình độ một đòn dọn sạch toàn bộ địa cầu, không còn một mống ma vật nào tồn tại !
“ Địa điểm cuối cùng...”
đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...