- Trang chủ
- Thần Đế Trọng Sinh
- Chương 213: Chữa bệnh trên xe
.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Ngã Ý Như Đao
Trang Phỉ Phỉ sửng sốt một hồi lâu mới kịp phản ứng lại, lập tức nhận ra chính mình có phần không hiểu rõ người trước mắt này...
"Vừa rồi còn chảnh và tự đắc chứ, làm sao mà đột nhiên lập tức lại trở nên chủ động đi lên như vậy? Chẳng lẽ trước đó là cố ý ở trước mặt ta đóng vai lạnh lùng, sau đó lạt mềm buộc chặt lấy lui làm tiến sao?"
Vừa nghĩ tới đây, trên gương mặt xinh đẹp của Trang Phỉ Phỉ lập tức hiện ra nụ cười đắc ý, "Còn tưởng rằng ngươi không giống với những nam nhân khác, hóa ra chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi! Quả nhiên vẫn là không nhịn được nổi trước sức hấp dẫn của bản tiểu thư!"
Tuy nhiên rất nhanh Trang Phỉ Phỉ đã nhận ra, thực tế và những gì nàng tưởng tượng dường như không giống nhau cho lắm...
Chỉ chớp mắt xe đã lái đi được mấy phút, cái tên này ngồi ở bên cạnh nàng thế mà mắt lại nhìn thẳng, cũng không nói không rằng gì với cô ta!
Hơn nữa Trang Phỉ Phỉ có thể chắc chắn một điều, cái tên này tuyệt đối không phải bởi vì thẹn thùng mà không dám nói chuyện với cô, mà là hoàn toàn không có để mắt đến cô ta, dường như coi cô ta người con gái xinh đẹp này không tồn tại.
Dù người yêu thích mà theo đuổi Trang Phỉ Phỉ nhiều như mây, loại nam nhân nào mà chưa từng gặp qua?
Cố ý giả bộ hấp dẫn sự chú ý của cô ta cũng có, lưỡi nở hoa sen khoe khoang khẩu tài cũng có, nho nhã lễ độ, không kiêu ngạo không tự ti cũng có luôn.
Thế nhưng hoàn toàn coi cô ta như không khí mà đối đãi thì đây vẫn là lần đầu tiên mà cô ta gặp được!
"Này, anh không có điều gì muốn nói với tôi sao?"
Cuối cùng, Trang Phỉ Phỉ không chịu được loại không khí trầm mặc này mà mở lời trước.
Lúc này Diệp Trần mới liếc mắt nhìn cô ta, giọng điệu vô cùng bình thản nói:
"Cô cảm thấy tôi nên nói với cô điều gì?"
"Anh...!"
Trang Phỉ Phỉ lập tức tức giận thiếu chút nữa thì phun máu, còn đang định nói thêm thì đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, che lấy bộ ngực cao ngất của cô ta, trên mặt hiện ra vẻ thống khổ.
Lái xe đằng trước thấy thế, lập tức sắc mặt đại biến, "Cô Trang, có phải căn bệnh cũ của cô lại tái phát hay không? Nhanh tranh thủ thời gian lấy thuốc ra uống đi!"
Trang Phỉ Phỉ cắn răng nói:
"Tôi... Tôi quên mang thuốc..."
Lái xe lập tức cuống lên, "Vậy làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta đi một chuyến về khách sạn trước a?"
Trang Phỉ Phỉ không thể không nhìn Diệp Trần đang ngồi bên cạnh một cái, thấy hắn vẫn giống như người không có việc gì, cũng không mở miệng nói chuyện, trong lòng lập tức phát lạnh, tức giận nói:
"Không cần! Còn chưa chết được! Chúng ta cũng không thể làm trễ nải chính sự của Diệp thiếu a!"
Tài xế kia thấy Trang Phỉ Phỉ đã nói như vậy, không thể không lắc đầu, cũng không tốt nói thêm gì nữa.
Đúng lúc này, sau khi Diệp Trần bỗng nhiên liếc mắt đánh giá Trang Phỉ Phỉ, nhàn nhạt tới một câu, "Vú của ngươi bị tăng sản đúng không?"
Trang Phỉ Phỉ với tài xế nghe được điều này, tất cả lập tức đều ngây ngẩn cả người, Trang Phỉ Phỉ đỏ mặt giật mình nói:
"Làm sao anh biết? Chẳng lẽ anh còn hiểu y thuật sao?"
Diệp Trần không trả lời câu hỏi của cô, nhưng trực tiếp đưa tay ra xòe ra, "Đưa tay cô cho tôi!"
Trang Phỉ Phỉ lập tức càng thêm choáng váng, vẻ mặt cảnh giác nói:
"Anh muốn làm gì?"
Diệp Trần lắc đầu cũng lười giải thích với cô ta, trực tiếp kéo tay của Trang Phỉ Phỉ lại, sau đó lòng bàn tay của hắn úp vào trong lòng bàn tay của cô ta...
Trang Phỉ Phỉ tuyệt đối không ngờ rằng, cái tên này lại còn nói động thủ là động thủ, trong lúc nhất thời cũng không biết đối phương có mục đích gì, lập tức quá sợ hãi, theo bản năng muốn rụt tay lại, "Anh làm gì! Anh nhanh thả tay tôi..."
Trang Phỉ Phỉ còn chưa nói xong, đột nhiên cảm nhận được từ trong lòng bàn tay của đối phương truyền tới một luồng khí lưu rất ấm áp và thoải mái.
Sau đó, luồng khí lưu ấm áp kia thế mà lập tức tiến vào bên trong lòng bàn tay của mình, sau đó chạy dọc theo cánh tay, từ từ chảy vào cơ thể của mình, cho đến lúc chạy về phía bộ vị kia làm cho nàng đau đớn khó nhịn kia.
