.navbar-toggle span { background: #fff; margin: 3px auto; }
Tác giả: Lừa Con Lon Ton
Tôn Kỳ thời gian này hối hả ngược xuôi, trong đầu lúc nào cũng vang lên mấy chữ: luyện đan, luyện đan, luyện đan…. Kiếm tiền, kiếm tiền, kiếm tiền.
Tôn Kỳ trình độ luyện đan tăng cao nhanh chóng. Hắn đã luyện được Trị Thương Đan tam hoàn cao giai. Đây cũng là loại đan được tam hoàn duy nhất hắn luyện được.
Tôn Kỳ rút kinh nghiệm lần trước bị Liên Vân cửa hàng dò ra thông tin, từ đó về sau Tôn Kỳ không bán đan dược cho một cửa hàng cố định.
Tôn Kỳ bán cho nhiều cửa hàng, mỗi cửa hàng bán một hai viên. Hắn cũng không chỉ bán Trị Thương Đan mà còn bán đan dược nhị hoàn. Nói chung là tận lực không gây chú ý và đặc biệt là không vào lại Liên Vân cửa hàng.
Tôn Kỳ đảo tay luyện đan liên tục, cuối cùng trong túi có được hơn ba ngàn ma thạch.
Tôn Kỳ bước vào cửa hàng Thiên Dương là một trong những cửa hàng đan dược lớn nhất chợ đen.
Tôn Kỳ đến trước quầy cửa hàng nói:
“Chưởng quầy! ta muốn đặt mua Nhập Linh Đan.”
Chưởng quầy cười niềm nở:
“Quý khách đặt thật đúng dịp. Cửa hàng đang có một lô hàng Nhập Linh Đan chuyển tới. Giá chỉ hai ngàn ba trăm ma thạch một viên. Đặt trước một ngàn ma thạch. Ba ngày sau có hàng.”
Tôn Kỳ gật đầu, lấy ra một túi ma thạch đưa cho chưởng quầy.
Tên chưởng quầy ngồi kiểm tra ma thạch, sau đó cặp cụi ghi chép.
Một lúc sau tên chưởng quầy đưa cho Tôn Kỳ một tấm lệnh bài nói:
“Quý khách giữ lệnh bài này, ba ngày sau quay lại lấy hàng.”
Tôn Kỳ tiếp nhận lệnh bài sau đó quay đi.
Lúc này bất chợt có tiếng gọi lại, Tôn Kỳ nhíu mày nghĩ chẳng lẽ lại như vụ Liên Vân cửa hàng.
Chưởng quầy chạy tới đưa cho hắn một lệnh bài, nói:
“Quý khách xin dừng bước! quý khách trong một lần giao dịch vượt qua hai ngàn ma thạch sẽ được cửa hàng phát lệnh bài khách quý.”
“Có lệnh bài này, quý khách có thể tham dự đấu giá hội của cửa hàng Thiên Dương, còn được ưu tiên mua hàng trước.”
“Mấy ngày sau, quý khách hoàn thành giao dịch Nhập Linh Đan thì mới đủ yêu cầu nhưng lão bản tự làm chủ tặng quý khách trước lệnh bài.”
“Lệnh bài này là bạch sắc, quý khách sau này giao dịch nhiều sẽ tăng cấp lệnh bài.”
Tôn Kỳ hiểu ra, gật đầu vui vẻ nhận lệnh bài.
Lệnh bài này với hắn thì giá trị hơn lệnh bài của Liên Vân cửa hàng, mặc dù lợi ích không bằng nhưng hắn cảm thấy an toàn hơn.
Ba ngày sau, Tôn Kỳ đến giao dịch Nhập Linh Đan, mọi việc diễn ra thuận lợi.
….
Tôn Kỳ ngồi tĩnh toạ, trước mặt là một lọ đan dược bên trong đựng Nhập Linh Đan.
Tôn Kỳ trong đầu đang nhớ lại từng chỉ dẫn để mở Thiên Linh, hắn không ngừng suy diễn, cẩn thận cân nhắc các tình huống xảy ra.
Nhập Linh Đan chỉ có một nên cơ hội cho hắn cũng chỉ có một.
Tôn Kỳ trước đây đã tự khai linh, vô tình mở ra Đan Điền trước. Sau đó lại nghịch mở các huyệt Đản Trung, Thiên Đột, Hữu Môn, Tả Môn.
Hiện tại là thời khắc quan trọng mở huyệt Thiên Linh.
Tôn Kỳ không chần chờ nữa, cầm Nhập Linh Đan thả vào miệng.
Nhập Linh Đan vừa vào miệng lập tức tan ra, dược lực khuyết tán.
Một cỗ hồn lực mạnh mẽ mà quỷ dị hình thành cô đọng xông thẳng đến vị trí Thiên Linh.