Nói cũng kỳ quái, trong nháy mắt Trang Phỉ Phỉ cảm thấy bộ ngực mình đang có cảm giác đau đớn, lập tức biến mất, hơn nữa chỗ đó còn dâng lên một loại cảm giác cực kỳ tê tê và thoải mái khiến cô ta không thể hiểu nổi.
"A ~ "
Ở dưới sự kích thích của loại cảm giác tê tê kia, Trang Phỉ Phỉ trong lúc nhất thời vậy mà không thể nhịn được, trong miệng không thể không phát ra một tiếng kêu sung sướng mãn nguyện, ngay cả vẻ mặt cũng rất sung sướng mãn nguyện...
Vốn nhìn thấy Diệp Trần đang động thủ động cước với Trang Phỉ Phỉ, tài xế kia theo bản năng muốn dừng xe sau đó đuổi cái tên thiếu niên xúc phạm cô chủ của mình từ trong xe ra, thế nhưng khi hắn nhìn thấy bộ dáng sung sướng mãn nguyện kia của Trang Phỉ Phỉ thì ngay lập tức ngây ngẩn cả người.
Luôn luôn thuần khiết như ngọc, Trang Phỉ Phỉ được ngành giải trí xưng là một dòng nước trong, hôm nay đây là như thế nào? Chẳng lẽ là bị đối phương tạo ra cảm giác hay sao?
Vẻ mặt của tên lái xe tỏ ra choáng váng, trong lúc nhất thời cũng không dám tùy tiện hành động.
Mà sau khi Trang Phỉ Phỉ kêu lên một tiếng rên rỉ, lập tức đã ý thức được chính mình thất thồ, gương mặt xinh đẹp trong nháy mắt trở nên đỏ bừng bừng, vừa tức vừa buồn bực muốn mạnh mẽ hất tay Diệp Trần ra, thế nhưng cũng không biết vì sao, trong lòng lại có phần không nỡ...
Đúng lúc này, Diệp Trần mở miệng lần nữa, "Gặp nhau chính là có duyên, hôm nay tôi lại cứu cô thêm một lần nữa!"
Đến bây giờ Trang Phỉ Phỉ còn chưa kịp phản ứng lại, "Cứu tôi? Lời này của anh là có ý gì?"
Diệp Trần không để ý tới cô ta, bàn tay ở trong lòng bàn tay của Trang Phỉ Phỉ đột nhiên nhấn một cái, lần nữa đánh vào trong cơ thể của cô ta một tia chân nguyên, sau đó trực tiếp buông lỏng tay của cô ta ra, vẻ mặt vẫn bình thàn như cũ nói:
"Bệnh này của cô đã được tôi chữa khỏi, sau này sẽ không tái phát nữa!"
Nói xong lời này, Diệp Trần lấy hai tau ôm vai mình, dựa vào ghế bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
"Anh nói anh chưa khỏi vũ của ta...chuyện này sao có thể?"
Trang Phỉ Phỉ nghe được lời này của Diệp Trần, theo bản năng gần như cảm thấy đối phương đang ăn nói bậy bạ.
Phải biết, cô ta vì trị bệnh này cho mình, thế nhưng là đi tìm không ít chuyên gia danh y.
Nhưng bệnh tình lại tái phát đi tái phạt lại, luôn luôn trị tận gốc, thậm chí còn có bác sĩ khuyên cô ta nên làm giải phẫu cắt bỏ đi!
Nhưng bây giờ, Diệp Trần chỉ úp tay với tay cô, thế mà nói đã trị được tận gốc căn bệnh dữ này của cô ta cho nên Trang Phỉ Phỉ tự nhiên nói thế nào cũng không tin.
Tuy nhiên, chờ sau khi Trang Phỉ Phỉ cẩn thân cảm ứng bộ ngực của mình một chút, mới phát hiện ra chỗ sưng tạo ra cảm giác đau đơn kia thế mà thật sự biến mất hoàn toàn, thậm chí cô ta còn không nhịn được lấy tay nắn nắn vào chỗ sưng kia thế mà hoàn toàn không cảm thấy đau đơn hay có cái cục gì trong đó nữa!
Trang Phỉ Phỉ lập tức triệt đẻ kinh ngạc ngây người, bỗng nhiên cảm thấy đầu óc của mình có phần không đủ để dùng, cho dù đối phương có thật sự là thần y nhưng cũng không thể "thần" tới tình trạng như thế này a? Đây còn là người sao? Quả thực chính là thần tiên hạ phàm a!. Ngôn Tình Sủng
Trong lúc nhất thời, nhìn qua Diệp Trần còn đang ngồi ở chỗ đó nhắm mắt dưỡng thần, một đôi mắt đẹp của Trang Phỉ Phỉ lập tức có chút ngây dại, trong lòng cảm thấy vô cùng tò mò, "Cái tên này đến cùng là loại đàn ông gì a? Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân mà hắn để cho các vị đại lão ở Vân Châu kia đều kính phục sao?"
...
"Két ~ "
Hơn mười phút sau, xem rốt cuộc dừng lại ở nhà ga, Diệp Trần vào lúc này cũng từ từ mở hai mắt ra, trực tiếp mở cửa xe chuẩn bị đi xuống xe.
Trang Phỉ Phỉ lập tức cuống lên, gần như thốt ra, nói:
"Này, anh kia, anh có thể cho tôi số điện thoại hay không?"
Lái xe ngồi ở phía trước nghe được điều này, lập tức kinh hãi tới cái cằm đều muốn rớt xuống!
Trang Phỉ Phỉ được gọi là nữ thần của cả nước, thế mà chủ động hướng một người đàn ông xin số điện thoại, việc này mà truyền đi không biết sẽ tạo ra chấn động lớn như thế nào!