Cỗ hồn lực này xuất hiện làm cả thân thể Tôn Kỳ run lên. Một cảm giác chán ghét, bài xích, thù địch với cỗ hồn lực này.
Cỗ hồn lực này hình như cũng không thích ở trong cơ thể Tôn Kỳ, nên vừa xông lên Thiên Linh vừa đấu phá lung tung. Dường như muốn huỷ diệt hơn là khai mở Thiên Linh.
Tôn Kỳ mặt mũi vặn vẹo, đau đớn đến cùng cực, tay đấm thùng thùng vào ngực như muốn giảm cơn đau.
Sao mở Thiên Linh lại đau đớn thế này? Rõ ràng trong sách không có ghi lại tình huống như vậy.
Tôn Kỳ đau đớn, dần mất đi bản thân ý thức.
Cỗ hồn lực quỷ dị vẫn điên cuồng công phá, không chỉ công phá huyệt Thiên Linh mà còn muốn oanh tạc cả đầu Tôn Kỳ.
Khi Tôn Kỳ lâm vào nguy kịch không thể xử lý, ý thức dần suy yếu.
Hắc động tại Đan Điền bỗng nhiên điên cuồng xoay tròn, thôn phệ cỗ hồn lực quỷ dị.
Kéo cỗ hồn lực này từ Thiên Linh xuống Đan Điền.
Cỗ hồn lực này điên cuồng như ngựa bất kham, không còn công phá huyệt Thiên Linh nữa mà quay sang phá hoại cơ thể Tôn Kỳ, chống lại lực kéo của hắc động.
Tôn Kỳ đang dần ngất đi nhưng bị tấn công đau đớn làm hắn chợt tỉnh. Tôn Kỳ cảm thấy bất lực không biết phải làm sao.
Hắn chỉ có thể thúc giục hết sức hắc động thôn phệ, suy nghĩ mở Thiên Linh đã không còn trong đầu của hắn. Bây giờ giữ mạng là quan trọng nhất.
Cơ thể bị tấn công phá hoại thì chợt có phản ứng lại.
Giống như một con cự thú ngủ say bị con kiến đánh thức. Cơ thể Tôn Kỳ bỗng nhiên phát sáng.
Từng đạo cổ tự sáng rực hiện lên trong cơ thể Tôn Kỳ, trấn trụ tứ phương.
Mạch xung sáng lên chạy dài kết nối các cổ tự với nhau.
Cổ tự toả sáng như ánh sao trong đêm đen. Tổng cộng có một trăm lẻ tám điểm sáng.
Kết nối một trăm lẻ tám điểm sáng tạo thành kinh mạch.
Có mười hai đường kinh chính liên kết các bộ phận cơ thể, các tổ chức lại với nhau thành một chỉnh thể thống nhất.
Có tám mạch lớn liên kết các linh khí hồ chứa linh khí trong cơ thể.
Một trăm lẻ tám huyệt cùng mười hai kinh, tám mạch phân bố khắp cơ thể Tôn Kỳ. Trong đó cũng có những huyệt sáng tối khác nhau như:
Sáng nhất là năm huyệt Đan Điền, Đản Trung, Thiên Đột, Tả Môn, Hữu Môn cùng những kinh mạch kết nối năm huyệt này.
Còn lại những huyệt, kinh mạch khác thì ảm đạm hơn.
Khi cơ thể Tôn Kỳ hình thành mạng lưới huyệt, kinh mạch thì cỗ hồn lực ngoại lai lập tức bị nghiền ép không thể giãy giụa.
Hắc động mở rộng thôn phệ hoàn toàn hồn lực ngoại lai. Trả lại cho Tôn Kỳ một cỗ hồn lực tinh thuần.
Tôn Kỳ lúc này rơi vào trạng thái kỳ diệu giống như là cơ thể có cất giấu thiên địa, bao dung vạn vật.
Vạn vật từ ta mà sinh. Vạn vật vì ta mà diệt.
Ta là Thiên. Ta là Địa. Ta là Tổ của chúng sinh.
Cảm giác này không phải là lần đầu xuất hiện, lúc Tôn Kỳ dung hợp mảnh vỡ Thiên Đạo hắn cũng có cảm giác như vậy.
Nhưng lần này cảm giác rõ ràng hơn, chân thật hơn.
Lần trước giống như thông qua đôi mắt kẻ khác nhìn thấy, còn lần này giống như tận mắt nhìn thấy.
Thân thể Tôn Kỳ từ từ bay lên, trôi nổi trong phòng. Cả cơ thể sáng tỏ từng huyệt đạo, kinh mạch.
Cổ tự vờn quanh, thiên địa ca hát, vạn vật nhảy múa, chúng sinh vui mừng.
Như chúc tụng một vị Tổ mới sinh ra.
Tôn Kỳ lúc này ý thức mơ hồ, vừa tỉnh vừa mê.
Hắn đã không còn ý thức với hoàn cảnh xung quanh nhưng hắn biết Nhập Linh Đan đã bị hắc động thôn phệ hết, hắn khai mở Thiên Linh đã thất bại.
Thế nhưng không hiểu vì sao trong đầu hắn lại lởn vởn mấy câu nói của lão giả ở Thông Thiên Linh Các.
“Muốn mở Thiên Linh cần có thiên tính cực cao.”
“Cần lượng hồn lực cực lớn và tinh khiết duy trì.”
“Cần một loại năng lượng thuần khiết. Loại năng lượng này có chất lượng còn cao hơn ma khí.”
“Kết hợp hồn lực cùng năng lượng oanh phá mở Thiên Linh.”
Tôn Kỳ lẩm bẩm:
“Thiên tính? Ta không biết là gì? Nhưng ta có mảnh vỡ Thiên Đạo dung nhập thân thể.”
“Cần hồn lực lớn và tinh khiết? Sau khi thôn phệ Nhập Linh Đan dược lực thì hắc động có trả lại một cỗ hồn lực lớn và tinh khiết. Hẳn là đủ theo yêu cầu.”
“Cần năng lượng thuần khiết, chất lượng cao hơn ma khí? Không phải nói chính là linh khí của ta sao!”
“Kết hợp hồn lực và linh khí để khai linh? Ta đã làm một lần.”
“Các điều kiện ta đều có đủ sao không thử một lần.”
Trong mơ hồ suy nghĩ, khi vừa có quyết định thì Tôn Kỳ lập tức tiến hành.
Hồn lực tinh khiết cùng linh khí tinh thuần cuốn lấy nhau giao thoa, trộn lẫn, hoà quyện thành một quả cầu.
Nhưng mà vẫn chưa đủ.
Lấy Tôn Kỳ làm trung tâm, một vòng xoáy lớn hình thành hiển hiện thôn phệ xung quanh năng lượng.
Đống ma thạch Tôn Kỳ chuẩn bị cho đột phá bị vòng xoáy cuốn lấy. Từng sợi ma khí thoát ra chui vào trong vòng xoáy. Rất nhanh có ma thạch bị hấp thu hết ma khí, vỡ ra trở thành phế thạch.
Mấy lọ đan dược mà Tôn Kỳ chuẩn bị cũng vỡ ra, từng viên đan dược bay lên nhập vào vòng xoáy.
Cả ma khí xung quanh cũng nhanh chóng bị hút sạch.
Quả cầu linh khí cùng hồn lực không ngừng hấp thu cùng nén ép, cuối cùng đến cực hạn.
Quả cầu giống như một tiểu mặt trời, năng lượng dồn nén cực điểm, từ từ rơi xuống vị trí huyệt Thiên Linh.
Khi quả cầu chạm đến huyệt Thiên Linh thì ầm ầm bạo nổ. Từng đợt năng lượng như phong nhận bay loạn xạ, không gian sụp đổ nứt vỡ.
Nhưng rất nhanh không gian lại hồi phục. Không gian liên tục chống lại sự phá hoại của quả cầu năng lượng.
Hai bên giằng co liên tục. Một bên phá hoại, một bên chữa trị.
Thời gian trôi nhanh, quả cầu năng lượng dần cạn kiệt mà không gian mới nứt ra hố nhỏ. Có dấu hiệu thất bại.
Tôn Kỳ nôn nóng, điều động toàn bộ linh khí trong năm huyệt ào ào đổ vào quả cầu.
Quả cầu sáng lên một chút nhưng sau đó dần ảm đạm. Năng lượng tiêu hao quá nhanh, bổ sung không đủ.
Tôn Kỳ lúc này có chút rối loạn điên cuồng: Tự mở Thiên Linh khó như vậy sao?!
Tôn Kỳ đã đến cực hạn bản thân. Dùng lực lượng bản thân tự mở Thiên Linh vốn dĩ là không thể.
Tôn Kỳ đã mất dần lý trí, hắn bỏ ra nhiều công sức như vậy lại phải chịu thất bại, hắn không cam tâm, hắn bất chấp tất cả.
Tôn Kỳ hét lớn trong lòng:
“Lúc nãy không phải ta có cảm giác tạo Thiên lập Địa, chúa tể vạn vật sao?”
“Vậy thì Thiên Địa vạn vật hãy trao lại sức mạnh cho ta.”
“Ta là Tổ của các ngươi, ta muốn lấy lại sức mạnh.”
Ý niệm vừa động.
Một trăm lẻ tám huyệt đạo chữ cổ sáng rực, mười hai kinh, tám mạch kết nối.
Cả thân thể Tôn Kỳ toả sáng.
Cổ tự hiện, thông Thiên Địa.